Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1645: Hai lần buông xuống (1)

“A?”

Oa Oa có chút hiếu kỳ, nghiêng đầu nhìn Lục Tân một chút, lực lượng tinh thần của cô bé trời sinh đã mẫn cảm, cô bé có thể nhìn ra được giống như Lục Tân có chút khác trước kia, dưới vẻ mặt bình tĩnh lại đang đè nén một cảm xúc đáng sợ như núi lửa, nhưng bây giờ, một lượng lớn lực lượng tinh thần xuất hiện trên thân thể của anh làm cho anh trở nên ôn hòa.

Mặc dù lúc này, nụ cười của anh có chút mất tự nhiên, nhưng vẫn…

Nhìn rất đẹp.

Cô bé nghĩ như vậy, lại đem luôn chuyện Lục Tân làm mình ngã sấp lần thứ hai quên béng, vui vẻ nắm tay Lục Tân đưa ra.

Hai bàn tay nắm chặt, làm cho lực lượng tinh thần bắt đầu lan tràn, sóng vai đi thẳng về phía trước.

Bầu không khí có vẻ như ấm lên, gió đêm thổi cũng trở nên nhu hòa.

Cảm giác của Oa Oa lúc này rất thỏa mãn, vừa đi vừa ngoái đầu lại nhìn, muốn nói chuyện.

Nhưng ngay lúc này, Lục Tân bỗng nhiên dừng chân lại, giống như cây cọc gỗ đứng im một chỗ, biểu cảm lạnh lùng.

Cô bé không kéo cơ thể Lục Tân, ngược lại cảm thấy bàn tay Lục Tân đang nắm nhanh chóng trở lên lạnh lẽo.

Chuyện này làm Oa Oa có chút khẩn trương…

“Đây là cảm giác gì…”

Giờ khắc này, hào quang của trăng máu cực kỳ yêu dị.

Lục Tân nhìn hào quang của trăng máu, lại hơi lâm vào trầm tư.

Một loại tinh thần run rẩy từ tận sâu bên trong đột nhiên xuất hiện, nhanh chóng bao phủ cơ thể anh.

Lục Tân mau chóng kéo Oa Oa lại gần mình, sâu trong con ngươi, những hạt màu đen hơi rung động, nhanh chóng nhìn về bốn phía.

Anh không biết đang xảy ra chuyện gì, nhưng bỗng nhiên có một cảm giác nguy hiểm anh chưa từng trải qua, dâng lên trong lòng.

Con mắt ngước thẳng lên trăng máu, tầm mắt có chút mơ hồ.

Không biết có phải ảo giác không, thế mà trong một khắc, anh thấy được vô số các tia sáng vặn vẹo tạo thành hình ảnh, loáng thoáng thấy vô số dòng điện cuồng bạo đang thông qua một phương thức kỳ quái nào đó mà đánh vào một gốc cây to lớn, dữ tợn…

“Đây là đang xảy ra chuyện gì?”

Lục Tân hơi ngạc nhiên và nghi ngờ, thời khắc này anh chỉ cảm thấy lông tơ toàn thân đang dựng đứng lên.

Trong không khí, tựa hồ xuất hiện hình ảnh gợn sóng quái dị, giống như là điện phóng xạ rất nhỏ, đang phóng ra toàn bộ hoang dã.

Hình ảnh quái dị hiển hiện, rồi lại như mây mà tiêu tán.

Thậm chí Lục Tân còn không có thời gian để phân biệt thật giả thì đã thấy một loại cảm giác trống rỗng.

Cái kia phảng phất như hai không gian, bởi vì chiếc cửa ngăn cách bị biến mất mà trong nháy mắt đã tạo ra không khí bị ép, khiến người ta cảm thấy cực kỳ khó chịu.

Cũng không biết vì lý do gì, thời khắc này, ở giữa lòng bàn tay phải lại bỗng nhiên đau đớn dị thường.

Cúi đầu xuống nhìn, anh phát hiện vị trí lòng bàn tay mình xuất hiện một hình ảnh chiếc đinh màu đen, chiếc đinh này lại đang trở nên cực kỳ rõ ràng, giống như một chiếc đinh chân thực, đâm xuyên qua lòng bàn tay anh, màu đỏ tươi của máu đang tí tách, tí tách nhỏ giọt trên mặt đất.

“Ai nha…”

Oa Oa lo lắng cầm lấy bàn tay của anh, nhìn chiếc đinh vô cùng chân thực kia.

‘Không có việc gì…”

Lục Tân tỉnh táo lại, vội vàng trấn an cô bé: “Anh không xảy ra chuyện gì hết.”

“Thế nhưng…”

Anh dừng lại một chút, biểu cảm trong nháy mắt trở lên trầm trọng: “Chúng ta phải trở về ngay lập tức.”

Đồng thời, anh cũng không dài dòng nữa, bước lên một bước, nắm lấy bàn tay Oa Oa, cơ thể hơi dính sát vào người cô bé.

Sau một khắc, cơ thể hai người đều xuất hiện những rung động kịch liệt, sau đó tầng tầng chồng chéo lên nhau như cái bóng, dùng tốc độ nhanh nhất đi về vị trí Thanh Cảng đang lấp lánh, dưới bóng trăng máu chỉ lưu lại những hình ảnh nhàn nhạt.

Anh không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng chiếc đinh trong lòng bàn tay phải bỗng nhiên đem đến sự thống khổ mãnh liệt cho anh.

Mặt khác, trực giác xuất hiện nguy hiểm trong nháy mắt đã tràn lên trong lòng anh.

Nhất định là xảy ra chuyện lớn.

“Tất cả nhân viên Đặc Thanh Bộ xin chú ý, tất cả những người nhận được tin tức này xin chú ý…”

“Không cần biết người công tác ở chức vụ gì trong Đặc Thanh Bộ, mau chóng trở về vị trí công tác.”

“Nhân tài đặc thì cấp bốn trở lên mau chóng chạy tới lầu chính, phòng họp 6 2 của Đặc Thanh Bộ để họp…”

“Mau tìm kiếm Oa Oa, tìm kiếm Oa Oa…”

“Lập tức tiến hành tìm kiếm Oa Oa, nếu có người phát hiện lập tức hồi báo…”

Lúc Lục Tân trở về tới Thanh Cảng, tất cả Thanh Cảng vẫn là sự trật tự, ngay ngắn, tựa hồ như tất cả dân cư đều bình thường, không chịu bất cứ ảnh hưởng gì. Thế nhưng, kể cả sảnh cảnh vệ hay thành phòng thủ đều có sự bối rối cực lớn.

Nhất là trong tai nghe của chiếc mắt kính, đủ loại tin tức đang điên cuồng truyền đến.

“Chết rồi…”

Lục Tân nghe thấy vậy, trong lòng cũng không tránh được mà trầm xuống.

Anh mới đưa Oa Oa đi một lúc thôi, thế mà thiếu chút nữa gây ra tai họa.

Anh vội vàng quay lại, gật đầu với Oa Oa, bảo cô bé về biệt thự của mình trước, đến trình diện đội bảo mẫu.

Mà chính bản thân anh thì hơi trầm ngâm, không còn giống như trước đó nữa, không lựa chọn ngồi xe lửa hoặc gọi xe, mà ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy trên đỉnh tòa nhà cao tầng, em gái đang bò xuống với tốc độ cao. Cô và mình là một tinh thần thể, thế nên lúc mình trở về Thanh Cảng thì em gái đã cảm nhận được chính mình, cũng chịu ảnh hưởng của ý niệm của mình mà xuất hiện đầu tiên ở nơi gần nhất.

Lục Tân thở dài một hơi, cơ thể lấp lánh, xuất hiện ở trên tầng cao, ôm em gái vào lòng.

Sau đó bước mấy bước, vọt tới đỉnh của tòa nhà cao tầng, bóng dáng dưới ánh trăng máu lại lấp lánh một lần nữa, xuất hiện ở vài trăm mét phía bên ngoài.

Bản thân xuyên qua không gian hiện thực có vẻ như ngày càng tự do.

Bây giờ trong lòng Lục Tân đang sinh ra cảm giác vi diệu, chỗ mà hào quang của trăng máu có thể bao phủ là anh có thể tùy ý xuất hiện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận