Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1081: Vật phẩm ký sinh, tôi cũng có (2)

Có điều, dù cho có đáng sợ hơn nữa, cũng chỉ đến thế mà thôi.

Sức mạnh tinh thần của anh dưới sự cắn xé của đám tiểu quỷ kia, sẽ chỉ càng ngày càng trở nên yếu ớt, mà bản thân anh ta thì sẽ càng ngày càng mạnh mẽ, cho dù những đứa trẻ nhựa kia không có cách nào trực tiếp giết chết anh, nhưng ở dưới sự tiêu hao sức mạnh tinh thần một cái quá đáng như thế, bản thân anh ta cũng coi như có thể nắm chắc được toàn bộ phần thắng…

Tuy rằng cái giá phải trả sẽ rất lớn, bản thân anh ta trong vòng một tháng có lẽ sẽ giống như đứa trẻ, tè dầm, nhõng nhẽo, khóc nhè…

“Phi…”

Cho dù là Lục Tân, bị nhiều đứa trẻ nhựa vây quanh như vậy, cũng có chút tâm phiền ý loạn.

Thật ra anh cũng không cảm thấy sức mạnh tinh thần của mình ít đi bao nhiêu cả, chỉ là khi chúng nó cắn ở trên đùi, trên cánh tay anh vẫn cảm thấy rất là đau.

Nói như thế nào đây, đám nhóc con này thực sự rất giống với những đứa trẻ cùng lớn lên trong trại trẻ mồ côi với anh, cũng chưa biết nặng nhẹ như thế nào cả.

Cho nên, mặc dù là trong lòng anh muốn nổi đóa lên lắm rồi, thế nhưng anh vẫn miễn cưỡng nhịn xuống.

Không thể không nói, đây chính là tiến bộ lớn nhất của anh sau khi rời khỏi vụ ở thành phố Hắc Chiểu.

Ở một trình độ nào đó, anh đã học được cách khống chế tức giận rồi.

Mà nguyên nhân anh có thể khống chế được cơn phẫn nộ, thật ra cũng vô cùng đơn giản…

Anh còn nhớ rõ nhiệm vụ của bản thân khi đến đây, đó là vì kiếm 2 tỷ này đây… Không đúng, chính là để chặn “Sứ giả địa ngục” lại mà!

Điểm mấu chốt của việc chặn sứ giả địa ngục lại, chính là phải cắt đứt đường đi của nó, làm cho nó quay trở lại đường cũ.

Cho nên, sự lựa chọn tốt nhất của anh lúc này, chính là đứng yên ở chỗ này đợi cho đến khi nó tới gần đây, sau đó đột nhiên phóng thích sự tức giận của bản thân ra ngoài.

Như vậy, sứ giả địa ngục sau khi bị dọa cho sợ hãi thì sẽ không biết đâu trái đâu phải để mà quẹo rẽ nữa, chỉ biết lựa chọn phức thức nào nhanh nhất để mà rời xa anh càng xa càng tốt, cũng chính là chạy trốn một đường thẳng tắp, cũng là nói quay trở lại đường cũ, thành thành thật thật trở lại thị trấn nhỏ Hồng Nê, tiến vào vòng vây của đám người Hạ Trùng…

Nhưng nếu, từ ở xa nó đã cảm nhận được sự phẫn nộ của anh, thì nó đã chịu kinh hách rồi.

Như vậy, nó ở dưới tình huống có rất nhiều sự lựa chọn, có khả năng nó sẽ chọn hướng Đông hoặc là hướng Tây, khiến cho kế hoạch xuất hiện biến số.

Đây là nguyên nhân khiến cho hiện giờ Lục Tân không muốn tùy tiện phát tiết phẫn nộ của bản thân.

Anh thậm chí còn không thể sử dụng sức mạnh của ba được, bằng không, con sứ giả địa ngục trị giá hai tỷ kia, cũng có khả năng sẽ phải chịu kinh hách.

Đương nhiên, cũng không thể buông tha cho cái tên mặc đồ Đường kia được, bởi vì anh ta đã bắt nạt anh rồi, anh cũng sẽ phải bắt nạt lại.

Đây là công bằng.

Như vậy, một bên là công bằng, một bên là hai tỷ.

Lựa chọn như thế nào được?

Lục Tân không có suy nghĩ nào khác, đương nhiên tất cả đều phải muốn.

Còn về phương pháp…

Rất nhiều!

Đối phương là dựa vào vật phẩm ký sinh mới lợi hại như vậy, vậy không nhẽ bản thân anh không có hay sao chứ?

Khi trong lòng anh hiện lên suy nghĩ này, Lục Tân nhanh chóng lui về phía sau, duỗi tay ra, ném bay một đứa trẻ nhựa đang gặm cắn cánh tay của anh ra phía xa, sau đó giơ tay nhẹ nhàng sờ soạng một chút ở vị trí kính mắt của mình, thấp giọng nói: “Mày có còn muốn ăn cơm không?”

Một luồng sức mạnh tinh thần kỳ dị xuất hiện ở chỗ mắt kính.

“Ô ô…”

Vào mấy giây sau, trong bóng tối bên dưới Mặt Trăng Đỏ, bỗng nhiên có một đôi mắt đỏ như máu xuất hiện.

Một con chó nhỏ không da nhảy từ trên nóc của một toà nhà xuống.

Nó vươn răng nanh, trừng đôi mắt đỏ như máu, “Xuy” một ngụm, cắn một đứa trẻ nhựa đang bao vây lấy Lục Tân thành nhiều mảnh nhỏ, đồng thời lại dùng bốn bộ móng vuốt còn dư lại kéo những đứa trẻ nhựa đang đeo bám trên bả vai và đùi Lục Tân xuống dưới, sau đó xé thành mảnh nhỏ.

Sau đó xoay người, hướng về Lục Tân điên cuồng phe phẩy cái đuôi.

“Giải quyết cho xong chúng nó.”

Lục Tân nhìn về phía chó con không da và em gái, gật gật đầu.

Hai người bọn họ lập tức lộ ra khuôn mặt cực kỳ hung ác, một trước một sau bảo vệ Lục Tân, hướng về xung quanh mà khoe hàm răng nanh, hung hăng khiêu khích.

“Sàn sạt sàn sạt…”

Thanh âm của những bàn chân nhựa đạp lên trên nền cát ngày càng nhiều, xung quanh có vô số những đứa trẻ nhựa đang xông tới.

Nhưng xung quanh quá rậm rạp, giống như một đàn kiến đang bao vây họ lại ở bên trong vậy.

Số lượng những đứa trẻ nhựa kia như là càng ngày càng nhiều, hơn nữa mỗi một con đều càng ngày càng mạnh mẽ, càng ngày càng linh hoạt.

Tạm thời có em gái và chó con không da bảo vệ ở bên trong, bàn tay Lục Tân sờ soạng vào trong cái túi màu đen của mình.

Sờ soạng một hồi, lấy ra một khối Rubik màu đen.

“Ô oa oa…”

Khi những đứa trẻ nhựa hung ác kia đồng thời vọt lên đây, Lục Tân nhẹ nhàng chuyển động khối Rubik.

Em gái và chó con không da lập tức ngây ngẩn cả người.

Chúng nó vốn là đang bảo vệ Lục Tân, đối mặt với nhiều đứa trẻ nhựa như vậy cũng không hề sợ hãi.

Nhưng không ngờ được, chỉ trong chốc lát khi đám trẻ con kia nhào lên, Lục Tân lại bỗng nhiên không thấy nữa, mặc dù trong cảm nhận của hai người, cũng thấy Lục Tân đã biến mất không thấy chỉ ở trong một chớp mắt thôi, chỉ là ở phía sau chúng nó đang nhiều hơn một đứa trẻ nhựa hung ác.

Bọn em thay thế anh đánh nhau, anh lại chạy?

Trong nháy mắt có một loại cảm giác như bị phản bội dâng lên trong lòng, nhưng hai người vẫn dũng cảm xông về phía đám trẻ con bằng nhựa kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận