Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 576: Cuộc rượt đuổi ác mộng (2)

Ầm ầm!

Đột nhiên, tất cả máu thịt co giật dữ dội, tập hợp tất cả lại với nhau rồi ngay sau đó lập tức biến mất hoàn toàn, chỉ còn lại một số tàn tích của tế bào trên trần nhà và các bức tường xung quanh, ngoài ra trên một số tế bào còn sót lại có một lớp vảy bị cháy sém và tỏa mùi nồng nặc.

Trên trần nhà có một cái lỗ, nó đã chui qua cái lỗ đó để trốn lên tầng trên.

Hạ Trùng nhìn đồng đội còn sống sót một cái, tạm thời người này sẽ không bị ô nhiễm nữa, sau đó cô ấy lạnh lùng quay người mở cửa.

Két!

Cô ấy mở cánh cửa sau lưng, khi bước qua, bóng dáng của cô ấy đã xuất hiện ở tầng trên.

Lúc bước qua cảnh cửa lần này, vết thương trên người Hạ Trùng lại càng nhiều thêm, máu thịt gần như thấm đẫm váy của cô ấy và chảy dọc theo bắp đùi.

Con quái vật khổng lồ đó đang ở trong căn phòng này.

Lúc này nó đang leo nhanh lên trên, hình như muốn bò ra khỏi cửa sổ bỏ trốn.

Thế nhưng Hạ Trùng đột nhiên xuất hiện làm nó vô cùng hoang mang, nó còn chưa kịp phát ra tiếng khóc thê lương thì phát lửa thứ hai lại bắn đến, nháy mắt máu thịt xung quanh bị cháy rụi tỏa ra mùi khét, sau đó biến thành chất nhầy nhỏ giọt xuống đất, ngay cả cái chân của nó cũng bị ngọn lửa thiêu rụi, đau đớn và sợ hãi khiến nó càng kêu gào thảm thiết rồi nhanh chóng trèo ra cửa sổ.

Nó leo lên tầng cao hơn, cố gắng tìm cách rời đi.

Nhưng khi bò vào trong phòng của tòa nhà bên cạnh lại nghe thấy một tiếng "Bằng".

Hạ Trùng đi vào từ cánh cửa, giơ súng phun lửa lên tiếp tục bắn ra “con rồng lửa” đáng sợ về phía nó.

"Xèo xèo xèo..."

Điều kỳ lạ là quái vật em bé này không phát ra tiếng khóc mà lại kêu một tiếng kêu thảm thiết, chói tai.

Nó lao đi như một con ruồi không đầu, chạy trốn vào trong bóng tối.

"Ha ha ha..."

Hạ Trùng đuổi theo con quái vật em bé này bỗng nhiên cười phá lên, cô ấy cười một cách điên cuồng.

Cô ấy vừa cười to vừa lách qua cánh cửa đuổi giết con quái vật này.

Đồng thời thưởng thức nỗi đau khổ tuyệt vọng của nó.

"Xèo..."

Ở phía bắc thành phố, một người đàn ông vạm vỡ mặc trang phục vũ trang màu đen, cơ thể bị chia ra thành nhiều phần nhỏ, nhưng chính giữa đó lại có những sợi tơ máu liên kết với một cô gái, đột nhiên anh ta siết nắm đấm lại đánh lên đầu cô ta.

Thế nhưng cô gái kia thấy anh ta sắp kéo mình lại thì lập tức buộc chặt những sợi tơ máu lại, điều này làm cho tốc độ của cô ta tăng nhanh hơn, cơ thể nhân cơ hội này vọt cao lên, trước khi cú đấm phóng đến trước mặt mình thì cô ta đã quay nửa vòng quanh cơ thể người đàn ông vạm vỡ này, sau đó con dao trong tay lóe lên tia sáng lướt sang nhà ảo thuật đang đứng trước mặt.

"Phụt..."

Bàn tay nhà ảo thuật giơ lên giống như chuẩn bị thi triển năng lực gì nhưng lại không ngờ mọi chuyện thành ra thế này.

Ánh mắt của anh ta trồi ra, cúi đầu nhìn xuống với vẻ khó tin.

Chỉ thấy máu đỏ liên tục chảy xuống nhiễm đỏ áo sơ mi trắng của mình.

"Tự đâm đầu vào chỗ chết."

Đôi mắt của người đàn ông vạm vỡ lập tức chuyển sang màu đỏ như máu.

Anh ta không ngờ rằng mình dốc sức cứu đội viên tiếp theo nhưng lại gián tiếp hại chết một đồng đội khác.

Anh ta tức giận bừng bừng đánh mạnh vào đầu mình, khả năng bóp méo làm anh ta càng cố gắng bắt lấy cô gái, nhưng sợi máu trong người cô gái đột nhiên tăng vọt, dường như kéo dài ra không ít, anh ta có cảm giác như bị sợi tơ quấn quanh, không thể dùng sức mạnh.

Lúc này, cô gái kia đã lao đến chỗ chú hề cầm bong bóng đỏ.

"Ha ha ha..."

Cổ họng của chú hề bật ra nụ cười không thể kiểm soát được, đồng thời cả cơ thể uốn éo nhảy một điệu nhảy kỳ quái.

Khi anh ta vỗ tay, hai tay của cô gái đang phân tán ở các vị trí khác cũng đột nhiên vỗ tay.

Con dao găm vào cổ chú hề rơi xuống đất phát ra tiếng vang leng keng.

Sau đó chú hề bước hai bước đi về phía trước bằng một tư thế kỳ lạ.

Hai chân cô gái đột nhiên mất khống chế ngã xuống theo hai bước của anh ta.

Tiếng cười chú hề càng lúc càng lớn hơn, phần eo chắc chắn vặn xoắn linh hoạt.

Trong nháy mắt, cơ thể cô gái lại trở lại như cũ rồi làm theo động tác vặn vẹo của anh ta.

Chỉ với một vài động tác, phần lớn cơ thể cô ta đã trở lại trạng thái ban đầu.

Dường như nó đã bị ảnh hưởng quá mạnh, sau đó bị cố định nên không còn nhanh nhẹn như trước nữa.

Người đàn ông dáng người vạm vỡ đương nhiên sẽ không bỏ lỡ cơ hội này, anh ta gầm nhẹ một tiếng, rồi quay người lại giữ lấy cơ thể cô gái bằng đôi tay to lớn của mình, vặn uốn không khí xung quanh để cuộn chặt cơ thể cô gái lại, giống như quấn quanh một chiếc cọc gỗ nhỏ.

Chú hề cười và nhảy múa một cách kỳ quặc, hai tay chống cằm.

Đột nhiên anh ta dừng lại.

Cơ thể vẫn duy trì tư thế buồn cười quái lạ kia, chỉ là nụ cười trên mặt đã biến mất, cả người trở nên đờ đẫn.

Đầu của cô gái xuất hiện bên cạnh đầu anh ta, nhe hàm răng sắc nhọn cắn cổ anh ta.

Nụ cười trên mặt chú hề lập tức cứng đờ, bong bóng đỏ tuột khỏi tay.

"Bịch..."

Người đàn ông khôi ngô chú ý đến chú hề đã ngã xuống, có một cơn giận to lớn thiêu đốt lý trí của anh ta.

Trước cú sốc này, anh ta gần như hoàn toàn mất đi kiểm soát, làm cho cả vỏ xe và mảnh vỡ xung quanh anh ta như bị cuốn vào một cơn gió xoáy đột nhiên va vào nhau và văng ra xa, lúc này không gian xung quanh anh ta trở nên trống trải vì sức mạnh tinh thần của anh ta.

Chỉ còn cô gái kia.

Anh ta sẽ không để cô gái này trốn thoát nữa, ý chí mạnh mẽ đi kèm với cú sốc tinh thần khiến anh ta trở nên điên cuồng, hung hăng giữ chặt cơ thể cô gái nhỏ.

Đồng thời, dường như sức mạnh tinh thần của anh ta đã sinh ra bất thường, giữ chặt cô gái và một phần và cả cái đầu đang lơ lửng trên không trung của cô ta đều bị anh ta kéo mạnh đến trước mặt.

Anh ta trực tiếp túm cổ và đầu của cô gái.

Cuối cùng anh ta cũng bắt được cô ta.

Hai mắt anh ta đỏ ngầu, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt và những vết khâu dưới mái tóc đen bù xù của cô gái.

Cô gái không cử động cũng không có một biểu cảm gì.

Anh ta cũng đứng yên, tức giận nhìn khuôn mặt của cô gái này.

Ánh trăng máu yên lặng chiếu rọi xuống thành phố vắng lặng.

Bọn họ nhìn nhau rất lâu.

Sau đó đầu của người đàn ông khôi ngô bỗng nhiên rơi xuống lăn trên mặt đất, xoay ba vòng rồi dừng lại, vẻ mặt vẫn còn rất tức giận.

Cô gái lảo đảo té xuống đất, sau đó cô ta nhặt con dao lên và từ từ đứng dậy

Phủi sạch bụi bặm trên người rồi lặng lẽ đi vào hẻm nhỏ.

Mọi thứ đang được phân loại, những mảnh vụn đã chém đứt trước đó được bỏ vào nhóm V để cho mọi người ai quan tâm có thể đến xem.
Bạn cần đăng nhập để bình luận