Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 700: Con đường chết chóc (1)

“Nhận ra rồi sao?”

Mẹ đã nhận ra sự thay đổi trong biểu tình của Lục Tân, nhẹ nhàng uyển chuyển xoay người, nụ cười trên mặt bà vẫn luôn dịu dàng lại khiến người khác thấy yên tâm như vậy.

“Đây là cái gì?”

Lục Tân hiểu được thứ mà mẹ chỉ là cái gì, biểu cảm của anh có chút kinh hãi, quay đầu lại nhìn cha và em gái một cái, lúc này, hai người kia lại bắt đầu lấy mắt to trừng mắt nhỏ, một người tức giận nhưng không dám xông lên, một người khác thì trốn đằng sau lưng Lục Tân, rõ ràng sợ hãi, nhưng nói gì cũng không chịu phục.

“Loại năng lực này vậy mà lại có thể ảnh hưởng đến cha và em gái sao?”

“Thậm chí còn làm cho bọn họ trở nên ngốc nghếch?”

“Trông bọn họ có vẻ ngốc không phải do bị năng lực ảnh hưởng.”

Mẹ cười khẽ một tiếng: “Không phải ảnh hưởng đến bọn họ, mà là ảnh hưởng đến con.”

Lục Tân gật đầu, thân thể lật ngửa lên, nhướng người về phía trước, tránh thoát cái ôm của một đóa hoa chết chóc, thân thể đứng vuông góc chín mươi độ trên vách tường của nhà xưởng, tuy rằng động tác kịch liệt như thế, nhưng giọng nói lại chưa chịu bất kỳ ảnh hưởng gì dù chỉ là một chút, anh thấp giọng dò hỏi: “Nên làm như thế nào?”

Lúc này, anh đã hiểu rõ nguyên nhân.

Trước đó, thợ máy móc trong câu lạc bộ đã dựa vào tình huống mà tự bản thân gặp được để đưa ra bốn cái vấn đề.

Bốn vấn đề này, phần lớn đều đã được giải quyết, nhưng còn lại một vấn đề, vẫn chưa có được câu trả lời.

Vấn đề đó chính là, những người bị đánh thức từ bên trong cái chết này, đến tột cùng, là đã chết như thế nào?

Cho dù là người có năng lực, có năng lực làm cho người ta giết hại lẫn nhau đi nữa, thì người đó lại làm như thế nào để có thể nháy mắt lui tới trong khu vực hoang dã này?

Hiện giờ, Lục Tân có cảm giác chính mình đã đến rất gần với đáp án.

Từ biểu hiện của cha và em gái, hình như là hai người họ đã chịu ảnh hưởng, làm cho tính tình trở nên nóng nảy hơn.

Nếu ngay cả bọn họ đều sẽ có biểu hiện rõ ràng như vậy, vậy nếu người thường đã chịu loại ảnh hưởng này, liệu họ có thể hoàn toàn mất khống chế hay không?

Nói cho cùng thì, vẫn là mẹ lợi hại a…

Lục Tân lén lút liếc mắt nhìn mẹ một cái, tựa hồ là cũng chỉ có mẹ là không bị ảnh hưởng đến.

“Sự chồng chất năng lực.”

Mẹ nhẹ giọng nói: “Khu tràng vực này tróc ra từ trên người của vị bạn cũ kia, đương nhiên là sạch sẽ, cũng không ẩn chứa ý chí, nhưng mà, người bày ra tràng vực, lại có thể mượn khu tràng vực để thi triển lực lượng của chính mình, tựa như là tiền vay được cũng là tiền, mặc kệ đối phương là cấp độ gì, sau khi có khu tràng vực này chồng lên, cũng sẽ có vẻ không có cách nào nắm bắt được lại mạnh mẽ rồi…”

Đôi mắt của Lục Tân hơi hơi híp lại một chút: “Vậy hiện giờ, người đó ở đâu?”

Tìm được người có loại năng lực này, thì cũng sẽ tìm được nguyên nhân chết của những đồng nghiệp kia.

Nếu có thể giao lưu với người này một chút, Lục Tân cảm thấy, tâm tình của mình hẳn là sẽ trở nên tốt hơn một chút.

“Các con đã phá hỏng hơn một nửa số dụng cụ ở chỗ này rồi, cho nên khu tràng vực này, bây giờ đang sụp đổ.”

Mẹ cười khẽ, nhẹ giọng nói: “Cho dù tốc độ sụp đổ có vẻ tương đối chậm, nhưng hiển nhiên, người kia cũng đã không có cách nào tiếp tục tới vô tung đi vô ảnh giống như ở trong tràng vực hoàn chỉnh lúc trước, cho nên, hiện giờ, nếu có thể ảnh hưởng đến con, điều này nói rõ, người đó nhất định đang ở phụ cận, nói không chừng…”

Nhìn thoáng qua khu rừng người chết xung quanh, bà lộ ra một nụ cười mỉm: “Ở ngay trong này đâu…”

“Vậy là con thấy yên tâm rồi…”

Lục Tân gật đầu, sau đó nhìn về phía cha và em gái.

Lúc này, cha và em gái vẫn đang cãi nhau, cha âm u rống to: “Con nhóc chết tiệt kia, sớm muộn gì tôi cũng xé nát chị…”

Em gái không phục: “Tôi sẽ biến ông thành món đồ chơi……”

“Tôi sẽ băm chị thành tương thịt!”

“Tôi sẽ bày ông trên tủ kệ để ti vi……”

Lục Tân thở dài một hơi, cắt ngang hai cái máy đọc lại: “Nếu hai người đều giận dữ như vậy, vậy, vì sao lại không động thủ đâu?”

Cha và em gái đều hơi ngơ ngẩn, ngốc ngốc nhìn về phía Lục Tân.

Lục Tân vội vàng giải thích: “Không phải là động thủ đánh nhau, mà là cùng nhau, động thủ đánh người kia…”

Cha và em gái đều nhìn Lục Tân với ánh mắt lạnh lùng.

Người cãi nhau đều như vậy, nhất định không thể để mình trở thành người hòa hoãn lại cơn giận sớm nhất.

“Cha, cha có thể tùy tiện động thủ.”

Lục Tân nhìn về phía cha, nhẹ giọng nói: “Con tin tưởng cha.”

Cha tựa hồ có chút ngốc trệ, nhất thời không biết nên đáp lại như thế nào.

“Em gái là ngoan nhất, nghe lời nhất.”

Lục Tân lại nhìn về phía em gái, nhẹ giọng nói: “Anh đưa em đi tìm một món đồ chơi, loại mà biết ca hát, có thể cử động, cũng biết kêu.”

Đôi mắt của em gái lập tức sáng lên.

“Năng lực của người đó, là làm cho cảm xúc của người khác bị ảnh hưởng?”

Lục Tân đang trốn chạy khắp nơi, thân mình đang tránh né sự tập kích hoa chết chóc bỗng dừng lại, chậm rãi quay đầu lại.

Vô số đóa hoa chết chóc xung quanh đang bay về phía anh.

Anh lại như là không nhìn thấy, chỉ là hơi hơi nghiêng đầu, nghiêm túc nghe tiếng nhạc xung quanh.

Tuy rằng loại âm nhạc này đã trải qua chiếu xạ, làm người ta khó cho có thể phân biệt, nhưng tập trung tinh lực lại, anh từng chút từng chút một tìm kiếm.

Ngay sau đó, ánh mắt anh bỗng nhiên trở nên lạnh lùng, nhìn về phía một phương hướng.

Tuy rằng tiếng âm nhạc như là đã trải qua vô số chiết xạ từ toàn bộ khu rừng người chết rồi mới truyền lại đây, nhưng biến hóa mạnh yếu của âm thanh vẫn còn một quy luật vận động như vậy, sau khi tập trung lực chú ý lại, muốn tìm được phương hướng khởi nguồn của âm thanh này, vẫn là rất dễ dàng…

“Đi thôi…”

Anh thấp giọng nói, thân thể chợt nhoài về phía trước, sau đó, vội vàng xông về phía trước, lao ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận