Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 108: Sự cố ô nhiễm tinh thần đột ngột

"Xảy ra chuyện gì vậy?"

Nhìn sự thay đổi trong hình ảnh, Lục Tân đột nhiên rùng mình.

Cho dù là nhìn cách màn hình, anh vẫn có thể cảm nhận được một loại cảm giác vô cùng khác thường.

Trần Tinh ở bên cạnh anh cũng đột nhiên biến sắc. Đúng lúc này, điện thoại vệ tinh trong tay cô ta đột nhiên đổ chuông. Trong sự yên tĩnh chết chóc này, tiếng chuông điện thoại vệ tinh dường như đã thành sự khác thường duy nhất trong cảnh tượng yên tĩnh này.

Chẳng biết từ lúc nào, người trong hình ảnh đột nhiên nghiêng đầu, nhìn về phía ống kính.

Mà sau cửa kính xung quanh chiếc xe của đám người Lục Tân dường như có rất nhiều ánh mắt nhìn qua.

"Sự cố ô nhiễm tinh thần đột ngột!"

Ở trong sự yên tĩnh chết chóc này, Trần Tinh đột nhiên hét to vào trong bộ đàm: "Lập tức lùi lại."

Cô ta vừa kêu vừa quay mạnh vô lăng, đồng thời đạp lút chân ga. Chiếc xe Jeep có tính năng cao này giống như quái thú đột nhiên lợi dụng một góc độ không thể tưởng tượng nổi, mạnh mẽ rẽ qua, đụng móp đuôi chiếc xe Jeep phía trước. Sau đó, con quái thú này lấy một thái độ hung hăng đâm mạnh về phía lan can ven đường.

Bởi vì vụ hỗn loạn phía trước, xung quanh có không ít xe đỗ lại, trước sau trái phải đều là xe.

Có vẻ như bọn họ đang bị vây ở giữa. Vậy mà chỉ trong nháy mắt này, Trần Tinh đã quan sát xung quanh, chỉ thấy bên trái phía trước có khe hở giữa hai chiếc xe. Cô ta lái xe cứng rắn chen vào giữa, như vậy hai chiếc xe chỉ có thể bị cô ta đụng cho lệch đi, mà không phải bị xe Jeep chèn ngang. Cô ta vừa bảo vệ tính mạng của người trong xe lại có thể lao ra khỏi con đường đang đông đúc này.

Lan can kim loại không chắc chắn, không chịu nổi cú va chạm này của chiếc xe Jeep.

Mà ở bên ngoài lan can lại bậc thềm cao khoảng hơn ba mươi phân và một rãnh thoát nước.

Lấy tính năng và gầm xe cao của chiếc xe Jeep này, muốn lao ra khỏi bậc thềm và rãnh thoát nước vẫn tính là chuyện đơn giản.

Tất cả đều diễn ra trong nháy mắt, Trần Tinh đã đưa ra quyết định rất chính xác.

Cô ta vừa đưa ra quyết định này, đồng thời cũng thực hiện ngay lập tức. Bên ngoài chiếc xe đã đột nhiên trở nên hỗn loạn. Cô gái yêu cuồng nhiệt người thanh niên nhào lên trên thân người thanh niên không còn động đậy, chăm chú lại cẩn thận cắn xé thịt trên người anh ta, nghiêm túc thực hiện lời hứa ở bên cạnh anh ta. Chiếc váy cưới màu trắng trên người cô ta bị máu nhuộm đỏ, ướt sũng từng mảnh.

Trông chiếc váy giống như bông hoa hồng đang nở rộ khiến người ta nhìn thấy phải giật mình.

Mà sau sự choáng váng mơ hồ lúc đầu, những người xung quanh đang ngây ra nhìn cô gái đã chậm rãi quay sang nhìn nhau.

Sau đó, ánh mắt bọn họ cũng dần trở nên cuồng nhiệt.

"Tiểu Cầm, anh yêu em..."

Đột nhiên có người hô to và chui vào trong xe của mình, ôm người phụ nữ ngồi trên ghế phụ, điên cuồng hôn.

"Vợ, anh yêu em, hãy chờ anh trở về..."

Có người chợt khởi động xe, vừa điên cuồng kêu to vừa lao về phía trước.

Anh ta căn bản không quan tâm phá trước xe có ai không.

Lấy cô gái mặc váy cưới nhuộm máu đỏ kia làm trung tâm, sự hỗn loạn đang lan tràn ra xung quanh.

Rất nhanh, sự hỗn loạn này đã hoàn toàn thăng cấp.

Trong lúc đó, chỉ có mấy người thoạt nhìn có khí chất cô đơn đang ngơ ngác đứng ở giữa, dường như không biết nên đi tìm ai.

Nhưng… bọn họ nhanh chóng bị những kẻ cuồng nhiệt khác nhấn chìm.

"Vị trí đường Cửu Giang phía đông thành phố vệ tinh 2 xuất hiện sự cố ô nhiễm tinh thần đột ngột..."

"Nhanh chóng phái người qua dọn dẹp!"

May là Trần Tinh phản ứng rất nhanh. Lúc sự hỗn loạn và điên cuồng ở đây lan tràn ra, xe Jeep đã lao xuống đường cái.

Trần Tinh vừa hét vào trong điện thoại vệ tinh vừa đạp chân ga, muốn lao về phía một lối đi nhỏ.

Chỉ là vào lúc này, một chiếc xe vốn vẫn nằm vô cùng yên tĩnh trên đường đột nhiên nhẹ nhàng mở cửa ra. Một người đàn ông trung niên ngậm điếu xì gà trong miệng đi ra khỏi chỗ ghế phụ. Anh ta mặc một chiếc áo da rách nát, tóc bết dầu, trên mặt đeo một cái kính râm rất lớn, lôi một khẩu súng phóng lựu màu đen ra khỏi xe, gác lên trên trần xe.

Anh ta nheo mắt lại, nhắm ngay vào chiếc xe Jeep đang cố tăng tốc của Trần Tinh.

Trong phút chốc, anh ta bóp cò súng.

"Hì hì, anh trai, chạy nhanh à..."

Cho dù Lục Tân đã thắt dây an toàn nhưng một loạt thao tác mạnh mẽ này của Trần Tinh vẫn suýt nữa hất anh văng ra ngoài. Anh chợt nghe được giọng nói của em gái, lập tức quay đầu lại, nhìn thấy em gái đang ngồi ở trên ghế sau, nhìn mình cười kỳ quái.

Trong lòng anh hơi kinh ngạc, khóe mắt đã liếc thấy một tia lửa.

Đây là một quả pháo lựu đạn AS90 - 155 li tự động kéo theo một đuôi lửa dài.

Ở trong tầm nhìn của Lục Tân, nó dường như di chuyển vô cùng chậm rãi.

Nhưng trong thực tế, vào lúc nó bị bắn đi, trong một giây đã bay đến bên cạnh chiếc xe Jeep.

Đầu đạn hơi hạ thấp, quỹ tích hình như xuất hiện một số thay đổi.

Nhưng ngay sau đó, pháo lựu đạn đã nổ mạnh ở ngay bên phía sườn xe Jeep, ánh lửa rất lớn lập tức nhấn chìm tất cả tiếng ồn xung quanh. Sau đó, chiếc xe Jeep vừa dày vừa nặng như con quái thú này bị nổ bay ra ngoài, đụng mạnh vào tòa nhà bên cạnh, lại bị tòa nhà bắn ngược trở lại. Cửa kính xe bằng kính cường lực và khung sườn xe đều bị biến dạng, gãy, vỡ nát.

Ở trong xe, Lục Tân cảm giác mình như vừa trải qua một trận động đất cực mạnh.

Trong giây lát khi vụ nổ xuất hiện, anh nhìn thấy em gái đưa tay về phía mình, sau đó cơ thể của mình lại trở nên mềm dẻo và uốn cong một cách kỳ lạ. Điều này khiến cơ thể anh tự động hóa giải phần lớn lực va chạm. Nhưng chiếc xe này đã hoàn toàn biến dạng, trong xe có vô số thứ nổ tung, rất nhiều mảnh vỡ thủy tinh và mảnh kim loại còn cùng lúc đâm vào người anh.

Trời đất quay cuồng, cả người vô cùng đau đớn...

Chờ tới khi cảm giác choáng váng và đau đớn dữ dội không sao tả xiết này thoáng giảm bớt, trước mắt anh mới lại xuất hiện hình ảnh rung chuyển.

Anh thấy mình bị đè ở dưới chiếc xe, nửa người thò ra ngoài xe.

Một mảnh vỡ đâm xuyên qua bắp đùi.

Ở một phía khác, Trần Tinh đang cố hết sức lực, muốn đẩy cửa xe bên cạnh ra.

Một bóng người mặc đồ rằn ri màu đen, chân đi đôi giày quân đội cũ nát xuất hiện ở trong tầm mắt. Trong tay anh ta cầm theo một khẩu súng phóng lựu, đang ung dung đi tới, nhặt hộp thủy tinh cách đó không xa lên. Đó là cái hộp đựng bức tranh trăng máu. Do cái hộp thủy tinh này được chế tạo bằng vật liệu đặc biệt nên trong vụ nổ và va chạm mạnh vừa rồi, nó vẫn còn nguyên vẹn.

Lục Tân nhìn bóng lưng của người đàn ông này, đột nhiên có cảm giác rất quen thuộc.

Mà trong lúc anh đang nghĩ vậy, người đàn ông kia nhặt cái hộp lên, quay đầu nhìn về phía chiếc xe Jeep.

Trên mặt anh ta lộ ra một nụ cười quỷ dị.

Tần Nhiên!

Giờ phút này, Lục Tân đột nhiên cảm giác toàn thân ớn lạnh, dường như chợt tỉnh táo hơn rất nhiều.

Người đàn ông kia có gương mặt của Tần Nhiên!
Bạn cần đăng nhập để bình luận