Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1050: Đại ma vương khủng bố giáng thế (2)

Cũng có một số người đang âm thầm hạ lệnh, điều tra chuyện này, đêm đó đã chết ở trong căn cứ được phòng thủ cực kỳ nghiêm ngặt, sau khi xong hết mọi chuyện kiểm tra lại mới thấy điều kỳ lạ, trên thân thể gã ta không có một chút vết thương nào, thế nhưng trên khuôn mặt của gã ta lại bày ra một vẻ mặt vặn vẹo, dường như đã phải chịu đựng nỗi sợ kinh hoàng nào đó.

Thông qua theo dõi xem xét, chỉ phát hiện ở trong đêm khuya không bóng người, gã ta bỗng nhiên phát điên, bắt đầu những bước nhảy dị hợm vặn vẹo.

Nhảy suốt một đêm, mệt đến chết.

Thời điểm gã ta nhảy múa vẫn luôn hướng mắt về phía ghế sô pha, tựa như là đang nhảy múa cho một người nào đó xem vậy

Vì thế, đủ loại nghị luận, rất nhanh đã lan truyền ra khắp thành phố Hắc Chiểu.

Mỗi một người đều đang nghĩ về cơn mộng mị khủng bố kia, mỗi một người đều đang dùng hết tất cả các biện pháp nhằm chứng minh xem, chuyện này có phải là sự thật hay không.

Đối với bất cứ một người dân bình thường nào của thành phố Hắc Chiểu mà nói, chuyện này dường như không hợp lý một chút nào, cũng không hề khoa học.

Thế nhưng cơn mộng mị khủng bố này đã dùng một thủ đoạn không rõ lý do mà bóp chặt lấy cổ họng của bọn họ, làm cho bọn họ thừa nhận sự tồn tại xác xác thật thật của nó.

Vì thế, sau khi trải qua các sự kiện tử vong liên tiếp, thành phố Hắc Chiểu trong nháy mắt đã nghênh đón sự thay đổi cực kỳ lớn.

Mỗi một kẻ trước kia luôn làm ăn trái pháp luật, hoặc là muốn cướp giật những món đồ bản thân yêu thích thì hiện tại chỉ dám trốn ở trong nhà, tay chân run cầm cập.

Ngay sau đó có một số người đã từng phải chịu sự bức hại từ Hắc Thảo, chỉ là ngày thường không có quyền lên tiếng cũng bắt đầu tăng vọt sự nhiệt tình.

Bọn họ hô to khẩu hiệu rằng báo ứng đã đến rồi, nói rằng thần thánh giáng thế, bắt đầu có can đảm và dũng khí, gần như chỉ trong một ngày, đã có rất nhiều người liên kết với nhau thành một đoàn, liên tục thiêu hủy rất nhiều trang trại gieo trồng Hắc Thảo, phá huỷ vô số những phòng nghiên cứu và nhà xưởng bí ẩn.

Ở thành phố Hắc Chiểu, một hồi nhiệt tình chống phá lại Hắc Thảo, cùng với sự sợ hãi khủng hoảng cũng bắt đầu nổi lên.

Có một số người chức vị cao của thành phố Hắc Chiểu không phải chưa từng nghi ngờ đối với những chuyện này, cũng không phải không chưa từng vì lợi ích mà tiến hành phản đối những màn đả đảo này.

Thế nhưng rất nhanh sau đó bọn họ đã phát hiện ra một điều, vậy mà bọn họ lại không thể tìm ra bất cứ một đồng minh nào cả, không có người nào dám đứng ra, cũng không có người nào dám thốt lên một lời, mà nếu như bản thân bọn họ đứng ra nói chuyện, vậy thì thứ xuất hiện tiếp theo, chính là địa ngục sợ hãi hắc ám, vĩnh viễn vây lấy bọn họ vào bên trong.

Ác ma đã vô hình giáng xuống thành phố này, hơn nữa nó cũng sẽ không nói chuyện lý tình gì đó với bạn.

“Báo cáo điều tra về sự kiện nguồn lây nhiễm của thành phố Hắc Chiểu, báo cáo:

Sự kiện lây nhiễm Đại Xà Ác Mộng ở đầm lầy Quỷ Hỏa của thành phố Hắc Chiểu đã được xử lý sạch sẽ.

Sau đó, có một loại ô nhiễm càng đáng sợ hơn giáng xuống.

Cấp bậc lây nhiễm: Không rõ.

Phương thức lây nhiễm: Không rõ.

Cấp độ nguy hiểm: Không rõ.

Biểu hiện lây nhiễm: không được ghi rõ, vì đề phòng xuất hiện những ảnh hưởng tiêu cực, biểu hiện lây nhiễm cần hội báo riêng, sẽ không ghi vào tài liệu.

Tên thay thế sự kiện lây nhiễm đặc thù: Đại ma vương khủng bố.

Phương án giải quyết: Không có, kiến nghị đừng có tìm đường chết.”

Rất nhanh sau đó phần văn kiện này đã được phát tán rộng rãi, đã lấy thành phố Hắc Chiểu làm trung tâm tỏa về các tổ chức thần bí và các tòa nhà lớn.

Vì thế, trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ tương quan của Liên Minh đều đã được mọi người đến, trước kia thiếu chút nữa đã vì sự kiện ô nhiễm đặc thù kia mà suýt nữa hủy diệt thành phố Hắc Chiểu, may mắn có được tiểu tội người có năng lực của Thanh Cảng giải quyết vụ lây nhiễm tinh thần ngày ấy một cách sạch sẽ.

Sau đó, lại may mắn nghênh đón một sự kiện ô nhiễm kinh khủng hơn.

Cứ như thế càng nhiều tin đồn khủng bố hơn lan truyền ra, mỗi người đều đang suy đoán, đến tột cùng là vị nhân tài nào lại có thể khủng bố đến mức này?

Vậy mà lại dám ngang nhiên giáng xuống cả một thành phố, kiêu ngạo ương ngạnh, không chút nào che giấu.

Nếu thật sự giống như những lời suy đoán, đây là do cái người đến từ Thanh Cảng kia làm được, vậy thì hiện tại cậu ta đang làm gì vậy?

Là đang từ trên cao nhìn xuống thành phố này, nở ra một nụ cười lạnh lẽo sao?

“Hiện tại cũng không có chuyện gì quan trọng phải làm, hay là chúng ta đi ăn chút gì đó đi?”

Trên khuôn mặt của Lục Tân lộ rõ nét vui vẻ thỏa mãn hiếm thấy.

Khi mà đủ loại sóng to gió lớn hắc ám khuấy động, lấy thành phố Hắc Chiểu làm trung tâm mà không ngừng nổi lên từng đợt phong ba, đám người bọn họ lại đang thảnh thơi ở trong thành phố Hắc Chiểu, cũng không hề cảm nhận được sự thay đổi quá lớn, ngược lại còn nhân lúc dạo gần đây không có việc gì quấy rầy, nghỉ ngơi cho tốt một chút.

Nên ăn thì cứ ăn, nên ngủ thì cứ ngủ, nếu thật sự nhàm chán quá thì cũng có thể mở ti vi khách sạn xem phim truyền hình.

Đây mới là dáng vẻ thực sự của đi công tác hay sao…

Thanh nhàn, tự tại, hưởng thụ lạc thú đi du lịch, còn có thể nhận trợ cấp phong phú nữa…

Thậm chí đôi lúc anh nhàm chán quá, còn đang thảo luận với nhau nên đi ăn cái gì đó, đề nghị với mọi người: “Tới đây lâu như thế rồi, cũng chưa có dịp nào cẩn thận mà cảm nhận cái nắng cái gió của thành phố Hắc Chiểu này, hay là chúng ta nhân dịp hiện tại đi ra ngoài nếm thử, còn có thể mang một số đặc sản về cho các đồng nghiệp nữa ấy chứ.”

“Nghe nói món mì hầm đậu hũ thúi và món bia mặn của bọn họ không tệ đâu…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận