Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1517: Đây chính là ổ cứng sáng thế (1)

Sau thời gian đan xen, những thông tin quá khứ hiện về trong tâm trí Lục Tân thông qua những ký hiệu trên tường nhà giam.

Anh kinh hoàng và sợ hãi nhìn thông tin, trong lòng dấy lên một cơn sóng lớn.

Nói một cách chính xác, đây chỉ là những gì một người đàn ông nhìn thấy và biết.

Một người đàn ông của thời đại tiền văn minh.

Lục Thiên Minh, một kẻ báo thù bình thường, một kẻ chán đời.

Người như anh ta không phải là hiếm thấy trong bất kỳ thời đại nào. Anh ta lớn lên trong một gia đình bình thường, hạnh phúc với sự yêu thương của cha mẹ. Nhưng trong quá trình cuộc sống đang yên bình trôi qua, cha anh ta gặp phải lừa đảo, mắc nợ một khoản nợ khổng lồ, sau đó vào một đêm mưa, ông bị người ta chém chết trong một con hẻm không tên. Mẹ anh ta liên tục bị chủ nợ bức ép, lại lo lắng về cái chết của cha, cảm xúc tan vỡ, cuối cùng ngã lầu té chết.

Kể từ đó, anh ta sống lưu lạc đầu đường xó chợ, va vấp mà trưởng thành, sau đó quyết định trả thù.

Cho đến lúc này, trong xã hội, đây vẫn là một kiểu thông thường không có gì lạ trên thế giới này.

Nhiều người sống khổ sở trong oán hận tình thù, không riêng gì anh ta.

Mà khi lớn lên, anh ta dần phát triển một khả năng nhận thức tuyệt vời, trở thành điểm dựa để anh ta trả thù.

Anh ta không có gì, nhưng anh ta có khả năng tuyệt vời này.

Vì vậy cho dù đối phương có cảnh giác và cẩn thận đến đâu, anh ta vẫn có thể đưa đối phương vào bẫy thành công.

Sau khi lừa được đối phương trả một cái giá rất đắt, sau đó lại đầu độc họ đứng trên tòa nhà thật cao.

Sau đó giống như người mẹ tuyệt vọng của anh ta, nhẹ nhàng rơi xuống từ mái nhà.

Chuyện về sau có vẻ bình thường hơn, lực lượng của anh ta cũng không thể để anh ta thực sự nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.

Thế là anh ta đã bị phát hiện, bị truy lùng, sau đó bị bỏ tù, rồi lại bị đưa vào viện nghiên cứu.

Những người ở đây đã nói với anh ta về một thí nghiệm và hy vọng anh ta có thể phối hợp.

Mặc dù Lục Thiên Minh biết mình có một chút năng lực, nhưng anh ta cũng không hiểu năng lực này là gì.

Chỉ có thể quy cho một thiên phú.

Mà loại thiên phú này có thể khiến anh ta gần như không gặp bất lợi trong cuộc sống thực tế.

Nhưng ở đây, ngoài dùng những lá bài ma thuật chọc ghẹo cô y tá ra thì hầu như không có tác dụng gì.

Anh ta không thể trốn thoát, cũng không thể quyết định số phận của chính mình.

Cảm xúc bi quan chán đời và tính cách lười biếng của bản thân anh ta, khiến anh ta không có ý định hợp tác với công việc của những người này.

Nhưng rõ ràng, so với sự kháng cự của anh ta, người ở đây càng có nhiều cách để “thuyết phục” anh ta hơn.

Vì vậy sau khi trải qua một số khổ cực, anh ta vẫn ngoan ngoãn đi vào khuôn phép.

Sau đó, anh ta trở thành nhân viên công tác của hạng mục nghiên cứu này, thuộc giai đoạn 3, với nhiệm vụ hợp tác nghiên cứu...

Có lẽ sau khi ở đây một thời gian làm tiêu mòn ý chí, thì thực sự có thể sống một cuộc sống tốt rồi phải không?

Anh ta nghĩ, dù sao thù đã được báo xong, không cần phải tiếp tục phạm tội, một khi rời đi, có thể sống tốt một đời.

Tất nhiên... Thật tuyệt nếu cuỗm cô y tá ở viện nghiên cứu này ra ngoài để kết hôn.

Anh ta sớm biết ý nghĩ của mình ngây thơ đến mức nào, cũng biết mình mãi sẽ không có cơ hội rời đi.

Bởi vì với sự hợp tác của anh ta, hạng mục thí nghiệm tiến triển rất nhanh, anh ta cũng dần dần bị buộc phải hiểu sâu vào sự thật của hạng mục.

Ngay lúc đó, anh ta phát điên.

Anh ta biết, không người nào sau khi nói cho mình biết bí mật, vẫn có thể để mình rời đi.

Anh ta bắt đầu phát điên, bắt đầu suy sụp, bắt đầu không chịu được sự tra tấn hết lần này đến lần khác, đặc biệt là sau khi anh ta nhìn thấy cái hố sâu dưới lòng đất có mật danh "Ma trận năng lượng Thiên Cung", càng nghiêm trọng hơn, anh ta đi trong hành lang vừa khóc vừa gào to như người điên:

"Các tiến sĩ, các đại ca, các đại gia..."

"Làm ơn, hãy thả tôi trở về, tôi sẽ không bao giờ gạt người nữa..."

"Nói hủy diệt thế giới gì chứ, tôi chỉ nói đùa thôi, tình yêu của tôi dành cho thế giới này vẫn chưa biến mất..."

"Có nghe thấy không, trả lời tôi, trả lời tôi đi..."

"Các người đều là đồ tể, đều là đao phủ, các người đang tàn sát thế giới này..."

"Mẹ kiếp ông nội mày, bọn mày dựa vào đâu bắt tao trở thành đồng phạm..."

"Tao sẽ lật đổ bọn mày, cho dù bọn mày cưỡng ép nhốt tao vào, một khi có cơ hội tao nhất định vẫn sẽ lật đổ bọn mày..."

"Tao sẽ khiến bọn mày phải hối hận..."

Sự điên cuồng và không ngớt lời của anh ta đã ảnh hưởng đến tiến trình công việc, vì vậy anh ta bị đưa vào phòng giam và trở thành tù nhân kiêm đối tượng thí nghiệm.

Có người rất bình tĩnh đi tới nói với anh ta: "Chúng tôi không phải đang hủy diệt thế giới, mà là đang cứu nó."

"Ổ cứng sáng thế đã được chuẩn bị sẵn sàng, bây giờ, chỉ còn thiếu một ý thức chính..."

"Có thể trở thành một trong những người được chọn cho ý thức chính của ổ cứng sáng thế là vinh dự của anh, hy vọng anh có thể chuẩn bị thật tốt."
Bạn cần đăng nhập để bình luận