Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 853: Lục Tân chở Hàn Băng bằng một chiếc xe điện (1)

Bởi vì trước đó Chủ nhiệm Lưu đã giao nhiều dự án cùng một lúc, nên bây giờ Lục Tân thực sự rất bận.

Trong thời gian trước khi tan sở, anh xem xét qua các tài liệu trên tay một cách nhanh chóng và hiệu quả.

Trên thực tế, những dự án này đã và đang được triển khai, không có nhiều chỗ cần anh ra quyết định, chỉ là dự án nằm trong tay anh, tất nhiên anh phải xem kỹ, cũng để tiện nắm bắt tiến độ của dự án.

Hàn Băng lặng lẽ ngồi trên chiếc ghế đẩu nhỏ bên cạnh, lấy máy chơi game nhỏ ra chơi để tiêu khiển.

Phó tổng giám đốc Tiêu ngồi ở phòng làm việc của Chủ nhiệm Lưu bên cạnh, lắng tai nghe một lúc rồi bĩu môi nói:

"Thật yên tĩnh."

Sau đó, anh ta bắt đầu xem xét phòng làm việc, cân nhắc làm thế nào để tách hai phòng làm việc được lớn hơn một chút.

Một phòng cho Lục Tân, một cho bản thân...

Không đúng, không thể chỉ tách hai phòng, vẫn còn người cần phải dùng...

Ví dụ như Cao Nghiêm, bây giờ cậu ấy cũng rất bất an.

Tới giờ tan sở, Lục Tân ngẩng đầu lên, thu dọn tài liệu, cười nói với Hàn Băng: "Đi thôi!"

Khi hai người họ một trước một sau bước ra khỏi phòng làm việc, mọi người đều đã thu dọn xong đồ đạc.

Kể từ lần trước, trước khi Phó tổng giám đốc Tiêu nhập viện, anh ta đã nghiêm túc nói với mọi người về chủ đề “tăng ca” và “mất mạng”, bầu không khí trong phòng làm việc lúc này vô cùng nghiêm túc, rất nhiều người đồng thời bắt đầu tan sở, để tránh khiến cho Phó tổng giám đốc của công ty không hài lòng.

Nhưng khi nhìn thấy Lục Tân dẫn theo cô gái xinh đẹp kia đi ra, họ đều vô thức chậm lại.

Để hai người họ đi trước.

"Đi ăn cơm trước hay là làm việc gì khác?"

"Tôi đã hẹn với môi giới, hay là đi xem nhà trước, không để bọn họ chờ lâu."

"Được rồi, vậy chúng ta sẽ đi xe của ai?"

"Đến chỗ đồng chí thì đương nhiên là ngồi xe của anh đến đó rồi..."

Hàn Băng đã giúp đỡ bản thân nhiều như vậy, Lục Tân chắc chắn sẽ không từ chối yêu cầu của cô.

Vì vậy, anh dắt chiếc xe điện màu hồng mượn của nữ cảnh sát ở hành lang, rồi vỗ vỗ vào ghế sau.

Hai hôm nay bận nhiều việc quá, anh vẫn chưa đi lấy chiếc xe mô tô của mình về, nên vẫn chưa trả chiếc này.

"Ả?"

Hàn Băng nhìn chiếc xe điện màu hồng, hơi ngạc nhiên và nhìn quanh Lục Tân với một số cảm xúc:

"Đồng chí, cuối cùng anh vẫn đi xe điện à..."

"Mượn của người khác đó, nếu không ổn, chúng ta sẽ..."

Lục Tân có chút ngượng ngùng, ngập ngừng hỏi: "Gọi taxi?"

"Không cần đâu, khá ổn, dù sao cũng không xa."

Nhưng Hàn Băng lại nở nụ cười đồng ý, ngồi nghiêng ở ghế sau, cười nói: "Xuất phát!"

Một đám đồng nghiệp của công ty vừa đi xuống lầu, cùng với Phó tổng giám đốc Tiêu trốn ở trên lầu lén nhìn xuống, đều ngơ ngác nhìn chiếc xe điện màu hồng chở Lục Tân và cô gái xinh đẹp nghênh ngang rời đi, vô cùng nổi bất trong dòng xe cộ.

Biểu cảm cũng trở nên có chút bùi ngùi và phức tạp.

Một số đối chiếu số phận của mình và số phận của Lục Tân, một số khác thì tức giận bất bình, hoặc là xúc động cảm thán.

Trong khi Phó tổng giám đốc Tiêu thì cảm khái: "Con người anh Lục Tân như vậy, nhưng trình độ lại rất cao..."

"Cô gái trên chiếc xe điện màu hồng..."

"Trong lần tương tác với cô bé, đã đạt đến trình độ cao nhất là trở về nguyên bản..."

"Đồng chí, vì chuyện này của anh, tôi đã bỏ rất nhiều công sức đấy."

"Theo yêu cầu của anh, tôi đã cẩn thận xem xét qua tất cả các bất động sản đáp ứng các tiêu chuẩn trong Thành phố vệ tinh 2, cuối cùng chọn lựa ra một vài căn, về cơ bản đều tập trung ở phía đông của thành phố. Lần này chúng ta sẽ cùng đến xem thế nào, bây giờ tôi sẽ nói sơ qua với anh trước... "

Ngồi ở ghế sau xe điện, giọng nói của Hàn Băng trong trẻo và lanh lảnh, giới thiệu với Lục Tân như đồ quý giá trong nhà:

"Mấy căn nhà này, một căn ở Thanh Loan, một căn ở Bạch Đảo và một căn ở Cao Trì."

"Căn ở Thanh Loan thì có hai tầng, diện tích khoảng 472 mét vuông, điện nước ổn định, ít nhất ba năm nay chưa từng bị cúp điện; có sân ngoài, đằng sau có bể bơi, có điều chi phí bảo vệ sân vườn và duy trì bể bơi cũng không thấp; vị trí và tình hình giao thông bên ngoài căn nhà này là tốt nhất trong số các căn; giá trị ở mức tiêu chuẩn khoảng bốn triệu nhân dân tệ."

"Căn ở Bạch Đảo thì có ba tầng, có sân vườn riêng và dịch vụ công ty tài sản chuyên dụng, chỉ là phí tài sản khá cao..."

"Căn ở Cao Trì thì khu vực xung quanh vẫn còn hơi hoang vắng, có rất ít người sinh sống ở đó..."

Lục Tân nắm chắc tay lái, chạy vèo vèo về phía trước, lắng nghe Hàn Băng miêu tả chi tiết ba căn nhà.

Trong lòng anh có hơi ngạc nhiên, cô gái này vì giúp mình chọn nhà đã tìm hiểu rất kỹ lưỡng.

Nghe như vậy trong lòng anh cũng cảm thấy có chút không rõ thực chất.

Chỉ vài trăm mét vuông mà giá cả lại đắt đỏ như vậy, nghe ra khiến người ta cảm thấy ngờ vực.

Chọn nhà từ trong những căn nhà như vậy chẳng khác nào chọn bạn gái trong đám các cô gái xinh đẹp trên phố.

Về mặt tâm lý là tuyển phi, nhưng về bản chất là người nào cũng được...

Tiếc là hiện thực thường không được người nào...
Bạn cần đăng nhập để bình luận