Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1258: Quân đoàn mạnh nhất (2)

Khác với sự lo lắng của Lục Tân và nét nghiêm trọng của Hạ Trùng, lúc này đám thành viên đang cãi nhau.

Chủ yếu là vì lão Vương nhìn thấy Dracula thì muốn xách cục gạch lao lên.

Những người bên cạnh đều kéo lại, khuyên nhủ nhiệt tình: "Đừng đánh, đừng đánh, tất cả đều là người mình mà, có hiểu lầm gì nói ra là được..."

Lão Vương không đồng ý, nói với giọng điệu như sắp khóc: "Vừa rồi cô ta đá vào đũng quần của tôi..."

Những người bên cạnh đều khuyên: "Người sống ở đời, có người đàn ông nào chưa từng bị đá chứ?"

Lão Vương khóc nức nở càng rõ ràng hơn: "Các người đã từng bị một đám phụ nữ vây quanh đá chưa?"

"Rõ ràng là bọn họ đánh không lại tôi, kết quả có người đến ôm tôi nói thích tôi, tôi lớn vậy rồi còn chưa từng được người khác thích nữa, vừa định ôm lại, cô ta cười giễu cợt một tiếng rồi quật ngã tôi xuống, sau đó một đám đi giày cao gót lao tới đá vào háng tôi..."

Những người đang can ngăn cũng lập tức có chút không thể khuyên nổi, tất cả lần lượt bày tỏ sự oán trách và kính sợ đối với Dracula.

"Suỵt!"

Dracula trừng mắt nhìn lão Vương, khinh bỉ, nhanh chóng đi tới bên cạnh Hạ Trùng, chống nạnh nói: "Tôi đây, làm sao?"

"Cô?"

Hạ Trùng trước nay luôn có rất ít sắc thái biểu cảm cũng lộ ra vẻ kinh ngạc: "Cô là phụ nữ?"

Dracula nhìn xuống bộ ngực của mình, tức giận nói: "Đây là một vấn đề mà cô cần một câu hỏi để diễn đạt sao?"

"À à..."

Hạ Trùng chợt nhận ra, hơi ưỡn thẳng ngực, nghiêm túc nói: “Anh… cô Dracula, chúng tôi đã tiến hành điều tra kế hoạch địa ngục giáng xuống của thành phố Hỏa Chủng, bọn họ đang tạo ra một thứ kinh khủng đủ để đe dọa cả thế giới, vì vậy…”

Dừng một chút, cô ấy nhìn những người này đầy vẻ mong đợi: "Tôi hy vọng mọi người có thể cùng đội trưởng đơn binh ngăn cản chuyện này."

"Chao ôi..."

Sau khi nghe lời cô ấy nói, một đám người quay đầu về phía sân vận động, đảo mắt quan sát vài lần, sau đó lần lượt lắc đầu.

"Không đi, đáng sợ lắm..."

"Đúng vậy, đó là năng lực gì hả, tôi xem còn không hiểu..."

"Thật đáng sợ, cảm giác như vừa đến gần thì sẽ chết..."

"Tôi mặc kệ, tôi chỉ muốn đánh Dracula..."

"Nằm trong phạm vi năng lực nên giúp thì giúp, nhưng vượt ra ngoài phạm vi năng lực, ai dà..."

"Chúng tôi chỉ tới để tụ họp, ngày mai còn phải dậy sớm để đưa bọn trẻ đi học..."

Hạ Trùng lập tức có chút sững sờ.

Tại sao phản ứng này khác với những gì bản thân nghĩ như vậy?

Ban nãy còn tưởng bọn họ không để ý tới tình thế cấp bách của đội trưởng đơn binh bên đó, hoặc là trong lòng đã có dự tính, cho nên mới thản nhiên nói chuyện dưới chiến trường kịch liệt như vậy, dáng vẻ thờ ơ vô cảm tính sẵn trong lòng, bây giờ mới phát hiện tình huống không đúng lắm...

Quan trọng hơn, tại sao bọn họ lại thoải mái từ chối một yêu cầu nghiêm túc như vậy?

Tụ cái gì mà họp hả?

Cô lập tức nhìn Dracula với ánh mắt trưng cầu ý kiến, lại thấy Dracula cũng đang xoa cằm nghiêm túc suy tư.

"Mọi người, tình thế nguy nan, nếu còn không giúp, toàn bộ Hỏa Chủng e rằng sẽ bị hủy diệt..."

Cô không khỏi lên giọng.

"Hả?"

Một đám người hơi sửng sốt, nhìn nhau, vẻ mặt dần dần trở nên nghiêm túc:

"Vậy bữa tụ họp này, có phải nên kết thúc sớm không?"

"Cũng đúng, gặp cũng đã gặp rồi, chắc cũng được rồi nhỉ?"

"Cảm thấy thiếu chút gì đó, có phải nên tìm chỗ nướng xiên không?"

"Xiên nướng? Đến lúc này rồi các người còn muốn làm thịt xiên sao? Cả Hỏa Chủng còn được mấy chỗ mở có thể giúp các người nướng xiên hả?"

"Vậy chúng ta ăn lẩu đi, chuẩn bị rất tiện..."

Hạ Trùng đột nhiên không biết nên nói gì.

Đây chính là quân đoàn mạnh nhất được gọi là binh đoàn lính đánh thuê mạnh nhất mà Dracula mang tới sao?

Sao trông không nghiêm túc chút nào?

Mấu chốt là, Dracula được cho là lính đánh thuê mạnh nhất, tại sao cũng bắt đầu lén lút quan sát hoàn cảnh xung quanh?

Dù không có chứng cứ, nhưng Hạ Trùng nghi ngờ cô ta đang tìm đường chạy trốn.

Cũng lúc Hạ Trùng đang lo lắng, một chiếc xe dừng lại ở góc phố cách đó không xa, sau đó có vài người từ bên trên bước xuống.

Người lái xe là một huấn luyện viên động vật ăn mặc theo phong cách hoang dại, cầm theo một chiếc roi trên tay.

Cô ta dường như có tâm trạng không được tốt, hốc mắt đỏ hoe, vừa đi vừa lấy khăn giấy lau nước mắt nước mũi, theo sau là hai người có vẻ nằm trong tầm kiểm soát của cô ta. Sau khi hai người này bước xuống xe, họ còn mở cửa sau, khiêng ra một chiếc cáng cứu thương.

Nằm trên cáng cứu thương là một xác ướp, ừm, là Thủ Thuật Đao.

Thủ Thuật Đao cố gắng nghiêng đầu, liếc qua sân vận động rồi gắng sức chỉ chỉ về phía trước.

Thuần Thú Sư hiểu ý, lau nước mắt rồi vung roi.

Hai người bị cô ta khống chế lập tức chạy lon ton về phía đám đông.

Thủ Thuật Đao cố gắng giơ tay vẫy vẫy, Hạ Trùng đang vội vàng cũng đành phải dừng lại, đưa tai tới.

Thủ Thuật Đao yếu ớt nói: "Phải giúp đội trưởng đơn binh à..."

"Tôi biết!"

Hạ Trùng tức giận gần như muốn đánh người, vừa quay đầu lại lại tức giận nhìn đám người đang cố ý lén lút bàn bạc điều gì đó, không có chút trách nhiệm và gánh vác như trong tưởng tượng của bản thân gì cả, thậm chí các thành viên của quân đoàn Dracula đã bắt đầu thảo luận tới lộ trình rút lui.

Cô vừa lo lắng vừa tức giận, thậm chí đã có ý định tự mình lao lên giúp đỡ.

Nhưng góc váy bị kéo lại, vừa nhìn lại là Thủ Thuật Đao đang cố gắng dùng hai ngón tay níu lấy mép váy mình.

"Lại gì nữa?"

Hạ Trùng vừa tức giận vừa lo lắng, nhưng vẫn hướng tai tới.

Thủ Thuật nói với giọng yếu ớt: "Năng lực của cô không đủ, phải tìm người giúp..."

"Tao còn cần mày nói?"

Hạ Trùng tức giận giơ tay lên, nhưng vẫn kìm lại không đánh hắn.

"Đã đến lúc này rồi, đừng bày đặt..."

Thuần Thú Sư ở một bên khóc sướt mướt, không nhìn thêm được nữa, nhắc nhở Thủ Thuật Đao một câu với đôi mắt đỏ hoe.

Thủ Thuật chậm rãi đảo mắt, liếc nhìn cô ta, gắng làm ra động tác gật đầu, bàn tay chậm rãi giơ lên.

Làm ra động tác tay oK.

Thuần Thú Sư đột nhiên không biết đã nói gì, lại nhìn thấy Thủ Thuật Đao đang hướng về mình móc ngón tay, cô ta lập tức hiểu ra, lấy cái loa lớn khi nãy hắn kêu mình chuẩn bị ra.

"Lô..."

Khi cái loa đến gần miệng Thủ Thuật Đao, hắn hít một hơi thật sâu và chợt hét lớn: "Vậy nên..."

"Một trăm triệu tiền thưởng nhiệm vụ của viện nghiên cứu chỉ có thể trao cho anh đơn binh mạnh nhất trong câu lạc bộ Trăng Máu bên trên thôi sao?"

"Suỵt..."

Giọng nói vốn yếu ớt của Thủ Thuật Đao lan ra khắp sân vận động thông qua cái loa hai màu xanh trắng này. Âm sắc đặc biệt dễ nhận biết này, giống như một loại lực lượng tinh thần mạnh mẽ nào đó, lập tức lọt vào tai tất cả mọi người. Thế là, tất cả các thành viên trong đội câu lạc bộ, thậm chí còn có một số người có năng lực đến từ các thế lực khác, đều chợt quay đầu lại nhìn về phía hắn.

Dưới sân vận động, bầu không khí có hơi hỗn loạn và không nghiêm túc vừa rồi đã lập tức thay đổi dáng dấp.

Mọi người nhìn nhau, sắc mặt dần trở nên nghiêm túc.

Một lúc lâu sau, Dracula đột nhiên ngẩng đầu, trong mắt thoáng qua một tia lo lắng: "Tiền thưởng nhiệm vụ?"

Lão Vương muốn đánh Dracula bên cạnh cũng cau mày: "Mạnh nhất?"

Đám người còn lại: "Một trăm triệu?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận