Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1042: Va chạm thử với tôi một chút? (1)

“Cậu… Cậu ta rốt cuộc là ai cơ chứ?”

“Người kia… Cái người mới vừa đi ra khỏi cửa kia, là ma quỷ sao?”

Vào thời điểm Lục Tân rời khỏi phòng hội nghị, bầu không khí trong phòng hội nghị của phòng Hành chính thành phố vệ tinh số hai của thành phố Hắc Chiểu mới dường như được cởi bỏ áp lực.

Tất cả mọi người đều thở phào một hơi thật sâu, khi nhìn nhau, bọn họ đều có thể nhìn thấy ảnh ngược của bản thân đang vô cùng hoảng sợ ở trong mắt của đối phương.

Sau khi dò hỏi lẫn nhau trong sự hoang mang và rối loạn đến tột cùng, càng ngày càng có vô số ánh mắt hoảng sợ nhìn về bên phía của Đàn Gia.

Giờ khắc này, ngay cả bản thân Đàn Gia cũng cảm thấy có chút không thể tưởng tượng nổi.

Bản thân ông ấy là người đi lên từ trong bạo lực, đánh đấm, cũng đã từng trở thành nỗi ác mộng ở trong sâu khảm trí óc của rất nhiều người, cũng đã từng có không biết bao nhiêu người trẻ tuổi ngông nghênh không biết sợ là gì, khi bị đưa tới trước mặt ông ấy, chỉ cần một ánh mắt của ông ấy liếc qua, là đã có thể dọa cho đối phương nằm liệt cả nửa ngày, cho nên ông ấy không hề xa lạ đối với những ánh mắt hoảng sợ này, thế nhưng đây vẫn là lần đầu tiên ông ấy nhìn thấy vẻ hoảng sợ đến mức không thể khống chế được biểu cảm của bản thân như thế này, quả thực là ly kỳ…

Con gái duy nhất còn lại của mình, lợi hại đến như thế sao?

Tìm một người chồng, lại là một người có thể dễ dàng trói mình mang đi từ trong đám đông?

Tìm một người bạn trai, vốn dĩ còn tưởng chỉ là một tên ăn bám trung thực mà thôi, kết quả vậy mà lại khủng bố đến như thế?

Xuất phát từ một loại tâm lý không hiểu từ đâu mà có, ông ấy bỗng nhiên bất mãn liếc mắt nhìn Bích Hổ một cái.

Ngay cả chính bản thân ông ấy cũng không biết tại sao bản thân lại liếc gã một cái như thế, thế nhưng Bích Hổ vẫn luôn thành thành thật thật ngồi trông giữ ở một bên lại vừa trông thấy thì đã hiểu, trong lòng gã tức khắc có chút căm giận mà nói thầm: “Ngay cả ông cũng không hài lòng đối với tôi hay sao? Được rồi, ly hôn, lát nữa sẽ ly hôn luôn, như thế đã được chưa?”

“Mau lên, đỡ… đỡ tôi ra ngoài trước đã…”

Cũng đúng vào lúc này, dưới bầu không khí vô cùng áp lực, cô Tôn bỗng nhiên run giọng kêu lên.

Hai đùi của cô ta sớm đã bị nước nóng dội bỏng đến mức nổi lên một tầng bong bóng, đôi mắt cũng vẫn đang chảy ra hai hàng máu tươi, hiện tại cũng không thể nhìn rõ được đồ vật xung quanh nữa, nhưng cô ta có thể cảm giác được rằng Lục Tân đã rời khỏi vòng hội nghị này rồi, cho nên mới vội vàng run giọng hô lên. Có một số người bảo an lúc nãy đứng bên người cô ta mà không dùng súng chĩa vào người Lục Tân, cho nên bàn tay không có bị vặn vẹo lúc này mới kịp phản ứng lại tình huống, luống cuống tay chân đỡ cô ta đi ra khỏi phòng hội nghị.

Bọn họ cũng không rời khỏi nơi đó, mà chỉ là nhanh chóng tìm ra một văn phòng bỏ trống ở gần đó, đưa cô Tôn đi vào, sau đó canh giữ ở cửa.

“Thuốc… Thuốc trị bỏng, còn có băng vải……”

“Tiểu thư, đôi mắt của cô… Đôi mắt của cô không sao chứ ạ?”

Từng tiếng nói dồn dập vang lên, mồm năm miệng mười liên tiếp đè lên nhau, có người nhanh chóng ôm hòm thuốc đến, có người chọn một chỗ bên cạnh nhanh chóng gọi bác sĩ đến.

Cô Tôn ngồi ở trên sô pha, đợi một chút, đôi mắt mới thoáng khôi phục được một chút khả năng thị giác, điều này khiến cho cô ta thoáng yên lòng, thì ra hai mắt của cô ta không có bị hỏng mất, lúc này đã có nhân viên y tế chạy vào trong, vừa thoa thuốc lên vết bỏng trên đùi của cô ta, vừa dùng băng vải cẩn thận cuốn lấy, nhưng cô ta lại không để ý đến một chút nào, chỉ nhanh chóng lấy điện thoại ra, ấn ra một dãy số, sau đó nhấn phím gọi.

“Bác… Bác cả…”

Sau khi điện thoại được kết nối, cô ta cũng có chút khẩn trương, thanh âm khi nói chuyện không khống chế được mà run rẩy, phải dùng nỗ lực thật lớn mới có thể khiến cho giọng nói của mình bình tĩnh lại một chút, gấp giọng nói: “Mọi chuyện không có đơn giản như vậy, Đàn Gia bên kia…… bên cạnh ông ta có một người có năng lực cực kỳ mạnh mẽ.”

“Địa vị…… Không biết ạ, thoạt nhìn dường như là một kẻ vô cùng bình thường, còn nói là cái gì mà, con rể của Đàn Gia……”

“Cháu biết con gái của ông ta còn chưa có thành niên, hơn nữa đã chết rồi, không phải người này……”

“Cụ thể mạnh mẽ đến mức nào……”

Khi cô Tôn nghe thấy bên đầu kia điện thoại đặt ra câu hỏi này, cô ta cắn cắn môi, muốn nói điều gì đó, nhưng lại phát hiện bản thân cô ta cũng không thể hình dung được, cuối cùng cũng chỉ có thể vô cùng tuyệt vọng mà trả lời: “Cháu không biết. Cháu không biết năng lực của anh ta đến tột cùng là cái gì, cũng không biết anh ta rốt cuộc là mạnh mẽ tới trình độ như thế nào, anh ta… Thật ra anh ta không thực sự nhằm vào cháu mà ra tay, cháu thật sự…… thực sự chỉ nhìn anh ta một cái mà thôi.”

“Cháu… Cháu chỉ có thể nói, anh ta, tuyệt đối không phải là người mà cháu có thể chọc đến nổi……”

Giọng nói ở trong điện thoại cũng nhanh chóng trở nên nghiêm túc, hơn nữa còn nói gì đó.

Nhưng trên khuôn mặt của cô Tôn cũng chỉ có thể nở ra một nụ cười thảm: “Cháu hiện tại không thể trở về đâu, cháu… Cháu không dám không từ mà biệt.”

“Không… Mọi người tuyệt đối đừng có điều tra anh ta, điều tra loại người này, rất có khả năng sẽ dẫn đến hậu quả cực kỳ kinh khủng, dù sao thì hiện tại chúng ta đã không thể liên lạc được với những người bồi dưỡng người có năng lực ở thành phố Hắc Chiểu nữa, huống hồ……Cho dù bọn họ có ở đây đi chăng nữa, có khả năng cũng chỉ vô dụng mà thôi.”

Phải mất một lát sau giọng nói trong điện thoại mới vang lên một lần nữa, có vẻ hơi chút bất đắc dĩ.

Vẻ mặt của cô Tôn lại càng bất đắc dĩ, thấp giọng nói: “Đúng vậy, bác cả, cháu hiểu rõ ý của bác là gì.”

“Nếu Đàn Gia có được một người đáng sợ như thế ủng hộ, vậy thì việc chúng ta đồng ý để cho ông ta ngồi vào chức vị đó, cũng không phải là không thể…”

“Thế nhưng điểm mấu chốt đó chính là, ông già lưu manh kia đã phát điên mất rồi……”

“Ông ta lập lời thề muốn trừ tận gốc việc kinh doanh Hắc Thảo của thành phố Hắc Chiểu chúng ta, hơn nữa thoạt nhìn dường như tâm ý đã quyết, cho dù chúng ta có không để lão già này vào trong mắt, nhưng nếu như ông ta đại diện cho ý chí của người có năng lực kia thì sao? Một người có năng lực khủng bố đến như vậy, cho dù anh ta có thuộc về Thanh Cảng hay là không, chỉ cần ý chí của anh ta đặt ở chỗ này, anh ta vẫn sẽ tiếp tục ủng hộ Đàn Gia, vậy thì sẽ tạo cho chúng ta một mối rắc rối lớn……”
Bạn cần đăng nhập để bình luận