Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 889: Giai đoạn thí nghiệm hai (1)

Oa Oa sẽ cảm nhận được hận thù và chán ghét của những người này, bởi vậy cô bé cảm thấy tủi thân và đau khổ, đúng là lúc trước không ngờ đến, không chỉ Lục Tân không nghĩ tới, mà trong phần lưu ý về kế hoạch do giáo sư Bạch làm ra cũng không nhắc đến phần này.

Đây là chuyện cực kỳ bình thường, trong một thí nghiệm, tất nhiên sẽ xảy ra một vài thiếu sót khác với tưởng tượng của mình.

Lục Tân hít sâu một hơi, tuy rằng anh hiểu, nhưng vẫn không khỏi cảm thấy lo lắng.

Oa Oa chưa từng cảm nhận cảm xúc này, cô bé có thể chịu đựng được sao?

Trong mắt Lục Tân, Oa Oa khẽ mím môi.

Trong đôi mắt to tròn của cô bé, có một giọt nước mắt trong suốt từ từ chảy xuống.

Nhưng sắc mặt cô bé vẫn rất kiên cường, chịu đựng hết tất cả hận thù và chán ghét trong lòng của những người bị ô nhiễm ở Hải Thượng quốc, giống như là một cô bé bị người khác chỉ trỏ chửi như tát nước vào mặt nhưng vẫn cố đè nén tủi thân, bình tĩnh yếu ớt nói nhỏ nhẹ với những người bị ô nhiễm: “Trạng thái của các vị như vậy là không tốt, mau đứng dậy đi…”

Lời của cô bé, có lẽ chỉ có một mình Lục Tân nghe thấy.

Nhưng mà sức mạnh tinh thần của cô bé lại truyền đạt ý chí này ra ngoài, rồi nhanh chóng bao trùm khắp mọi nơi.

Lục Tân thở phào một hơi.





“Hà hà hà…”

Có lẽ những người bị ô nhiễm ở Hải Thượng quốc cũng cảm nhận được ý chí của Oa Oa qua làn sóng sức mạnh vô cùng nhẹ này, nhưng lúc này, tràng vực mới được hình thành bước đầu, làn sóng tinh thần chỉ miễn cưỡng bao phủ, sức mạnh của cô bé vẫn chưa đủ ảnh hưởng đến họ.

Bởi vậy, ngược lại phản ứng của bọn họ lúc này càng điên cuồng hơn.

Đối với bọn họ mà nói, lúc này họ như đang chìm vào một căn phòng áp lực, khắp nơi tràn đầy hơi thở khiến họ cảnh giác và đầy thù địch, nhưng họ không tìm được chỗ trốn, cũng không tìm thấy kẻ thù ở đây, cho nên họ liều mạng rít lên, nhưng không thể nào giải tỏa được cơn phẫn nộ như con trâu lồng lên trong lòng họ, họ liều mạng chạy khắp các boong lớn nhỏ, đập đầu vào khắp nơi.

Ai nấy đều đỏ mắt, nhưng không biết phải tấn công ai, chỉ có thể cố gắng phát tiết càng lúc càng nhiều hận thù.

Mà những hận thù này đều bị Oa Oa cảm nhận hết.

Nhưng cô bé chỉ hơi nhắm mắt lại, lẳng lặng cam chịu nỗi hận thù này, tập trung xây dựng tràng vực tinh thần càng lúc càng sâu của mình.

“Phóng xạ tinh thần đang từ từ gia tăng…”

“Đã đạt tới giá trị 20%…30%…45%…”

Phòng chỉ huy, một nhân viên đang hồi hộp nhìn chằm chằm số liệu trên màn hình, trái tim đập thình thịch thình thịch.

Tràng vực mới được xây dựng không có tác dụng.

Khỉ khi phóng xạ tinh thần bên trong tràng vực đạt đến tiêu chuẩn nhất định, mới có thể có tác dụng làm sạch.

Đây là một quá trình lâu dài.

Nhưng dưới sự kiên trì của Oa Oa, phóng xạ tinh thần bên trong tràng vực đã từng bước trở nên ổn định.

Trên boong tàu của Hải Thượng quốc cũng dần xuất hiện thay đổi.

Những người bị ô nhiễm đang phẫn nộ và tức giận không có chỗ giải tỏa cảm nhận được sức mạnh tinh thần đang dần tăng lên quanh mình, đối với họ mà nói, bản thân đang hưởng thụ chìm đắm trong thế giới hư ảo tuyệt diệu, nhưng cố tình lúc này lại có một ý chí ngang ngược can thiệp vào ý chí của họ, mạnh mẽ lôi họ ra khỏi trạng thái sung sướng này, ép họ phải nhanh chóng tỉnh táo lại.

Nếu dùng một từ hình dung cho chuẩn xác, thì khi mình đang chìm đắm trong giấc mơ tuyệt diệu, lại có một bàn tay liều mạng đập mình dậy.

Cho nên họ càng lúc càng phẫn nộ, càng lúc càng khủng hoảng.

Sợ giấc mơ đẹp kia sẽ rời xa mình.

Dù sao, theo phóng xạ tinh thần trong tràng vực, nếu giá trị đạt đến sáu mươi phần trăm, thì trên boong tàu sẽ xảy ra thay đổi điên cuồng, có người vì bị ảnh hưởng của sức mạnh tinh thần trong tràng vực mà nảy sinh cảm giác phân liệt đau đớn muốn chết, họ bắt đầu giống như những người bị Oa Oa rửa sạch ô nhiễm lúc đầu, cả người uốn éo quỳ sát trên mặt đất, liều mạng đập đầu xuống boong tàu.

Càng lúc càng nhiều người lộ ra vẻ đau khổ, đột nhiên họ không màng tất cả mà lao về phía biển.

Trên mặt họ là vẻ mặt kiên quyết dứt khoát, lao thẳng xuống biển.

Bây giờ là ban đêm, cơ thể họ lại yếu ớt, dù là một tay bơi cừ khôi thì một khi nhảy xuống biển cũng như tự chui đầu vào đường chết.

Thế mà họ lại chẳng hề lo lắng, sau khi có một người dẫn đầu nhảy xuống biển, thì càng lúc càng có nhiều người noi theo.

Bọn họ liều mạng nhảy xuống biển giống như muốn thoát khỏi tràng vực này.

Đến cả Oa Oa đứng bên cạnh Lục Tân nương theo ánh đèn pha u ám nhìn thấy động tác của đám người đang lao xuống biển thì trong lòng cảm thấy hãi hùng, cô bé không hiểu hành vi của họ, dù sao họ lười đến mức thà chết đói họ cũng cam chịu đuổi theo thú vui của mình, họ hưởng thụ thú vui này đến mức chết đi mà không phản kháng.

Giống như khi Thanh Cảng ném đồ ăn và nước uống, vẫn có vài người cầm lấy ăn uống một chút.

Dù họ không nếm được hương vị nhưng vẫn còn chút bản năng sinh tồn.

Nghĩ đến đây, anh đối chiếu với tập hồ sơ thí nghiệm mà anh đọc đầu tiên, rồi nhanh chóng hiểu ra vấn đề.

Phóng xạ tinh thần trong tràng vực càng lúc càng tăng cao, làm cho họ cảm thấy áp lực.

Họ ý thức được giấc mộng của mình rất có thể sẽ bị mất đi, vì thế bắt đầu sợ hãi.

Họ đã bị “Lời nguyền người cá” này ô nhiễm rất nặng, họ chỉ muốn bảo vệ “người yêu mà không ai nhìn thấy” của họ.

Hành động nhảy xuống biển giống như là mang theo người mình yêu nhất tự tử.

Chỉ là, rõ ràng độ dày của phóng xạ tinh thần trong tràng vực hiện tại còn chưa đạt đến mức Oa Oa có thể khống chế hành vi của họ.

Nếu vậy thì phải giải quyết vấn đề này thế nào đây?
Bạn cần đăng nhập để bình luận