Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1210: Quái vật trong cây cơ giới (1)

“Không hay rồi...”

Dưới thế tấn công liên thủ điên cuồng như vậy, ba vị tư tế đều hoàn toàn hoảng hốt.

Sức mạnh tinh thần của ba người bọn họ tuy rằng mạnh, nhưng dưới sự áp chế của Lục Tân, vốn đã cực kỳ miễn cưỡng, hơn nữa hỏa lực cường thịnh không đạo lý của Hạ Trùng bao trùm, bọn họ lập tức cảm thấy hoàn toàn không thể chống đỡ. Dưới mức độ va chạm sức mạnh tinh thần này, thậm chí ngay cả năng lực cũng không kịp thi triển, đối mặt hai người đối phương, cảm giác duy nhất của bọn họ chính là giống như đẽo gỗ mục.

Trong nháy mắt, bọn họ cùng nhau lùi về phía sau, cơ cấu ba góc ổn định lập tức trở nên tán loạn không chịu nổi.

“Ừng ực…”

Trong tiếng kêu to, tinh thần hỗn loạn xung quanh chảy loạn, đột nhiên vang lên một tiếng kỳ quái, giống như có chất lỏng khổng lồ đang chảy.

Xúc tu cơ khí nối liền với vị trí sau gáy của ba vị tế tự áo đen, đồng thời phồng lên một cái túi, cái túi này theo xúc tu truyền đến gáy hắn ta, mãnh liệt rót vào, một lát sau, ba người bọn họ đồng thời mắt trắng bệch, sức mạnh tinh thần trong nháy mắt lại tăng mạnh.

Không khí hỗn loạn vặn vẹo dày đặc trước người, và bóng dáng màu đen của Lục Tân cùng viên đạn điện quang màu xanh dương của Hạ Trùng cùng va chạm.

Miễn cưỡng chống đỡ.

Cho dù lại mượn thêm sức mạnh tinh thần càng mạnh mẽ, bọn họ vậy mà cũng chỉ miễn cưỡng chặn lại thế công như vậy.

Một vị tế tự áo đen trong đó phản ứng cực nhanh, trong sự hỗn loạn ầm ĩ khắp chốn, ngay lập tức liên lạc ra ngoài: “Vây công thất bại rồi…”

“Sức mạnh tinh thần của anh ta thật đáng sợ…”

Bên kia, nhà thiết kế Địa Ngục vừa mới ngồi thang máy xuống mặt đất, không có việc gì đi ra ngoài cao ốc, khẽ chỉnh tai nghe của mình một chút rồi nói: “Không cần sợ, tính từ lớn mạnh, khủng bố này cụ thể là sức mạnh gì?”

Tế tự mặc áo đen hét to: “Không biết…”

“Nguyền rủa tử vong đã thất bại thì ngay cả nhóm của tôi cũng không chiếm được lợi thế dưới sự áp chế sức mạnh tinh thần của hắn ta.”

Bước chân nhà thiết kế Địa Ngục khẽ ngừng lại nói: “Quả thực có hơi kỳ lạ…”

Nhưng trong nháy mắt, trên mặt hắn ta hiện lên nụ cười nói: “Sự kỳ lạ trên thế giới này bây giờ quả thực quá nhiều rồi.”

“Nhưng cũng chính nguyên nhân này đã chứng minh lựa chọn của chúng ta là đúng."

"Thần linh đang nhìn xuống thế giới, khiến cho quái vật trên thế giới này càng ngày càng nhiều.”

“Như vậy lựa chọn tiến hành hợp tác với thần, đồng thời tạo ra thần vực thuộc về chúng ta mới có nơi đặt chân thật sự…”

“Bây giờ là lúc nói những điều này sao?”

Tế tự mặc áo đen la lớn: “Chúng tôi nên làm gì?”

“Xin lỗi.”

Nhà thiết kế Địa Ngục cất bước ra khỏi cao ốc, trước mặt đã chào đón một vị thư ký mặc áo vest đen, anh ta nhẹ nhàng khoát tay, ra hiệu thư ký chờ lát, sau đó nói vào trong kênh nói chuyện: “Nếu mấy người không nắm chắc, vậy thì thả nó ra đi…”

“Nó?”

Trong hố sâu dưới mặt đất, tế tự mặc áo đen chợt quay đầu, nhìn thân cây cơ giới, giọng nói run rẩy: “Phải thả nó ra?”

“Tất nhiên, ba người các ông bắt tay nhau đều không giải quyết được đối thủ, chỉ có thể để nó đến,”

Nhà thiết kế Địa Ngục vô cùng thản nhiên nói: “Dù sao trước đây chúng ta cũng muốn tiễn hắn ta vào cơn ác mộng của thần linh không phải sao?”

“Đương nhiên như vậy có thể khiến ba người các anh cũng chôn theo, nhưng mà…”

Hắn ta khẽ ngừng lại cười nói: “Mấy người vốn đã chuẩn bị sẵn sàng hiến thân cho thần bất lúc nào rồi, không phải sao?

Vị tế tự mặc áo đen trở nên im lặng.

Nhà thiết kế Địa Ngục giơ tay nhìn đồng hồ khẽ nói: “Công việc chuẩn bị cuối cùng sắp bắt đầu rồi, chúng ta không thể để tên nguy hiểm như vậy làm phiền.”

“Vì vậy thời gian bây giờ để mấy người có thể ra quyết định không nhiều lắm.”

‘…”

Sau khi nói xong, anh ta trực tiếp đóng kênh lại.

Đi thẳng ra khỏi cao ốc, bước vào một chiếc xe ô tô màu đen đậu trước lầu. Một bên nhận lấy hiệp nghị cấp S về việc bố trí cư dân khắp thành Hỏa Chủng thư ký đưa tới một bên khẽ nhíu mày, bỗng ngẩng đầu nhìn về phía thư ký nói: “Bây giờ cô báo tin cho an ninh thành phố bên ấy, chôn bom plasma Địa Ngục trong căn cứ số hai, có thể dẫn nổ.”

“Bộp!”

Thư ký bỗng ngẩng đầu nhìn về phía hắn ta, ánh mắt khẽ hoảng sợ.

“Tôi không hy vọng có người đến quấy rầy thiết kế của tôi.”

Nhà thiết kế Địa Ngục thản nhiên nhìn cô ta cười một tiếng nói: “Cho nên áp dụng phương án giải quyết triệt để nhất mới tốt.”

“Anh ta nói sao?”

Đang giữa lúc vị tế tự kia và nhà thiết kế Địa Ngục trò chuyện, hai vị tế tự khác cũng đều sắp không chịu nổi, một người đằng trước thả ra vô số tinh thần thể xông về phía Lục Tân, một người khác thì lo lắng quay người, lớn tiếng hỏi vị tế tự đang trò chuyện.

Bây giờ đối mặt với Lục Tân, bọn họ đều hoàn toàn hoảng hốt.

Thiết kế và mai phục lúc trước vậy mà đều vô dụng.

Cho dù là cục diện giằng co trước mặt này theo bọn họ nghĩ cũng đã càng ngày càng miễn cưỡng.

Cây cơ giới cung cấp sức mạnh tinh thần cuồn cuộn không dứt cho bọn họ, khiến cho ba người bọn họ đều gần như leo lên bậc thềm của tinh thần lĩnh chủ trong khoảng thời gian ngắn, nhưng mà ba người bọn họ bắt tay nhau thế mà cũng chỉ đánh ngang tay với hai người đối phương.

Ngược lại là Lục Tân bên này, dưới sự áp chế sức mạnh tinh thần mạnh mẽ không nói đạo lý của đối phương, nét mặt càng trở nên thoải mái.

Anh híp mặt lại, bóng dáng màu đen từng bước đẩy về phía trước.

Không chỉ ba vị tế tự bị anh áp chế, thậm chí ngay cả tinh thần nhiễu loạn xung quanh đều đã bị sức mạnh tinh thần trên người anh áp chế, mà trong quá trình hai loại sức mạnh này dường như tăng lên vô tận, trên mặt anh thậm chí dần lộ ra một nụ cười quái dị.

“Đó là ma quỷ sao?”

Ba vị tế tự nhìn thấy nét mặt trên mặt Lục Tân, đồng thời cảm giác được một sự kinh ngạc khó tả.

Trong lúc nôn nóng, bọn họ đều sốt ruột nhìn về phía vị tế tự lúc trước đang trò chuyện với nhà thiết kế Địa Ngục, lo lắng chờ đợi đáp án.

Nhưng vị tế tự lúc trước sau một lát im lặng thì ngẩng đầu nhìn về phía bọn họ nói: “Chư vị đồng tín, con quái vật đáng sợ trước mặt này đã vượt ra khỏi tưởng tượng của chúng ta, cũng chính là ý chí hạ xuống lúc trước của thần linh, tạo thành uy hiếp nhất định…”

“Nếu chúng ta đã tới đây, như vậy có lẽ thật sự đã đến lúc khiến thần linh chứng kiến sự trung thành của chúng ta…”

Sắc mặt một vị tế tự khác nhăn nhó, bỗng lớn tiếng nói: “Chúng tôi là tế tự của giáo hội thật sự, người của tổ chức hộp đen…”

“Kết quả bắt chúng tôi hiến thân ở đây?”

Nghe được sự không cam lòng trong lời của hắn ta, một vị tế tự khác thấp giọng nói: “Trở về quê hương thật sự có gì không tốt sao?”

“Lúc cửa Địa Ngục mở ra, chúng ta tất nhiên sẽ lại lần nữa xuất hiện ở hiện thực…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận