Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1698: Chung cực có nguồn gốc từ đâu? (3)

Lục Tân có thể nghe ra được sự giễu cợt từ trong lời nói của Hắc hoàng hậu, thậm chí còn có ý cười trên sự đau khổ của người khác, cũng không biết tại sao người này cho đến ngày hôm nay đã tàn tạ đến như thế rồi, vẫn cứ cố gắng hết sức mình tìm ra một cơ hội nào đó, biểu hiện cảm giác ưu việt của bản thân.

Anh không theo lời bà ta tiếp tục thảo luận, mà im lặng một hồi, sau đó trầm ngâm, lên tiếng:

“Vậy sự kiện Trăng Máu thì sao?”

“Nếu như Ban đầu hạ thế, có phải là sẽ xảy ra sự kiện Trăng Máu một lần nữa hay không? Thậm chí là… nghiêm trọng hơn?”

Hạ thế lần thứ ba, đã xảy ra rồi, mà bản thân anh cùng với Thanh Cảng hôm nay đang giải quyết vấn đề này.

Mặc dù có chút cảm giác cố gắng hết sức, cũng có chút mạo hiểm, cũng đã có một số thời điểm tưởng chừng đưa tất cả mọi thứ trở về với cát bụi.

Thế nhưng ngày hôm nay, kết quả cũng coi như làm cho người ta hài lòng.

Nghe lời của Hắc hoàng hậu, Lục Tân không thể không lo lắng, ngăn cản sự hạ thế lần thứ ba rồi, có phải là sẽ còn lần thứ tư hay không?

“Không phải vậy.”

Mà Hắc hoàng hậu nghe thấy câu hỏi của Lục Tân, dường như hỏi ngẩn người, mơ hồ biểu cảm lãnh đạm bị đánh vỡ một chút.

Bà ta trầm mặc hồi lâu, sau đó mới mang biểu cảm có chút kì dị lại phức tạp vô cùng mà trả lời:

“Sự kiện Trăng Máu, thật ra thì, là các người đang phản kháng lại dấu hiệu…”

“Hửm?”

Những lời này thực sự khiến cho Lục Tân lấy làm kinh hãi, thậm chí anh còn cảm thấy những lời của Hắc hoàng hậu nói có chút ngoài ý muốn.

Phản kháng?

Phản kháng cái gì cơ?

Bây giờ thứ đang được nói đến chính là sự kiện Trăng Máu.

Chính là sự kiện Trăng Máu đã đả kích toàn bộ nền văn minh trước kia, khiến cho nó tan vỡ trong nháy mắt, lại tạo thành tử vong của hơn 70% dân số loài người.

Là tai nạn lớn nhất từ khi loài người ra đời đến nay.

Hôm nay, bà ta lại nói đây chính là đang phản kháng lại dấu hiệu sao?

“Cậu cần phải hiểu, Ban đầu tỉnh lại, hay cũng có thể nói là sự trở về của thế giới tinh thần, là không thể đối nghịch.”

Hắc hoàng hậu dường như có thể nhìn thấu sự kinh ngạc của Lục Tân, nhẹ giọng mở miệng: “Trước khi sự kiện Trăng Máu diễn ra, ánh mắt của Ban đầu đã nhìn về thực tại rồi, nguyền rủa dành cho loài người cũng đã bắt đầu. Khi đó, trong hiện thực cũng đã bắt đầu xảy ra những sự kiện kỳ dị trong những phạm vi mà các người có thể nhận thức được, cũng có rất nhiều người có năng lực thần kỳ ra đời, cũng xuất hiện rất nhiều tai nạn thần bí.”

“Mà nguyên nhân vô cùng đơn giản…”

“Ban đầu đã bắt đầu tỉnh lại, các người đã cách Thần rất gần.”

“Vào lúc này, những sinh vật sắp quy hồi, thường thường sẽ có hai loại lựa chọn, những người đầu tiên chính là tín ngưỡng thần linh, bọn họ sẽ không từ chối sự quay về của Ban đầu, ngược lại còn cho rằng đó là sự ban tặng của Thần, giống như những con chiên ngoan đạo vậy, lẳng lặng mong chờ khoảnh khắc được quy hồi…”

“Cũng có loại người, cảm thấy khủng hoảng, sợ hãi, điên cuồng, mà loại người này, cũng chỉ đẩy nhanh tốc độ trở lại của Ban đầu.”

“Còn có một loại người, sẽ phản kháng, dùng hết tất cả những biện pháp để phản kháng…”

Nói tới chỗ này, bà ta ngẩng đầu nhìn về phía Lục Tân: “Mà không khéo chính là, thế giới này của các cậu, loại người thứ ba đã dẫn đến hệ quả.”

Tâm trạng của Lục Tân đã trở nên hơi căng thẳng, chờ bà ta nói tiếp.

Mà Hắc hoàng hậu lại hơi nhíu mày lại, dường như đang suy nghĩ, xem là bản thân nên nói như thế nào:

“Có lẽ, tất cả cũng chỉ có thể nói là… trùng hợp thôi?”

Bà ta dừng lại một chút, vẻ mặt không nhìn ra vui giận, nói với Lục Tân: “Chỉ có thể nói là trùng hợp, đã tạo ra phòng thí nghiệm Cao Sơn.”

“Vào thời điểm ánh mắt của Ban đầu quét tới, phần lớn loài người đều thuộc về loại thứ nhất hoặc loại thứ hai, những hết lần này đến lần khác, lúc ấy ở trên vùng đất này có một giáo phái bề ngoài thì vô cùng thành tâm kính cẩn, trong lòng lại không tin vào thế giới này có thần linh bảo hộ xuất hiện; lại có những nghiên cứu viên mặc dù làm công việc nghiên cứu khoa học nhưng vẫn cứ luôn mong muốn đi vạch trần chân tướng trong những truyền thuyết thần thoại của thế giới này.”

“Hai người bọn họ, cậu đều đã gặp được rồi.”

Lục Tân hơi kinh ngạc, trong đầu anh lóe lên hình ảnh của vị giáo chủ đồ đen với khuôn mặt âm lãnh, phong cách làm việc bá đạo, cùng với nghiên cứu viên già mặc áo khoác màu trắng dài, lúc nói chuyện luôn cười híp mắt nhưng sâu trong ánh mắt lại luôn lộ ra vẻ lạnh lùng và vô tình hiển hiện.

Bọn họ…

“Thời điểm bọn họ bắt đầu chuẩn bị, ta vẫn chưa có tỉnh lại, vì vậy cũng không biết làm sao bọn họ có thể làm được như thế.”

Hắc hoàng hậu nói: “Có điều, sau khi ta đi đến thế giới thực, nhiều lần nhìn thấy những chuyện bọn họ làm, cũng trông thấy một số thành quả nghiên cứu của bọn họ, cho nên cũng có thể ít nhiều đoán được.”

“Chính là hai người này, lúc ấy sống trong bầu không khí tuyệt vọng, tập hợp một tổ chức lớn những người có mục tiêu và ý chí giống như thế, vào thời điểm sau khi ánh mắt của Ban đầu quét đến thực tại, bắt đầu cởi bỏ chân tướng của thế giới này, hơn nữa còn tìm phương pháp tự cứu lấy người.”

“Ta vẫn luôn biết là, bọn họ đã tìm được nghi thức thần bí có ích, những tên gọi, những bí mật ở trong giáo phái và các tổ chức thần bí đã được lưu truyền hàng trăm ngàn năm nay, những thứ này đều nằm trong sách sử dài dằng dặc của loài người, thông qua những lần tình cờ cảm nhận được sự tồn tại của Ban đầu, sau đó thì tích lũy được, có thể tính ra đường tắt để kết nối với Ban đầu, sau đó bọn họ tiến hành phân tích, sắp xếp, chỉnh hợp.”

“Sau đó, bọn họ thậm chí còn không từ thủ đoạn nào tiến hành rất nhiều thí nghiệm, dùng để kiểm tra tầm quan trọng cùng với cách sử dụng chính xác của những phương pháp này, mà thông qua những lần thí nghiệm bất đồng này, bọn họ xác định, sự tồn tại của Ban đầu, cũng đã phá giải đoạn mật mã tiên tri mà những quần tộc cổ xưa lưu lại, mượn thứ này mà xác định được thời gian Ban đầu quy hồi, sau đó thì đi chuẩn bị cho việc đối kháng với Thần…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận