Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1135: Mọi ánh mắt đồng điệu, cái ôm của Oa Oa (2)

"Nhiệm vụ như vậy coi như đã hoàn thành rồi?"

Sau khi nghiêm túc chải chuốt, Lục Tân mới hiểu ra chuyện vừa rồi rốt cuộc là gì, khẽ thở dài.

Quan sát bốn phía một chút, chỉ thấy xung quanh vẫn yên tĩnh, nhưng rõ ràng đã không còn cảm nhận được cảm giác kỳ lạ mà cơ thể ô nhiễm tinh thần loại trí nhớ mang đến cho bản thân, có lẽ hắn đã đã biến mất khỏi trí nhớ của bản thân không dấu vết.

Vô thức muốn báo cáo với Trần Tinh, nhưng lại phát hiện ra rằng trong băng tần chỉ có tạp âm tinh vi.

Lúc này mới phản ứng lại là bởi vì Oa Oa vẫn đang ở xung quanh, giúp phong bế trí nhớ của mọi người, khiến cho xung quanh tràn ngập các loại lực lượng tinh thần tán loạn, ở những nơi có lực lượng tinh thần dày đặc, tín hiệu điện tử cũng sẽ bị ảnh hưởng, không thể thực hiện được cuộc gọi thoại đường dài.

Thế là, anh hơi ngẩng đầu thì nhìn thấy Oa Oa ở giữa không trung.

Oa Oa ở ngay phía sau anh khoảng ba mươi mét, trên đỉnh của một tòa nhà cỡ trung bình.

Vừa rồi cô bé dường như muốn tới gần mình, thậm chí tới giúp mình, nhưng bởi vì vừa rồi bản thân đột nhiên nhớ tới tòa nhà cũ, mà trí nhớ còn rõ nét như vậy, đến mức dao động lực lượng tinh thần trên người cũng xuất hiện một số biến hóa.

Cô bé bị ảnh hưởng bởi loại hơi thở này, không dám tới, chỉ nghiêng đầu nhìn bản thân từ xa.

Cho đến khi Lục Tân quay lại nhìn cô bé và mỉm cười.

Đôi mắt của Oa Oa hơi mở to, vẫn mang theo chút nghi ngờ, từ từ bay xuống.

Oa Oa lúc này chỉ được dệt bằng lực lượng tinh thần, nhưng không khác gì Oa Oa chân thật.

Suy cho cùng, người hoặc sự vật mà con người nhìn thấy lúc bình thường, cũng chỉ khi được chuyển hóa thành lực lượng tinh thần mới có thể hiểu được.

Vì vậy trong tầm nhìn của Lục Tân, Oa Oa xinh đẹp ma mị trong chiếc váy hơi nhấp nhô, từ từ, nhẹ nhàng và chậm rãi bay xuống từ không trung, tiến lại gần mình.

Vốn dĩ, ở ba con phố này, mỗi một người nhìn thấy Oa Oa đều không giống nhau.

Trong mắt của mỗi một người đều là Oa Oa thuận tiện nhất để bản thân nhìn thấy.

Nhưng khi Oa Oa bắt đầu hạ xuống và đến gần Lục Tân, bởi vì ảnh hưởng của ý chí cá nhân cô bé, vì vậy Oa Oa trong mắt tất cả mọi người đều dần trở nên đồng nhất, giống như vô số bóng dáng Oa Oa hội tụ về tâm điểm, cuối cùng trở thành một...

Mà Oa Oa này thì từ từ đến gần Lục Tân.

Dường như muốn gần gũi, nhưng lại mơ hồ có chút sợ hãi và không chắc chắn.

Vì vậy, khi đi tới trước mặt Lục Tân, cô bé dường như cũng đã trải qua một chút vướng mắc và cuối cùng đã đưa ra quyết định.

Cô bé từ từ đưa tay ra, véo vào mặt Lục Tân...

"Hửm?"

Lục Tân sửng sốt, hai mắt tròn xoe.

Oa Oa thực sự đang véo mặt mình?

Cô bé đang làm gì vậy, đang trêu đùa mình như đứa trẻ sao?

Mặt của đàn ông đâu thể tùy tiện véo được?

Không đợi anh phản ứng lại, Oa Oa véo mặt anh xong, giống như cuối cùng đã xác định được gì đó, cái miệng nhỏ nhắn xìu xuống, cuối cùng yên tâm đáp xuống trước mặt Lục Tân, đồng thời nhẹ nhàng vươn hai tay ra ôm lấy cổ anh, tựa đầu vào vai anh.

Tuy rằng là cơ thể tinh thần, nhưng Lục Tân thậm chí có thể cảm giác được thân thể mảnh mai của cô bé đang khẽ run lên.

Dường như rất vui mừng, trong sự vui mừng con mang một chút ủy khuất.

Cơ thể Lục Tân hơi cứng đờ, có chút khó hiểu.

Dường như bản thân thực sự đã không gặp cô bé khá lâu, nhưng cũng không đến mức vừa nhìn thấy mình, cô bé đã thân cận như vậy?

Mà trong sự kinh ngạc của Lục Tân, tất cả mọi người trong ba con phố này đột nhiên hơi run rẩy.

Dưới ánh hưởng của lực lượng tinh thần của Oa Oa, tất cả đều nhìn thấy Oa Oa đến gần một người đàn ông và nhẹ nhàng ôm lấy anh ta, vì vậy trong lòng họ lập tức bị đả kích mạnh, cơ thể đều bắt đầu khẽ run lên, nước mắt tranh nhau tuôn ra...

Hầu hết những người khác thì không sao cả, họ chỉ muốn cố gắng thấy rõ dáng dấp của Lục Tân, sau này tìm anh quyết đấu.

Phó tổng giám đốc Tiêu và một nhóm người biết Lục Tân thì lập tức trố mắt nghẹn họng, trong lòng tự dưng nảy sinh sự đả kích khó tả.

Có loại căm giận như muốn đấm ngực dậm chân, lại có loại cảm giác thất tình xé nát tim gan.

Run giọng khẽ thì thào: "Anh Tân, có đối tượng khi nào vậy hả? Đây là..."

Còn người của cả ba con đường, bất luận nam nữ hay già trẻ, ai nấy đều tức giận bất bình như nhìn tình địch, con rể, anh rể, em rể, cháu rể, phò mã,... từ những góc độ khác nhau, căm ghét và thương tiếc, xót thương và ghen tị, đố kỵ và cảm thán khi nhìn Lục Tân.

Lục Tân cuối cùng cũng phản ứng lại trước cái ôm đột ngột từ Oa Oa.

Dù sao cũng là đàn ông, vì vậy anh không phản ứng lại hành động véo mặt của Oa Oa, sau đó véo trở lại.

Anh chỉ vỗ nhẹ vào lưng Oa Oa và nhẹ nhàng nói: "Thật ra, anh vẫn luôn có một câu hỏi muốn hỏi em..."

Oa Oa hơi quay đầu, nhìn bên mặt anh từ một khoảng cách rất gần.

Lục Tân cẩn thận xít lại gần bên tai Oa Oa, nhẹ giọng nói: "Trong thẻ ngân hàng của em, cất bao nhiêu tiền hả?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận