Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1426: Năng lực của người Thanh Cảng (1)

Nói gì mà thu hai phần tiền chứ?

Một phần là phí cố vấn, một phần là phí phiên dịch, không phải là rất hợp lý sao?

Có điều rất nhanh Hàn Băng cũng đồng ý đi xin thử giúp anh, sau đó lập tức gọi điện thoại lại cho anh, nói là bộ phận thông quan đặc biệt của Thanh Cảng đã phê chuẩn cho hai phần thù lao, hơn nữa giá cả đều không thấp bằng với nhiệm vụ dọn dẹp ô nhiễm cấp B.

Tâm trạng Lục Tân rất tốt, xoay người trở về phòng, thay quần áo chuẩn bị đưa mẹ đi làm.

Có điều anh không biết, khi anh đang vui vẻ cúp điện thoại, xung quanh Hàn Băng mấy người đầu não kia, nhất là Tô Tín Trung cũng đồng thời thở phào nhẹ nhõm, nhìn những nghiên cứu viên xung quanh đang ngượng ngùng, ông ta đắc ý nói: “Các người xem đi!”

“Tôi đã nói cách này có thể mà!”

“Dựa theo thói quen trước kia khi ký hợp đồng với chúng ta của Đơn Binh. nhất định anh ta sẽ đòi thù lao nhiệm vụ của chúng ta.”

“Nhưng đây chính là ô nhiễm tinh thần cấp thế giới đó, các người nghĩ là thứ gì cơ chứ?”

“Cuối cùng…”

“Nên cho bao nhiêu tiền là phù hợp?”

“Nếu như cho ít sẽ làm tổn thương đến cảm tình của chúng ta, còn nếu như cho nhiều…”

“Thuế vụ năm nay của Thanh Cảng liệu có đủ để cho anh ta hay không?”

“Bây giờ thì tốt rồi, chúng ta cũng có thể cùng nhau đi kiếm tiền của những người ở bên ngoài…”

“Ông xem xử lý chuyện này, quay đầu báo cho anh ta một nửa chi phí, hơn nữa còn chia cho anh ta một phần phí phiên dịch, anh ta sẽ rất vui vẻ…”

Những nghiên cứu viên xung quanh cũng có chút ngượng ngùng, ánh mắt nhìn về phía Tô Tín Trung mang theo vài phần khinh bỉ.

Tô Tín Trung lại rất kiên cường nhìn bọn họ.

“Một đám người chỉ biết tiêu tiền các người, làm sao biết được dạo này kiếm tiền khó khăn như thế nào?”

Lúc Lục Tân thay xong quần áo, đi ra đã thấy mẹ đang mở cửa.

Bà mặc một bộ trang phục dạo phố giản dị, chân đi một đôi bốt có gắn đinh. Bộ dạng có chút năng động khi muốn ra ngoài làm việc, nhưng mặc dù bộ quần áo trên người không còn sang trọng như mọi khi, chiếc túi trên tay bà vẫn nguyên si là một chiếc túi chế tác tinh xảo, giá cả cũng không rẻ.

Phong cách vẫn cực kỳ xuất chúng.

“Đi thôi.”

Bà mỉm cười nhìn Lục Tân: “Đi bằng gì?”

Lục Tân vừa vui vẻ lại vừa ngượng ngùng, vội mở cửa hộ mẹ, cười nói: “Đợi một chút con xuống lầu chọn một chiếc xe.”

Trong ba chiếc xe được sửa giống nhau như đúc, Lục Tân chọn một chiếc ngồi ở ghế lái, chở mẹ chạy tới bộ phận thông quan đặc biệt của Thanh Cảng.

Trên lầu, cha với em gái đứng bên cửa sổ nhìn, ánh mắt tràn đầy hâm mộ.

“Cha nhìn mẹ đi…”

Em gái cau mày, hơi chê bai nhìn cha ở bên cạnh’

“Đây có tính là gì?”

Cha cũng hơi tức giận, cười lạnh nói: “Đợi đến khi cha lấy được đồ vật của mình về, bà ấy chỉ có thể run rẩy trước mặt cha thôi.”

“Hì hì.”

Em gái cũng không ngại chuyện chưa đủ lớn, nói tiếp: “Vậy sao cha không đi lấy về?”

“Sớm muộn cũng có thể cầm về!”

Cha càng nói càng tức giận, vội trả đũa lại: “Con đó, con cũng chưa trưởng thành nữa.”

“Nhưng con có anh nha.”

Em gái dương dương đắc ý, mặc kệ cha giận đến biến sắc, sau đó ôm theo con gấu bông, nhảy chân sáo trở về phòng khách.

Cha giận đến mức đập đầu vào ban công, sau đó đi xuống phòng bếp chặt xương.

Bây giờ Thanh Cảng gặp phải không ít phiền toái, không chỉ có tòa án Ngọ Dạ ở ngoài thành, mà còn có Oa Oa ở bên trong thành.

Hơn nữa trải qua một lần tập kích lớn như vậy, mặc dù nhìn từ kết quả sau cùng thì Thanh Cảng cũng không bị ảnh hưởng quá lớn, nhưng chỉ cần là tập kích, nhất định sẽ có dấu vết, truy xét, thông báo, khắp mọi nơi …vô số chuyện, cực kỳ bận rộn.

Lục Tân lái xe đi thẳng tới phòng cảnh vệ của thành phố vệ tinh số hai, trực thăng đã chờ trên sân thượng.

Vừa lên đến nơi đã nhìn thấy một cô cảnh vệ nhỏ tròn trịa đang ngồi trước sân ăn bánh tiêu.

Cô ấy bất thình lình ngẩng đầu lên, ngay lập tức nhìn thấy Lục Tân, trên mặt cực kỳ vui vẻ phe phẩy tay với Lục Tân.

“Anh Đơn Binh, anh có muốn ăn điểm tâm không?”

“Cái này…”

Lục Tân nhìn xung quanh cô ấy, hình như thấy không còn thừa cái gì nữa, nhất thời có chút ngượng ngùng.

“Chắc là không kịp rồi, bây giờ tôi phải đi vào thành phố.”

“Không sao mà!”

Cô cảnh vệ nhỏ thuận tay lấy từ trong ngăn kéo ra một phần mới bọc trong túi nilon, vẫn còn nóng hổi.

Vui vẻ đẩy tới trước mặt Lục Tân: “Anh mang theo mà ăn.”

“Cái này…”

Lục Tân cũng hơi kinh ngạc, cô gái này có thần cơ diệu toán à?

Tại sao lại chuẩn bị trước một phần?

“Cái này là chuẩn bị cho anh Đơn Binh đó.”

Cô gái nhỏ mở miệng cười, lại cảnh giác nhìn xung quanh, hạ giọng nói: ‘Mỗi khi trong thành có chuyện sắp xảy ra, lúc nào tôi cũng mua hai phần cơm để chuyển bị cho anh, sợ sau khi anh làm xong chuyện không có cơm ăn. Có điều…”

Giọng nói hơi có chút mất mát, ngượng ngùng: “Mấy lần gần đây anh đều không tới, cho nên tôi không thể làm gì khác hơn là tự mình ăn hết hai phần ăn đó.”

Lục Tân theo bản năng nhìn lướt qua eo của cô cảnh vệ nhỏ trước mặt, nhất thời cảm giác tội lỗi của mình lớn vô cùng.

Mà đối diện với sự nhiệt tình của cô gái, Lục Tân vẫn nhận lấy, còn đồng ý với cô lần sau sẽ có cơ hội tới để ăn khuya.

Trong tiếng cười đầy vui vẻ của cô cảnh vệ, Lục Tân xách theo sữa đậu nành và bánh tiêu đi lên lầu, đã thấy phi cơ trực thăng của Thanh Cảng chuẩn bị xong. Ngoại trừ người cầm lái, thậm chí còn đặc biệt cử hai nhân viên được trang bị đầy đủ vũ trang và vũ khí đặc biệt để bảo vệ anh.

Lục Tân không kìm nén được xúc động, anh ở Thanh Cảng càng ngày càng có kiểu cách rồi.

Nhìn xem, chẳng những lập tức phải có đoàn đội để quản lý tài sản, thậm chí cả những hộ vệ thực ra không có ý nghĩa gì cũng được sắp xếp cho anh.

Nhưng sau khi anh ngồi xuống, vội vàng nói với những chiến sĩ đó: “Mẹ ngồi đối diện đi.”

Chiến sĩ kia ôm chặt khẩu súng trong tay nhìn Lục Tân một cái, có chút không hiểu.

Lục Tân vội vàng cười giải thích: “Mẹ tôi muốn ngồi ở chỗ này.”

Ánh mắt của anh chiến sĩ nhất thời ngơ ra, vội vàng nhìn một chiến sĩ khác ở phía đối diện, sống lưng chợt lạnh toát.

Sau khi gọi điện thoại cho Hàn Băng, phi cơ trực thăng bay về phía thành phố.

Theo như Hàn Băng nói, tòa án Ngọ Dạ bên kia đang sốt ruột chờ Lục Tân, Oa Oa bên này cũng đang đợi Lục Tân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận