Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 712: Tấn công Thanh Cảng (1)

“Tìm xem đối thủ của chúng ta là ai trước đã!”

Trong phòng họp, con ngươi của Trần Tinh thoáng đỏ lên, giọng nói của cô ta rất bình tĩnh: “Khi chúng ta trở về từ thành phố trung tâm, đơn binh được viện nghiên cứu Nguyệt Thực coi trọng, mời anh ta tham gia câu lạc bộ nhân tài cao cấp. Thông qua câu lạc bộ đó, đơn binh có thể tiếp cận một số thông tin tương đối bí mật, đồng thời với sự hỗ trợ của tôi, có thể mua một vài tin tức liên quan đến giáo hội Khoa học và Công nghệ, điều tra đến đó trước đã.”

Sau khi mua những tin tức này, Lục Tân đã chuyển tiếp thông tin cho cô ta.

Lúc đó không phải bởi vì nghĩ thông tin này có ích lợi gì mà chủ yếu là do đã bỏ ra hai trăm vạn, tốt xấu gì cũng phải dùng cho đáng.

Ngay sau đó, toàn bộ nội dung của tin tức đã hiển thị trên màn hình trong đại sảnh: “Giáo chủ Tai ách của giáo hội Khoa học và Công nghệ xuất hiện ở thành phố Thủy Loan để thuyết giảng về khoa học kỹ thuật, ba giờ sau giáo chủ của Giáo hội Khoa học và Công nghệ và người dân ở thành phố đồng thời biến mất, thành phố Thủy Loan trở thành một thành phố trống rỗng.”

“Có thể chắc chắn rằng ngoài giáo chủ Tai ách ra thì còn có ba kỵ sĩ cùng đồng hành.”

“Mục đích: không rõ ràng.”

“Hướng đi: không biết.”

Tài liệu có rất nhiều hình ảnh kèm theo, trong đó hơn phân nửa là ảnh chụp thị trấn trống trải, thoạt nhìn rất sạch sẽ và văn minh.

Nhưng từ đầu đến cuối lại không nhìn thấy bất kỳ một người nào, đây là ảnh được chụp sau khi Giáo hội Khoa học và Công nghệ đưa người rời đi, dùng để khiến tài liệu dày hơn, rõ ràng là tài liệu không hề ít nhưng dường như giá trị của tài liệu và ảnh chụp lại không nhiều lắm.

Trong đó hấp dẫn người ta nhất là một tấm ảnh không biết dùng phương pháp chụp ảnh gì mà nhìn qua trông rất mơ hồ, màu sắc đỏ sậm và khoảng cách thì rất xa. Chỉ có thể thấy lờ mờ chủ thể bức ảnh là một người đội mũ trùm đầu đỏ, hai bàn tay giơ lên cao. Trước mặt hắn ta có rất nhiều người, tất cả đều cúi đầu, chen chúc nhau cùng một chỗ như bầy cừu non.

Điều kì dị chính là người đàn ông giơ hai tay kia có vẻ rất cao. Bởi vì bị tòa nhà che chắn nên không nhìn thấy nửa người của hắn ta, chỉ có thể thấy thân mình và hai tay giơ cao của hắn. Có thể suy đoán rằng hắn ta đang đứng trên kệ hoặc đang bay lơ lửng trên không trung.

“Xem ra hai trăm vạn này bỏ ra rất đáng.”

Trần Tinh nhìn các nghiên cứu viên xung quanh và nói: “Tôi cần mọi người cố gắng phân tích tài liệu này để tìm xem có thứ gì giá trị không.”

Lúc này, những nghiên cứu viên xung quanh đều trở nên cẩn thận, lập tức bắt đầu nghiên cứu tài liệu này.

Ngay sau đó, một ông già đeo kính lên tiếng, đây chính là một trong sáu tên điên Thanh Cảng, giáo sư Trần, ông ta giơ cây bút trên tay lên và nói: “Giáo hội Khoa học và Công nghệ vẫn luôn có thủ đoạn mê hoặc lòng người, bốn năm trước bọn họ cũng dùng thủ đoạn này để lấy đi số lượng lớn người dân của thành phố vệ tinh 4 ở Thanh Cảng, những trường hợp này đã xảy ra nhiều lần từ sau sự kiện mặt trăng máu.”

“Bây giờ chúng ta cần phải tìm hiểu xem bọn chúng mang đi nhiều người như vậy là có mục đích gì.”

Một người phụ nữ ăn mặc thanh lịch tiếp lời: “Sau sự kiện mặt trăng máu, con người là nguồn lực vô cùng quan trọng, đối với thành phố Cao Tường mà nói thì đây là một bộ phận lao động trọng yếu, chỉ có con người mới có thể hình thành một điểm tập kết, khai hoang và lao động quy mô lớn, dọn dẹp thành phố và đồng thời thu hút đầu tư từ những thế lực và công ty lớn khác.”

“Những gì cô nói cũng chỉ là tác dụng bình thường thôi.”

Một người khác nói: “Đối với sự kiện thần bí này, tác dụng của con người không chỉ có như vậy, đối với những người có năng lực thì khi xung quanh có nhiều người, năng lực đó sẽ được tăng cường trên phạm vi lớn, đối với bọn họ mà nói, con người là một loại pin hay thậm chí là một loại vũ khí.”

“Rõ ràng Giáo hội Khoa học và Công nghệ không phải tụ tập người để xây thành phố, nếu muốn xây thành phố thì người của bọn chúng đã đủ từ lâu rồi.”

Những lời này khiến cho không khí trong phòng họp trở nên ngột ngạt hơn.

Mặc dù bình thường vẫn hay nghiên cứu về phạm trù này nhưng khi nghe thấy con người chẳng qua cũng chỉ là pin và vũ khí thì cũng có hơi khó chịu trong lòng.

“Vậy mục đích của Giáo hội Khoa học và Công nghệ là gì?”

Trần Tinh ngắt lời, hỏi một câu nữa.

“Từ những báo cáo trước đây của đơn binh và đội thu thập thông tin, đã có thể xác định rằng giáo hội Khoa học và Công nghệ có liên quan đến nữ vương của thị trấn Vui Vẻ kia. Lúc trước khi tập kích đoàn kỵ sĩ, đơn binh đã từng ra khỏi thành phố để săn lùng đoàn kỵ sĩ đó. Nhất định đoàn kỵ sĩ này phải hiểu biết về thị trấn Vui Vẻ sâu sắc hơn chúng ta, nếu không sẽ không thể chọn nơi đó làm nơi ẩn náu được.”

Giáo sư Trần nói: “Nếu như xác định được mục tiêu của giáo hội Khoa học và Công nghệ lần này là thị trấn Vui Vẻ thì dù là kẻ thù hay bạn bè, việc chuẩn bị nhân lực này có thể liên quan đến năng lực của bọn họ. Tôi nghĩ đây là điều chúng ta cần phải quan tâm ngay lúc này, nếu đối thủ của chúng ta lần này thật sự là giáo chủ Tai ách và ba kỵ sĩ của giáo hội Khoa học và Công nghệ kia thì cuối cùng là bọn chúng có năng lực gì?”

Mọi người xung quanh nghe vậy thì im lặng, đột nhiên không biết nên trả lời như thế nào.

Giáo hội Khoa học và Công nghệ từ trước đến nay đều rất bí ẩn, mỗi lần xuất hiện đều chuẩn bị đầy đủ, lên kế hoạch cẩn thận, khiến người ta khó có thể phản ứng kịp.

Đối với thông tin nội bộ của họ cũng không thể nghe ngóng được.

Hay nói đúng hơn là không dám nghe ngóng.

Bởi vì không ai biết được rằng nếu mình tỏ vẻ quan tâm đến Giáo hội Khoa học và Công nghệ thì có phải bọn chúng cũng sẽ quan tâm đến họ hay không.

“Tin tức của Giáo hội Khoa học và Công nghệ rất bí mật.”

Lúc này, ông Tô trên màn hình đang khoanh tay chống cằm, đột nhiên nói: “Tuy nhiên, sau sự việc bốn năm trước, bộ phận phòng thủ của thành phố đã bắt đầu chú ý đến tình báo của bọn chúng, dù gì thì một chút tin tức cũng vẫn phải có.”

Những lời này vừa được nói ra, tất cả mọi người trong phòng họp đều kinh ngạc.

Ngay cả Trần Tinh cũng hơi kinh ngạc, với cấp bậc của cô ta cũng không hề biết rằng Thanh Cảng đã tiến hành một cuộc điều tra về Giáo hội Khoa học và Công nghệ.

“Chuyển tài liệu cho bọn họ...”

Ông Tô đang ở trên màn hình quay đầu sang bên cạnh nói gì đó, lại nói thêm: “Chỉ cần chuyển phần thân phận của giáo chủ Tai ách là được rồi.”

Rất nhanh, thông tin đã xuất hiện trên màn hình.

Một trong Tứ đại giáo chủ của Giáo hội Khoa học và Công nghệ: Tai ách.

Năng lực: không biết.

Cấp độ: cấp S.

Bốn kỵ sĩ cấp dưới:

Thần Trạch, Hoa Tường Vi, Chúc Phúc, Nguyện Vọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận