Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1323: Đôi mắt trên bầu trời, ý nghĩa mặt chữ (1)

Đầu cũng phình ra thêm một vòng.

Đây là cảm giác hiện tại của ngài Tô và bộ trưởng Thẩm.

Bọn họ vốn dĩ cho rằng việc đồng chí Đơn Binh chủ động yêu cầu bộ phận thông quan đặc biệt của Thanh Cảng làm kiểm tra sức khỏe tổng hợp cho anh là một chuyện tốt, cũng bởi vì kết quả báo cáo kiểm tra đo lường cuối cùng cũng ra lò mà hưng phấn không thôi. Bọn họ mang tâm trạng cực kỳ kích động, đi tới văn phòng của giáo sư Bạch, chờ mong nhìn thấy báo cáo đo lường sức mạnh của đồng chí Đơn Binh.

Hơn nữa còn cho rằng, sau khi xem xong bản báo cáo này, có lẽ rất nhiều những vấn đề chưa được giải quyết, vào lúc này nhất định sẽ có câu trả lời xác đáng.

Nhưng trên thực tế, bọn họ bỗng nhiên phát hiện, nghi vấn của bản thân bọn họ không những không có biến mất, ngược lại còn phát sinh càng nhiều.

Bạo quân, em gái, cha, bàn tay tái nhợt, không biết thời gian cũng không biết biến hóa, hết thảy những tiền căn và hậu quả của những cái này…

Trong văn phòng, xuất hiện một khoảng thời gian lặng im rất dài.

Tất cả mọi người cùng suy nghĩ về chuyện này từ những góc độ không giống nhau, nhất thời đã quên đi việc phát biểu ý kiến.

“Hô…”

Giáo sư Bạch xoa nhẹ khuôn mặt của bản thân một cái, thả lỏng một chút, nói: “Đương nhiên, vấn đề cũng không chỉ có những thứ đó.”

“Trên người của đồng chí Đơn Binh còn có rất nhiều những hiện tượng thần bí khó có thể giải thích được.”

“Cho dù hiện tại chúng ta đã kiểm tra đo lường ra hầu hết nhưng năng lực của cậu ta đi chăng nữa, nhưng vẫn không thể nào giải thích một cách hoàn chỉnh một chuyện gì đó phát sinh trên người cậu ấy.”

“Ví dụ như Trần Tinh đã từng gặp nạn cùng với đồng chí Đơn Binh, kết quả lại được đồng chí Đơn Binh cứu thoát.”

“Lần đó cô cũng đã nhìn thấy niệm lực cường đại nhất từ trước đến giờ được cậu ta thể hiện ra, đã ngăn trở phần lớn lượng súng đạn cùng với xoay chuyển nòng ống.”

“Ví dụ như một số đặc công cấp dưới của lão Thẩm, đã từng bởi vì nhìn trộm hành động của đồng chí Đơn Binh, kết quả dẫn đến cái chết thần bí…”

“Ví dụ như là ai đã dạy cho đồng chí Đơn Binh biết cách chế tạo một tòa vật phẩm ký sinh như tòa nhà của cậu ấy chứ…”

“Ví dụ như, nếu như tôi nhớ không lầm mà nói, đồng chí Đơn Binh đã từng thừa nhận, ở trong tưởng tượng của cậu ấy, không chỉ có chỉ có cha, em gái……”

“Năng lực có tên gọi là “mẹ”, lại là thứ gì đây?”

“Ừ…”

Ngài Tô và bộ trưởng Thẩm đều phối hợp mà gật đầu.

Thật ra đây cũng là một chuyện khiến cho người ta cực kỳ tò mò, nhưng bọn họ đã không thể biểu hiện ra vẻ chấn kinh được nữa.

Đã tê liệt cảm xúc mất rồi.

Cảm giác hiện tại ngự trị ở trong tiềm thức của bọn họ, chính là dù cho lại có thêm bất cứ chuyện kỳ quái gì xảy ra ở trên người Lục Tân đi chăng nữa, đều rất là hợp lý.

Ngược lại là Trần Tinh, hiện tại cô lại phát huy ra sự tất yếu của bản thân khi ngồi trong văn phòng này.

Sau khi cô ấy suy nghĩ một lát, nói: “Tôi ngược lại cảm thấy, có lẽ vấn đề nằm ở trong những lời nói về sự biến đổi của cậu ấy của Giáo sư Bạch trước đó.”

“Nếu như, đồng chí Đơn Binh vốn dĩ chính là đứa nhỏ có danh hiệu là ‘bạo quân’ kia, vậy thì bản thân cậu ấy chân chính không hề có năng lực nào, cũng không có tình cảm. Một người như vậy, chắc chắn không thể nào yên yên tĩnh tĩnh đi làm ở một công ty nhỏ bé trong một khoảng thời gian dài đến như vậy, lại không hề xuất hiện bất cứ một vấn đề gì.”

“Cũng không thể nào là sau khi được chúng ta chiêu mộ xong, bỗng nhiên lại biểu hiện ra nhiều loại năng lực làm cho người ta khó có thể hiểu được như vậy…”

“Vậy thì…”

Dừng một chút, cô ấy hiếu kỳ nói: “Là thứ gì khiến cho cậu ấy thay đổi nhiều như vậy?”

Giáo sư Bạch nghe thấy thế, như tán dương mà gật gật đầu.

Vẫn là phải để người chuyên nghiệp tới thảo luận vấn đề này, mới có thể bắt lấy trọng điểm, cứ nhìn bộ trưởng Thẩm cùng ngài Tô bên kia…… Ai!

“Có hai khả năng.”

Giáo sư Bạch nói: “Ở trong phần văn kiện bí mật kia, thời điểm đồng chí Đơn Binh rời khỏi viện nghiên cứu thì vẫn còn chưa xuất hiện những thay đổi được kể trên.”

“Vậy thì, tất cả những biến đổi hiện tại của cậu ta, vô cùng có khả năng là đang che giấu những chuyện đã xảy ra sau khi rời khỏi phòng thí nghiệm.”

“Cũng tức là nói, chạy trốn khỏi phòng thí nghiệm, hoặc là phải nói nguyên trại trưởng của trại trẻ mồ côi Mặt Trăng Đỏ đã dùng biện pháp nào đó dẫn cậu ấy tới.”

“Thế nhưng cái trại trẻ mồ côi kia, lại có kết cục bị nổ tung, dường như đang thuyết minh rằng, thực nghiệm đã thất bại…”

“Mà một khả năng còn lại…”

Sau khi hơi hơi trầm ngâm, ông ta nói: “Mọi người có phát hiện ra hay không, sự kiện trại trẻ mồ côi Mặt Trăng Đỏ nổ mạnh, cùng với chuyện đồng chí Đơn Binh chân chính bắt đầu tiến vào tầm nhìn của chúng ta, hơn nữa trong lúc ngược chiều lại quá khứ để điều tra, vẫn cứ có một khoảng trống vô cùng lớn, không có cách nào xác định đã xảy ra chuyện gì……”

Trần Tinh nghe vậy, lập tức nhẹ nhàng gật đầu.

Trước khi chiêu mộ đồng chí Đơn Binh, cô ấy là người phụ trách điều tra về quá khứ của đồng chí Đơn Binh, phân tích sự nguy hiểm khi mất khống chế của anh.

Thông qua việc điều tra, bọn họ đã tra được đồng chí Đơn Binh đã trải qua bốn năm đi làm ở một công ty nhỏ.

Cũng tra ra được đồng chí Đơn Binh đã từng đi học ở trường trung học phổ thông ở thành phố Vệ Tinh số 2, thậm chí ngay cả phiếu điểm quá đỗi bình thường so với người khác cũng đã được tra ra.

Nhưng điểm kỳ quái chính là, đoạn chuyện cũ kia, có thể tra được một số dấu vết còn lại, nhưng những chuyện mấu chốt nhất thì lại hoàn toàn không có.

Bên trong sự bình thường, lại lộ ra phần lớn những điểm kỳ lạ không thể hiểu nổi.

Tỷ như việc, khoảng thời gian từ sau vụ nổ của trại trẻ mồ côi, đến khi đồng chí Đơn Binh lên trung học phổ thông, vẫn cứ có một chỗ trống xấp xỉ thời gian ba năm.

Trong khoảng thời gian kia, đồng chí Đơn Binh đã đi đến đâu?

Lại tỷ như việc, cho dù trường trung học phổ thông ở thành phố vệ tinh số hai, chỉ cần thông qua bài kiểm tra cơ sở là có thể đi học, hơn nữa trên cơ bản học phí được miễn hoàn toàn, nhưng trong một xã hội hỗn loạn chẳng có trật tự gì như lúc này, nếu như không có một tầm nhìn và gia cảnh tương đối ổn định, không ai sẽ để cho con cái của mình đi học hết.

Huống hồ, xuất phát từ trật tự hỗn loạn lúc ấy mà suy xét, tuy rằng đúng là có chính sách như vậy, nhưng trên thực tế để thao tác lại rất khó.

Thẳng thắn mà nói, lúc ấy nếu như không có sự đảm bảo và chữ ký của người có chức có quyền nào đó, thậm chí cho dù có đứng ra quyên tặng gì đó cho nhà trường, đồng chí Đơn Binh cũng rất khó có thể bước vào trường trung học phổ thông.

Trong quá khứ là ai đã giúp anh?

Nhìn chằm chằm vào phương diện này, bọn họ cũng đã từng có điều tra, thế nhưng điều tra thất bại.

Bởi vì trật tự quản lý quá hỗn loạn, ở cái trường trung học phổ thông kia, phần lớn những tư liệu đã bị lạc mất, căn bản không tìm thấy bất cứ một manh mối nào.

Đương nhiên, sau sự kiện Mặt Trăng Đỏ diễn ra, đây là hiện tượng thường thấy, đừng nói là trường học, ngay cả phòng Cảnh vệ cũng thất lạc rất nhiều tư liệu.

Chỉ là thứ này lại có liên quan đến đồng chí Đơn Binh, cho nên không thể không khiến cho người ta nghi ngờ.

Những tư liệu này bị lạc mất, là do ngẫu nhiên, hay là cố tình?
Bạn cần đăng nhập để bình luận