Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1089: Người có thể quyết định sống chết của người khác, chỉ có thẩm phán mà thôi (1)

“Dáng vẻ của anh trông như rất tuyệt vọng vậy……”

Lục Tân nhìn ra sự tuyệt vọng của tổ trưởng Long, cùng với cảm xúc rối rắm được che giấu bên dưới sự tuyệt vọng ấy.

Nhưng anh cũng không có nghĩ nhiều, tuy rằng anh thực sự rất bất mãn đối với những người đột nhiên gặp được ở nơi hoang dã, không nói hai lời đã quyết định nổ súng này, nhưng hiện tại anh cũng đã phần nào đoán được lý do bọn họ phải nổ súng với anh rồi.

Dù sao thì từ những lời vừa rồi tổ trưởng Long nói với anh, bọn họ đến đây, dường như cũng là để đợi con sứ giả địa ngục kia?

Cho nên, bọn họ và con sứ giả địa ngục này, là cùng một đám người?

Thảo nào bọn họ lại muốn giết chết anh.

Dù sao thì hơn nửa đêm rồi còn lôi kéo nhau đến đây làm ra những chuyện này, khẳng định là không hợp pháp nhỉ…

Muốn giết anh diệt khẩu?

Cho nên, cho dù là tên tổ trưởng Long kia suy nghĩ như thế nào, cục diện đang xảy ra trước mắt anh đây, đã được chú định trước rồi?

Ai…

Lục Tân không hề suy tư về vấn đề này, có thể nhìn ra rất rõ ràng rằng, mối quan hệ giữa con Sứ giả địa ngục này, cùng với vị tổ trưởng Long kia nhất định còn có nhiều uẩn khúc và chuyện xưa khó nói, có điều dù sao những chuyện đó cũng không liên quan gì đến anh cả, đối với bản thân anh mà nói, điểm quan trọng nhất chính là hai tỷ kia…

Không đúng, là nhiệm vụ của Hạ Trùng.

Vừa nghĩ như thế, anh vừa liếc mắt nhìn con Sứ giả địa ngục kia một cái, trong lòng ít nhiều cũng có chút lo lắng.

Thân hình hơn ba mét hiện tại lại biến thành thân hình hơn một mét lộ đầu, cấp sức mạnh tinh thần của con Sứ giả địa ngục đã bị co lại một cách nghiêm trọng…

Hạ Trùng hẳn là sẽ không dự theo tỷ lệ mà khấu trừ tiền công của mình chứ?

“Xem chừng nó.”

Trong lòng tổ chức lại ngôn ngữ mất mất một lúc, Lục Tân mới quay đầu nhìn về phía người nhà mình, nghiêm túc dặn dò một câu.

Ba anh và em gái cũng chưa kịp đưa ra phản ứng gì.

Em gái anh lúc này đang ngồi giữa đám nhóc con làm từ nhựa kia, tay trái ôm một cái đầu, tay phải lôi kéo một cái cẳng chân, cố gắng hết sức mình mà va chạm hai thứ đó với nhau, dường như đã biến thành một cô nhóc hạnh phúc nhất trên thế gian này, vốn dĩ là không thèm để ý tới anh trai của nhà mình đang nói cái gì ở đằng kia.

Người còn lại thì đang ẩn giấu thân mình vào trong bóng đen, thực chột dạ mà không đáp lại những lời mà anh nói.

Dường như sau khi ba anh trở thành lãnh chúa tinh thần của thành phố Hắc Chiểu thì tình cách đã tốt hơn rất nhiều rồi, cho nên, trước kia tính cách của ông ấy không được tốt lắm là do đang nhẫn nhịn?

Nhưng cuối cùng vẫn con chó con không da đang đứng kia nhanh chóng nhổm dậy, dùng sức phe phẩy cái đuôi.

Thậm chí nó còn quay về phía con Sứ giả địa ngục kia mà kêu gâu gâu hai tiếng, tức khắc dọa cho con quái vật kia sợ đến phát run.

Sau khi xác định con Sứ giả địa ngục này hẳn là sẽ không tiếp tục đào tẩu nữa, Lục Tân bèn đi sang một bên, lấy điện thoại vệ tinh của mình ra, rút dãy số mà trước đó Hạ Trùng đã bảo anh lưu lại ra, sau khi điện thoại được kết nối, lập tức trên khuôn mặt anh nổi lên nét tươi cười, nói: “Alo? Là Hạ Trùng sao?”

“Không phải tôi thì còn có thể là ai?”

Giọng nói lạnh như băng của Hạ Trùng vang lên, còn mang theo chút khẩn trương: “Anh đã bức nó quay trở lại rồi?”

Thậm chí anh còn có thể nghe được những thanh âm có chút hỗn loạn thông qua đầu dây điện thoại, giống như là có người đang chạy qua chạy lại, làm chuẩn bị.

“Cái này thì cũng không phải…”

Lục Tân có chút chột dạ mà trả lời: “Tôi… Tôi đã bắt nó lại rồi.”

“Rầm…”

Bên đầu dây bên kia đầu tiên là rơi vào trong trầm mặc một lúc, cách một đầu microphone cũng có thể cảm nhận được, khi câu nói đầu tiên của Lục Tân vang lên cảm xúc của người kia chính là chìm hẳn xuống đáy cốc, thế nhưng ngay sau khi nghe thấy câu nói thứ hai của Lục Tân, người kia chỉ thoáng trầm mặc, sau đó tất cả mọi người đều trở nên hỗn loạn, dường như có người còn trực tiếp rớt khỏi ghế dựa, lại có người vốn đang uống nước, hiện tại trực tiếp phun ra, lại còn hô to “đờ mờ”.

“Bắt được, so với chuyện ép nó quay lại, cũng không khác biệt lắm nhỉ?”

Giọng nói của Lục Tân cũng hơi có chút mất tự nhiên, anh nói: “Nếu như thực sự không được, vậy tôi đưa nó qua bên đó, nhét vào trong bẫy rập của mọi người?”

“Anh anh anh……”

Bên kia một hồi lâu sau mới vang lên giọng nói có chút lắp bắp của Hạ Trùng, lời nói mấy cũng không thành câu, sau đó bên kia đầu dây có chút hỗn loạn một trận, giống như là có người đang đoạt lấy điện thoại, lại qua vài giây sau, giọng nói của Thủ Thuật Đao vang lên ở bên kia đầu dây: “Trò đùa gì vậy?”

“Cậu đã bắt được con quái vật tinh thần kia rồi?”

Lục Tân có chút bất đắc dĩ mà trả lời: “Đúng vậy, tại nó cách rồi quá gần.”

“Mặt khác, tôi không chỉ bắt được một mình nó, dường như còn có một đám người tới từ phía nam muốn tiếp viện cho nó, sau đó đúng lúc bật lửa của tôi bị hết dầu, cho nên mới xin bọn họ một chút lửa mà thôi, kết quả bọn họ chẳng những không cho tôi được một xíu lửa châm thuốc, lại còn lục soát người của tôi, bọn họ còn muốn nổ súng về phía tôi ở phía sau lưng nữa, tôi thực sự rất tức giận, cuối cùng không còn cách nào đành phải bắt lấy cả đám người bọn họ, trong quá trình đã giết chết vài người…”

“Thật không phải là do tôi ra tay trước đâu…”

Nếu Hàn Băng có mặt ở chỗ này, có khả năng cô ấy sẽ cảm thấy rất kỳ lạ.

Từ vào bộ phận thông quan đặc biệt cho đến nay đã qua rất lâu rồi, Lục Tân báo cáo nhiệm vụ, trước giờ chưa bao giờ kỹ càng tỉ mỉ đến như thế.

“Không không không, chuyện này không quan trọng…”

Thủ Thuật Đao liên thanh đánh gãy lời anh nói, chỉ là khẩn trương xác thực với Lục Tân: “Cậu đã bắt được Sứ giả địa ngục, còn bắt được cả đồng lõa của nó nữa?”

Lục Tân đành phải trả lời: “Đúng vậy.”

Bên kia đầu dây điện thoại hỗn loạn một trận, hẳn là Hạ Trùng đã đoạt lại điện thoại về bên mình: “Chúng nó hiện tại thế nào?”

“Rất thành thật mà ngồi ở một bên, hình như là đang khóc nữa…”

“Đồng chí Đơn Binh, xin đợi tại chỗ đừng cử động, chúng sẽ chạy tới nơi ngay lập tức nhé!”

Đối phương thực khẩn trương mà nói như thế, bên kia còn truyền đến tiếng hô to thu dọn đồ đạc, còn có tiếng kêu lớn của Thủ Thuật Đao ở bên kia nữa:

“Mang một cái bật lửa mới đến cho cậu ấy!”

“Bọn họ cũng không sơ lược tóm gọn lại trọng điểm của sự việc lần này, cho nên, cửa này coi như là qua rồi nhỉ?”

Cắt đứt điện thoại, Lục Tân đại khái đã có chút yên tâm, sau đó anh xoay người nhìn về phía đám người tổ trưởng Long đang đứng bên kia.

Lúc này bọn họ đều đang đứng ở bên cạnh xe tải, vẫn luôn không nhúc nhích, vẻ mặt chất phác mà tuyệt vọng.

Rõ ràng Lục Tân không có thu lấy súng của bọn họ, cũng không có trói buộc bọn họ lại, nhưng thoạt nhìn bọn họ đều đã chấp nhận số mệnh rồi.

Đã không còn những tâm tư khác, Lục Tân cũng đã được thả lỏng hơn rất nhiều, cúp điện thoại, anh bèn lẳng lặng đi đến bên cạnh đám người kia, ngồi xổm xuống dưới đất, lấy một khẩu súng tự động từ trong tay một vị nhân viên vũ trang mà không gặp phải bất cứ phản kháng nào, sau đó anh nhắm vào khoảng đất phía trước mặt mình, híp bắt bóp cò súng…

“Đùng đùng đùng đùng…”

Tiếng súng liên thanh vang lên dọa cho những người đứng xung quanh đó co rúm thân thể lại, thậm chí còn có người che lỗ tai lại.

Trên khuôn mặt của mỗi người đều cắt không còn chút máu nào nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận