Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 377: Vật phẩm mấu chốt (2)

Lục Tân vẫn thành thật mở hợp đồng ra, cũng nhanh chóng đọc nội dung phía trên một lần.

Sau đó anh phát hiện, so với hợp đồng mình ký khi đi làm ở trong công ty, phần hợp đồng này có vẻ đơn giản hơn nhiều.

Phần lớn nội dung chính là: Thanh Cảng trợ giúp người có năng lực Lục Tân, thực hiện tăng cường giai đoạn 2 cùng công tác ổn định.

Chi phí của tất cả giai đoạn 2, được Bộ phận thông quan đặc biệt thanh toán.

Tướng ứng với đó, Lục Tân cũng phải đảm bảo sau khi ký tên lên hợp đồng, tuân thủ ba nguyên tắc sau:

Một, tuân thủ pháp luật pháp quy của Thanh Cảng cùng quy định của Bộ phận thông quan đặc biệt, dấu ngoặc: thời điểm đặc biệt có thể khiếu nại cũng bàn bạc.

Hai, bên B hứa sẽ giúp Thanh Cảng hoàn thành công việc xử lý lây nhiễm đặc biệt nhất định. Dấu ngoặc: Có thù lao.

Ba, nếu bên B muốn xé bỏ hiệp ước cần trả tổng chi phí tăng cường giai đoạn 2, cộng thêm gấp ba tiền vi phạm hợp đồng.

Lục Tận đọc một hơi đến cuối cùng, không có mấy chữ “quyền giải thích cuối cùng”.

Điều này làm cho phần hợp đồng này có vẻ không chính quy như thế.

Cái loại không lấy pháp luật làm cơ sở, mà là lấy phẩm đức hai bên làm ràng buộc.

“Chỉ như vậy sao?”

Lục Tân vẫn không nhịn được, nhìn thoáng qua giáo sư Bạch.

Anh cảm thấy, cho dù để cho thuộc hạ của chị Tôn của mình tới đây, cũng có thể làm ra một bản hợp đồng chuyên nghiệp hơn.

Nhưng lúc này sắc mặt của giáo sư Bạch lại rất ngưng trọng, nghiêm túc gật đầu, nói: “Đúng vậy.”

Nói xong, ông ta từ trong túi áo tây trang của mình, lấy ra một cây bút máy có hoa văn in chữ vàng ở phía ngoài, trịnh trọng đưa qua.

Lục Tân liếc nhìn giáo sư Bạch một cái.

Ở dưới vô số đôi mắt nhìn chằm chằm xung quanh, anh chậm rãi nhận bút máy, cũng ký tên của mình lên hợp đồng.

“Như vậy có thể chứ?”

Lục Tân cất bút máy, thuận tay bỏ vào trong túi, sau đó đưa hợp đồng cho giáo sư Bạch.

Giáo sư Bạch nhận lấy hợp đồng, nhìn thoáng qua, sau đó nghiêm túc cất đi, vừa lòng gật đầu: “Có thể.”

Rõ ràng cảm thấy chỉ là một chuyện nhỏ vô nghĩa, nhưng lại có cảm giác thở phào nhẹ nhõm.

“Vậy ông nói giai đoạn 2…”

Lục Tân ngẩng đầu nhìn về phía giáo sư Bạch, trong lòng cũng không nói được là khẩn trương hay là chờ mong.

Lúc này biểu hiện của giáo sư Bạch rất bình tĩnh, lại mở ra cái hộp lần nữa, nói: “Cậu còn nhớ bức tranh cậu mang về không?”

Lục Tân suy nghĩ một chút, mới hiểu ông ta nói chính là bức tranh mình cướp về từ trong tay nhóm kỵ sĩ.

Anh gật đầu.

Giáo sư Bạch cười nhìn về phía anh, nói: “Hiện tại có lẽ cậu đã từng nghe qua, trên đời này có rất nhiều vật phẩm ký sinh tinh thần, có thể bám vào sức mạnh tinh thần của người ta, những vật phẩm ký sinh này cũng có rất nhiều cái cùng loại với con người, hoặc nói là dấu hiệu nguồn lây nhiễm.”

“Bức tranh kia đã trải qua giám định của chúng tôi, có thể xác định.”

“Tên của nó là “nhìn chăm chú vầng trăng đỏ”, thuộc về một trong số những vật phẩm ký sinh cao cấp hiếm thấy.”

“Ở trong ghi chép của viện nghiên cứu Liên minh, vật phẩm ký sinh cao cấp như vậy, tổng cộng có mười ba cái.”

“Sở dĩ nói chúng nó đặc biệt, là bởi vì có mười ba loại sức mạnh tinh thần lạ thường nhất, tồn tại ở bên trong những vật phẩm này.”

Nói đến đây, giáo sư Bạch tạm dừng một chút, thả chậm tốc độ, tăng thêm ngữ khí: “Mà sau khi tôi làm một loạt kiểm tra đo lường, đã xác định bức tranh tên nhìn chằm chằm vầng trăng đỏ, ký sinh một loại sức mạnh tinh thần khác thường.”

“Tên của nó, “nhìn chằm chằm”, là một loại sức mạnh có khả năng khống chế cảm xúc sợ hãi.”

Lúc nói những lời này, giáo sư Bạch đã mở ra cái hộp lần nữa.

Nhưng lúc này, người xung quanh, thậm chí cũng đã quên xem những thứ trong hộp.

Bởi vì lời ông ta nói ra, thật sự khiến người ta quá mức ngạc nhiên, ngay cả Trần Tinh, trên mặt cũng lộ ra vẻ mê mang rõ ràng.

Có thể nhìn ra, ngay cả cô ta cũng không hoàn toàn hiểu hết những chuyện mà giáo sư Bạch đang nói.

Chỉ có Tô tiên sinh cùng bộ trưởng Thẩm, lúc này vẫn còn xem như có thể theo kịp những lời ông ta nói.

Chắc hẳn bọn họ đã biết trước cơ mật này, có điều đối với quyết định của giáo sư Bạch, trong lòng vẫn có chút thấp thỏm.

“Mười ba loại sức mạnh dị thường này, đều vô cùng đáng sợ.”

“Ví dụ như bức tranh này, biệt hiệu của sức mạnh là “nhìn chăm chú”, nó có thể nhiễu loạn cảm xúc của người ta, khiến cho sau khi người đó liếc mắt nhìn qua, lập tức có thể từ một người bình thường, biến thành một quái vật chỉ biết phát tiết dục vọng, hình thức lây nhiễm này cũng thông qua sự tiếp xúc trực tiếp nhất của thị giác, cho nên nếu bức tranh này bị lộ trong đám người, có thể dễ dàng khơi ra một trận hỗn loạn rất lớn.”

“Nhưng sức mạnh như vậy, cũng không phải hoàn toàn không có cách sử dụng.”

Lúc nói chuyện, ông ta đã đẩy cái hộp đến trước mặt Lục Tân, nói:

“Tăng cường giai đoạn thứ hai của cậu, chính là mượn loại sức mạnh này, tôi đã phân tích sức mạnh của biệt hiệu “nhìn chăm chú” này, có thể xác định tính chất đặc biệt của nó, cũng không phải khơi ra mặt trái cảm xúc của lòng người, mà là cắn nuốt cảm xúc tích cực của họ.”

“Trong cảm xúc của con người, các loại mặt trái của cảm xúc như uể oải, bi quan, nhưng đồng thời cũng có những ảnh hưởng tích cực của bản thân như tự kiềm chế, tích cực, đủ loại cảm xúc cùng với tư duy, dục vọng, vân vân... đan chéo quấn quanh, trở thành một cái chỉnh thể, mới đắp nặn ra bộ dạng của chúng ta, bất kể xảy ra vấn đề về một phương diện nào đó, đều sẽ tạo ra một cục diện đáng sợ như cao ốc sụp đổ, đây chính là lý do chúng ta dễ dàng bị lây nhiễm.”

“Nhưng chỉ cần biết nguyên nhân, sẽ có cách để dẫn đến một trạng thái ổn định hơn.”

“Những người mất khống chế đó, là bởi vì thiếu hụt cảm xúc tích cực mới biểu hiện ra sự tác động tiêu cực mạnh mẽ.”

“Cho nên, tôi sẽ tiến hành đảo ngược nó lại.”

“Bằng cách rút ra sức mạnh tinh thần, giao phó các loại công tác như tạo ra một vật phẩm ký sinh đặc biệt này.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận