Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 257: Anh như vậy chắc chắn không phải thần (1)

Nhìn cô gái ở quầy lễ tân kia hoảng sợ, Lục Tân chậm rãi cất bước, đi về phía cô.

Lúc này anh đã vô cùng thả lỏng.

Mà trên mặt của cô gái ở quầy lễ tân kia rõ ràng lộ ra cảm xúc khủng hoảng, trong tay cô cầm chặt con dao gọt trái cây, khoa tay múa chân ở trên cổ của mình, âm thanh sắc nhọn, giọng điệu điên cuồng: “Anh điên rồi sao? Anh thật sự mặc kệ mạng của cô ta sao? Anh… Đừng tới đây…”

Tốc độ đi về phía trước của Lục Tân thậm chí không dừng lại, nhưng đôi mắt vẫn luôn bình tĩnh nhìn chằm chằm hắn, giống như vừa nghĩ vừa nói, cho nên giọng điệu có vẻ hơi chậm: “Tôi đương nhiên để ý đến mạng của cô ta, lãnh đạo của chúng tôi đã nói, hiện tại ở thế giới này, mỗi người bình thường đều xứng đáng được bảo vệ hết mức, nhưng cẩn thận suy nghĩ, tôi ngược lại cảm thấy chắc anh cũng không dám tổn thương cô ấy…”

“Hiện tại anh không còn chỗ nào khác để trốn…”

“Mà năng lực của anh phân tích rồi phán đoán, nếu anh tiến vào thân thể mục tiêu nào đó, mục tiêu này sẽ biến thành anh, vậy nếu mục tiêu này chết, sẽ tạo ra ảnh hưởng gì với anh? Từ phản ứng vừa rồi nhìn xem, dường như sau khi anh tổn thương mục tiêu, lập tức rời khỏi và tiến vào trong cơ thể một người khác, điều này có phải nói rằng, anh không thể sống trong cơ thể của một người đã chết?”

“Cho nên, ở dưới tình huống không có cách nào rời đi, anh tổn thương cô ấy, sẽ có hậu quả gì?”

Vừa nói, anh giống như phân tích càng ngày càng nhiều chuyện, tâm tình trở nên rất tốt, cười nói với cô gái ở quầy lễ tân: “Đương nhiên, cho dù anh có thể thì cũng chẳng sao, bởi vì anh tổn thương cô ấy, nhất định sẽ là tử tội, mà người như anh, coi mình trở thành thần, đương nhiên cũng cảm thấy mạng của mình quý giá hơn người khác, như vậy, anh sao bỏ được mà đồng quy vu tận với cô ta chứ?”

“Vì vậy…”

Trong quá trình nói chuyện, anh đã nhanh chóng đi đến quầy lễ tân, nhìn thẳng vào đôi mắt cô: “Động thủ hay là trực tiếp đầu hàng?”

“Anh…”

Sự trấn định của Lục Tân làm cô gái ở quầy lễ tân, hoặc nói là âm hồn trong cơ thể của cô càng thêm phát cuồng.

Bản chất của phát cuồng, đó là một loại sợ hãi khắc sâu vào trong xương tuỷ.

Dựa vào bên tường từ xa, Lý Mộng Mộng vừa mới trộm mở mắt, ở trên mặt của cô gái ở quầy lễ tân thấy được biểu tình quen thuộc.

Đây hẳn là biểu tình khi mình sắp bị ép điên lúc trước.

Mà hiện giờ, đã về tới trên mặt âm hồn kia.

“Là anh ép tôi, là anh ép tôi, tôi muốn liều mạng với anh…”

“Người như tôi, làm sao, làm sao có thể bị anh ép đến mức này?”

“Anh căn bản không biết, hậu quả tôi tức giận…”

Biểu tình của cô gái ở quầy lễ tân càng thêm vặn vẹo, giống như dã thú bị nhốt trong lồng sắt, mỗi khi Lục Tân tới gần một chút, sẽ làm cô cảm thấy áp lực sâu thêm một tầng, cuối cùng hai mắt của cô trở nên đỏ như máu, giống như lập tức liều mạng, đột nhiên hét lên, cùng lúc đó, đồng tử lập tức lật lên, một đôi mắt vốn phủ đầy tơ máu màu đỏ, ở thời khắc này bỗng nhiên biến thành màu trắng…

Cùng lúc đó, ánh đèn vừa mới ổn định trong đại sảnh lập tức chớp tắt không ngừng, khắp nơi đều là âm thanh rung động của đèn dây tóc.

Bạch bạch……

Vài bóng đèn không chịu nổi loại điện áp này, lập tức nổ tung, các mảnh vỡ bắn ra đầy tia lửa hỗn loạn.

Trong đại sảnh giống như đột nhiên quét qua vài sợi hơi lạnh, khiến người ta có loại cảm giác tê dại.

Mà ở trong tầm nhìn của Lục Tân, nhìn thấy trên đỉnh đầu của cô gái ở quầy lễ tân kia, bỗng nhiên chui ra một bóng người thật lớn, thân thể kia cao chừng 2 đến 3 mét, mơ hồ có hình người, còn làn da thì lại ngăm đen, dễ thấy nhất chính là vị trí khuôn mặt của hình người kia, gương mặt kia vặn vẹo mà cuồng vọng, đôi mắt vô cùng thâm thúy, mang theo thù hận không cách nào hình dung, nhìn chằm chằm vào mặt của Lục Tân.

“Anh ép tôi, tôi đây sẽ cùng chết với anh…”

Bóng người kia phẫn nộ rống to, không chỉ có Lục Tân, ngay cả những người khác trong đại sảnh cũng mơ hồ nghe được những lời này.

Nhưng đối với bọn họ thì đây càng giống như nghe nhầm.

“Bịch!”

Lục Tân căn bản không trốn tránh, tốc độ của bóng người kia lại rất nhanh, khi hắn xuất hiện trong nháy mắt, bởi vì thân thể hắn quá lớn, cánh tay cũng dài, trực tiếp đập vào trong thân thể của Lục Tân, giờ khắc này, Lục Tân mơ hồ cảm thấy ý niệm của mình đã biến hóa, giống như một loại cảm xúc, ký ức không thuộc về mình, còn có năng lực cảm giác, đều nảy sinh điên cuồng bên trong đầu của mình.

Trong vô số mảnh nhỏ ở đây, anh thậm chí thấy được một người vốn có chút không được như ý, vẫn luôn là người hâm mộ cuộc sống của người khác, sau khi đạt được năng lực bắt đầu không ngừng tiến vào thân thể của những người khác, dùng thân thể của người khác đi trải nghiệm cuộc sống của con người…

… Hắn gặp một vị phu nhân xinh đẹp, tiến vào thân thể của chồng cô ta, cùng cô ta trải qua một buổi tối vui sướng.

Trước khi đi, hắn dùng thân thể của người chồng, treo mình bên trong phòng tắm.

Sau đó tiến vào thân thể của con gái bọn họ, âm hiểm nhìn người phụ nữ cao quý đến chính mình không thể chạm tới khóc đến tê tâm liệt phế.

… Hắn thấy một người có xuất thân giàu có, liền tiến vào thân thể của người ta, hưởng thụ cuộc sống tiêu tiền như nước, vênh mặt hất cằm sai khiến cấp dưới, sau đó khi rời đi, hắn cường bạo vị nữ bí thư trí thức kia, đốt tất cả các văn kiện thành giấy vụn.

Khi nhìn người đàn ông hoàn toàn không biết chuyện gì đã xảy ra, tuyệt vọng nhảy xuống từ mái nhà, hắn ở trên người bí thư cười rất vui vẻ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận