Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 630: Người gánh vác lực lượng của thần linh (2)

Thấy Lục Tân không có phản ứng, An Tư Tư thất vọng khoát tay áo, thở dài nói: “Người trẻ tuổi mặc dù đủ bốc đồng nhưng cũng quá thiếu tư tưởng. . . Được, nói chuyện chính. Gia nhập Viện Nghiên cứu là chuyện rất nhiều người có năng lực đều tha thiết muốn làm. Từng người có năng lực bên trong thành phố Cao Tường đều mong mỏi có một ngày như vậy, bởi vì Viện Nghiên cứu không chỉ có thể giúp các người ổn định trạng thái, tăng cường năng lực.”

“Thậm chí có thể nhẹ nhàng giúp các người đề cao. . .”

Cô ta cố ý dừng một chút rồi mới nói: “Cấp độ sinh mệnh!”

“Cấp độ sinh mệnh?”

Biểu cảm của Lục Tân không thay đổi nhưng chén giấy trong tay lại hơi bị bóp lại.

“Không thích à?”

An Tư Tư liếc mắt nhìn Lục Tân, cười cười nói: “Vậy còn có lựa chọn khác, một số tiền thưởng lớn, hoặc là. . .”

Nói xong, cô ta cúi người dựa vào Lục Tân, đôi mắt dán vào trên mặt anh.

Bên trong cổ áo rộng thùng thình của cô ta để lộ ra một mảng trắng nõn, một đôi mắt thâm thúy mà cực kỳ quyến rũ khẽ chớp chớp.

“Tùy cậu chọn.”

“Điều cậu muốn, hoặc là trên thế giới này có thì Viện Nghiên cứu đều có thể nghĩa cách cung cấp cho cậu.”

“. . .”

Lục Tân quay đầu qua, vẫn chưa thích ứng được sự nhiệt tình của nữ nghiên cứu viên này.

Đối với anh mà nói, câu nói “số tiền thưởng lớn” kia của đối phương quả thực rất hấp dẫn.

Nhưng lần này, anh nghiêm túc suy nghĩ một chút mới ngẩng đầu lên, khẽ nói: “Tôi chỉ nghĩ muốn tìm hiểu một người.”

“Vương Cảnh Vân phải không?”

Nữ nghiên cứu viên trở lại ngồi xuống sô pha, nụ cười như có như không nhìn Lục Tân.

“Ừm.”

Lục Tân hơi ngạc nhiên, nhưng vẫn gật đầu.. . .

Nữ nghiên cứu viên đứng dậy, cầm lên một xấp tài liệu đến.

Hình như cô ta đã chuẩn bị từ trước, đưa cho Lục Tân: “Tự xem đi.”

Lục Tân nhìn bìa kẹp tài liệu này, ngược lại cần bình tĩnh lại một chút.

Sau nửa ngày, anh trịnh trọng mở bìa kẹp tài liệu ra, đập vào mắt anh là một người trung niên mặc áo khoác trắng.

Trong tấm ảnh, ông ấy khoảng bốn mươi tuổi, dáng người nho nhã, hai bên tóc mai có mấy sợi tóc đã bạc, trên mặt ngập tràn ý cười.

Thoạt nhìn ông ấy giống như một ông chú hàng xóm thân thiện.

Mà gương mặt này, ở một mức độ nào đó cũng đại diện cho rất nhiều điều tốt đẹp trong trí nhớ của anh.

Tầm mắt của Lục Tân rơi vào bên trên hình ảnh của ông ấy, rất lâu không nỡ rời đi.

“Vương Cảnh Vân, nghiên cứu viên đời thứ hai của Viện Nghiên cứu Trăng máu trước đây. Bây giờ chắc là đã hơn năm mươi tuổi rồi.”

Giọng nói của An Tư Tư vang lên, trong trẻo và bình tĩnh, nghiêm túc hơn rất nhiều: “Ban đầu ở Viện Nghiên cứu cực kỳ xuất chúng, đối với nghiên cứu về đột biến tinh thần làm ra cống hiến rất lớn cho Viện Nghiên cứu, thậm chí đã từng được chọn làm người ứng cử cho chức Viện trưởng. Nhưng vào mười ba năm trước, Vương Cảnh Vân và hai người trợ lý đã phản bội chạy trốn. Không rõ bọn họ dùng cách thức nào để mang đi một số dữ liệu quan trọng của Viện Nghiên cứu và thùng xe chứa vật thể ô nhiễm.”

“Chuyện này, sau này bị Viện Nghiên cứu đặt tên là sự kiện chạy trốn khỏi phòng thí nghiệm.”

Lục Tân đã từng xem qua những tài liệu tương tự như tài liệu này, đại khái cũng nắm được tình huống cơ bản.

Nhưng không biết tại sao khi tiếp xúc với chuyện này một lần nữa, anh vẫn vô thức cảm thấy không được thoải mái.

Đại khái đây cũng chính là nguyên nhân mà anh quyết tâm muốn tìm lão viện trưởng, đồng thời tìm hiểu chuyện gì đã xảy ra vào thời gian đó.

Anh từ từ lật qua, lật lại những trang tài liệu, phát hiện ra những tài liệu này đều là ghi chép liên quan đến những việc lão viện trưởng làm lúc ở Viện Nghiên cứu và sau khi gia nhập Viện Nghiên cứu đã làm qua những đề tài nào, đưa ra những lý luận gì. Đây đều là những chuyện đã xảy ra rất lâu trước đó, còn bản thân anh cũng xem không hiểu.

Thế là, anh từ từ ngẩng đầu lên nhìn nữ nghiên cứu viên xinh đẹp lạnh lùng kia, nói: “Ông ấy… làm cái gì?”

Trong đoạn trí nhớ đó bị đứt quãng quá nhiều, bây giờ Lục Tân cũng chỉ đành đặt câu hỏi như vậy.

Nhưng rõ ràng là An Tư Tư còn có trật tự hơn, giống như là đã đoán trước được Lục Tân sẽ hỏi cái gì, còn cô ta nên trả lời như thế nào.

Đôi tay cô ta tinh tế mà có lực, đáng lẽ đôi tay này phải dùng để nhảy múa trên phím đàn đang khẽ nghịch tóc, đồng thời khẽ nói: “Lúc giáo sư Vương Cảnh Vân còn ở Viện Nghiên cứu vẫn luôn kiên trì thực hiện thí nghiệm cấy ghép mười ba loại thể tinh thần đột biến vào cơ thể người. Sau này ông ấy phải bội và chạy trốn chắc là cũng có liên quan đến việc lúc đó rất nhiều người trong Viện Nghiên cứu không ủng hộ thí nghiệm đó, thậm chí đã bắt đầu dừng hết thí nghiệm của ông ấy.”

“Cấy ghép?”

Lục Tân thầm nhắc lại hai chữ này.

Anh thở sâu một hơi, bóp bàn tay của mình lại không để nó run rẩy.

Anh không ngờ tới Viện Nghiên cứu sẽ hào phóng như vậy, làm anh có vẻ chuẩn bị không đầy đủ, hơi khó khăn để lý giải hết những chuyện này.

Vậy nên anh cố gắng sắp xếp lại suy nghĩ của mình, một lần nữa hỏi về vấn đề anh quan tâm nhất:

“Ông ấy làm những thí nghiệm này vì cái gì?”

“Đương nhiên để dễ dàng khống chế mười ba loại lực lượng tinh thần này hơn.”

An Tư Tư duỗi lưng một cái, vòng eo mảnh khảnh quá đà:

“Làm thế nào để khống chế mười ba loại lực lượng tinh thần này vẫn luôn là chủ đề quan trọng của Viện Nghiên cứu.”

“Đối với chủ đề này, ngay từ lúc bắt đầu đã có rất nhiều người đưa ra những phương hướng nghiên cứu khác nhau.”

“Bọn họ đều là những người cực kỳ thông minh, cũng rất kiêu ngạo, cho nên sẽ có sự chia rẽ khác nhau .”

“Có người lựa chọn dùng mười ba loại lực lượng tinh thần này để chế tạo vật phẩm ký sinh. Mặc dù hình thức biểu hiện của vật phẩm ký sinh khá đơn giản, giới hạn tối đa cũng khá thấp, nhưng ưu điểm là chỉ cần hiểu được chuỗi logic trong đó là có thể dễ dàng sử dụng loại vật phẩm ký sinh này.

“Có người càng có khuynh hướng tìm hiểu ra bí mật của mười ba loại lực lượng tinh thần này để đạt được những tri thức tương ứng.”

Nói xong, cô ta cúi đầu nhìn về phía Lục Tân: “Mà giáo sư Vương Cảnh Vân vẫn luôn kiên trì dùng cơ thể người để mang những lực lượng tinh thần này.”

“Ông ấy đã từng nói, nếu như ông ấy thành công thì ông ấy sẽ sáng tạo ra một loại sinh mệnh mới.”

“Gánh vác lực lượng của thần linh đi lại ở thế giới này…”

“Sứ giả của thần!”

“Hoặc có thể nói là vũ khí cấp độ hủy diệt thế giới!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận