Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 757: Quyết định của Trần Tinh (2)

Nhưng sắc mặt của Trần Tinh lại rất kiên định, cô ta nói: "Đưa ra quyết định và gánh vác chuyện này đều là trách nhiệm của tôi."

"Đối với giáo hội khoa học kỹ thuật, kỳ thật chúng ta đang ở phe yếu thế, nếu như đã yếu thế, vậy cũng chỉ còn một cách là dốc hết sức lực ra để đối phó mà thôi."

"Thái độ cứ ngoảnh trước ngó sau sẽ chỉ khiến cho thế cục càng trở nên hỏng bét mà thôi."

Cô ta nói rất có lý, quyết định đưa ra dường như cũng rất hợp lý...

Có lẽ kể cả Thanh Cảng, cũng chẳng có ai đủ quyết đoán để đưa ra quyết định này đâu nhỉ?

Cho dù là bản thân Lục Tân, trong lòng anh cũng không vẫn không nắm chắc được việc có nên đưa theo Oa Oa hay không, bình thường anh không quá quen với việc chính thức hợp tác với người năng lực khác, chỉ quen cùng đi với người nhà thôi, nhưng bây giờ, một là anh từng thấy thực lực của Oa Oa rồi, quả thực rất lợi hại, hơn nữa, bây giờ Oa Oa vẫn một lòng muốn theo anh ra ngoài chơi, anh cũng không thể nào từ chối cô bé được.

Nhưng bây giờ thì tốt rồi, Trần Tinh đã trực tiếp đưa ra quyết định này.

Tất cả đều đã sắp xếp thoả đáng, rõ ràng cũng khiến Lục Tân thoáng chốc đỡ suy nghĩ.

Bằng không, sao người ta có thể làm lãnh đạo được đây chứ?

Ban đầu, Lục Tân còn nghĩ, đến cuối cùng ai mới là lãnh đạo mấu chốt của tiểu đội này đây.

Bây giờ, anh thấy mình không cần phải nghĩ nữa làm gì.

Chỉ cần thành thật làm tốt công việc của mình thôi, thật thoải mái...

"Nhiệm vụ tạm thời cứ chia như thế nhé, bây giờ cần phải chuẩn bị vài việc trước khi chấp hành nhiệm vụ."

Trần Tinh giống như chỉ quyết định một việc nhỏ không có ý nghĩa gì vậy, cô ta ho nhẹ một tiếng rồi tiếp tục nói: "Tiến vào khi vực có độ ô nhiễm cao là một chuyện vô cùng nguy hiểm, chắc hẳn là không thể thiếu sự trợ giúp vũ trang của nhân viên điều tra, tin tức ủng hộ và kế hoạch cứu viện khẩn cấp được."

"Cân nhắc đến tính đặc thù của đơn binh và Oa Oa, các kế hoạch khẩn cấp và chi viện vũ trang đều không thể nào quan trọng hơn."

"Nhưng hỗ trợ thông tin ắt hẳn là một phần không thể thiếu."

"Vấn đề nằm ở chỗ, bây giờ ở thị trấn Vui Vẻ tràn ngập phóng xạ tinh thần vô cùng nồng đậm, sau khi hai người tiến vào trong, rất có thể tín hiệu của chúng ta sẽ bị bóp méo, không cách nào thực hiện trao đổi thông tin qua lại được, cho nên, chúng ta phải nghĩ cách để giải quyết vấn đề này."

"Bằng không, người bên trong và người bên ngoài sẽ bị ngăn cách thông tin, cho dù chi viện hay là phụ trợ cũng sẽ đều không tiện."

Lục Tân nghe Trần Tinh nói, trái lại ngơ ngác một chút.

Không thể nào trao đổi thông tin, quả thật rất bất tiện.

Hơn nữa, nhìn dáng vẻ khu vực bị phóng xạ tinh thần bao phủ kia, chỉ e rằng có dùng đạn tín hiệu trong đấy cũng vô dụng thôi."

Sau khi nghe Trần Tinh nói xong, đám Tửu Quỷ với Bích Hổ cũng thấp giọng thương lượng một chút.

Trong lúc nhất thời, nhưng lại không có ý tưởng gì.

Dưới tình huống bình thường, một ít phóng xạ tin thần cũng sẽ không tạo thành ảnh hưởng quá lớn đến tín hiệu điện tử, nhưng sau khi sức mạnh phóng xạ tinh thần đạt đến một mức độ nhất định, không thể nào tránh khỏi xuất hiện tình huống này, bây giờ, vấn đề của họ là đứng trước một cục diện khó giải quyết.

Trái lại, lúc Lục Tân đang suy nghĩ gì đó về vấn đề này, bèn vô thức nhìn thoáng qua mẹ ở bên cạnh.

Mẹ thường xuyên xuất quỷ nhập thần, nếu như dùng để đưa tin mà nói.

Mẹ đã nhận ra ánh mắt của Lục Tân, bèn quay đầu khẽ mỉm cười một cái một với anh.

Lục Tân lập tức bỏ đi suy nghĩ này.

Sao mẹ có thể làm công việc truyền tin thế này chứ.

Có điều, trái lại vì suy nghĩ này, anh bỗng nhiên nghĩ đến một khả năng khác.

"Có lẽ, tôi đã có cách giải quyết vấn đề này rồi."

Nghe Lục Tân nói, người xung quanh lập tức đều nhìn về phía anh, bày ra vẻ mặt nghi hoặc.

Bây giờ, bọn họ đang thảo luận xem làm thế nào để tiến hành trao đổi thông tin giữa trong và ngoài khu vực cấm, đây là một loại kiến thức thuộc khoa học tự nhiên.

"Người năng lực" ở đây, nói về kiến thức khoa học tự nhiên, người có trình độ cao nhất chính là Trần Tinh, tiếp theo là Bích Hổ.

Tửu Quỷ vì tuổi tác lớn rồi nên kiến thức rộng rãi, kiến thức chuyên nghiệp cũng không tệ.

Về phần Lục Tân...

Nhìn từ trình độ, anh căn bản là cùng một cấp bậc với Hùng Hài Tử nhé.

Anh có thể giải quyết vấn đề này như thế nào đây?

Lục Tân cười cười, đáp: "Tôi không hiểu nhiều về truyền tin điện tử này cho lắm, nhưng chúng ta có thể tìm người giúp đỡ nha."

Nói rồi, anh lấy ra cái máy truyền tin màu đen từ trong cái túi của mình ra.

Sau khi ra hiệu cho Trần Tinh, sau đó mở ra phần mềm "kẻ ẩn náu" này.

Trước đó đã dùng qua mấy lần cho nên bây giờ anh rất thuần thục, sau khi ấn vào nút triệu tập, máy truyền tin lập tức khẽ chấn động.

Người ở đây đều chưa từng trông thấy kẻ ẩn náu, cũng chỉ có mình Lục Tân biết cái máy truyền tin này dùng để làm gì thôi.

Nhất thời họ đều có chút mờ mịt, ngơ ngác nhìn Lục Tân.

xung quanh trở nên vô cùng yên tĩnh.

Sau mười mấy giây trôi qua, dụng cụ đo lường phóng xạ tinh thần mà đám Trần Tinh đặt ở bên cạnh bỗng nhiên loé lên ánh sáng màu hồng.

Trên xà nhà giăng kín mạng nhện trong ngôi nhà nhỏ ở nông thôn này, xuất hiện một vòng xoáy yếu ớt.

Sau nửa ngày, một con đội mũ dạ từ trong vòng xoáy chui ra, còn có một con đang dùng cái tay nhỏ ấn lấy mũ dạ theo sát phía sau, một con cái đầu khô gầy, hai mắt thật to còn con kia mang một nụ cười giả dối và gương mặt xấu xí.

Lục Tân thấy người ẩn náu này xuất hiện, tâm trạng lập tức tốt hơn một chút.

Anh nở một nụ cười trên mặt, chuẩn bị nói cho nó biết mình muốn làm cái gì.

Nhưng không ngờ sau khi kẻ ẩn náu này chui ra, trực tiếp rơi xuống đất rồi vỗ nhẹ lên mũ dạ.

Sau đó, bên trên lại có một cái đầu chui ra, trên mặt cũng treo một nụ cười tương tự.

Ngay sau đó lại là con thứ ba, thứ tư.

Cuối cùng, thế mà có khoảng chừng bảy quái vật nhỏ chui ra, chỉnh tề đứng thành một hàng trước mặt Lục Tân.

Trong đó, hai con thì mang nụ cười trên mặt, năm con khác thì mang bộ mặt sợ hãi.

Dưới sự dẫn dắt của hai con đầu đàn, chúng đều đồng thời tháo mũ dạ trên đỉnh đầu xuống, vô cùng lịch sự mà cúi đầu với Lục Tân.

"Đây.... Sao lại càng ngày càng nhiều thế này?"

Ít nhiều gì Lục Tân cũng thấy chút kinh ngạc, lần đầu chỉ có một con, lần sau lại xuất hiện hai con.

Đây mới là lần thứ ba gọi chúng đến thôi mà, sao lại trực tiếp xuất hiện một ổ thế này?

Lòng anh hơi kinh ngạc, quay đầu thoáng nhìn qua đám Trần Tinh.

Dường như, đám Trần Tinh cũng có thể nhìn thấy đám kẻ ẩn náu này, mỗi người đều trừng to mắt.

Chỉ là dường như họ bị hù dọa , trong lúc nhất thời không một ai dám nói chuyện cả.

Trong khi từng dụng cụ đo lường liên tục lấp loé, từng người đều mang vẻ mặt căng thẳng.

Nhất là Bích Hổ có phản ứng nhanh nhất, lúc này đã xoẹt một cái rút khẩu súng ra.

May là gã kịp thời ý thức được, đây không phải là kẻ địch cho nên không có trực tiếp nổ súng.

Lục Tân nhìn Bích Hổ một cái, cảm thấy Bích Hổ rất sáng suốt.

May mà gã không có nổ súng.

Nhìn từ viện nghiên cứu đang hợp tác, nói không chừng đám kẻ ẩn náu này còn có cấp bậc cao hơn gã nữa.

Nếu nổ súng, có lẽ gã sẽ bị buộc tội hành hung cấp trên mất.

Nhìn thoáng qua đồng nghiệp, Lục Tân mỉm cười nhìn về vài người ẩn náu này: "Lát nữa, tao cần phải đi vào một nơi có nồng độ phóng xạ tinh thần đặc biệt cao để chấp hành một nhiệm vụ, trao đổi thông tin qua lại không tiện cho lắm, cho nên có lẽ phải cần bọn mày giúp tao trao đổi thông tin một chút."

"Bọn mày có làm được nhiệm vụ này hay không?"

Anh cố gắng dùng lời ngắn gọn nhất, nói với chúng việc cần làm, sau đó chờ phản ứng của chúng nó.

Sau khi nghe Lục Tân nói xong, bảy kẻ ẩn náu đều hai mặt nhìn nhau.

Sau đó, chúng thống nhất động tác, trong mắt cùng lộ ra vẻ vui mừng, nhẹ nhàng tháo chiếc mũ dạ của mình xuống.

Sau đó, thống nhất đưa đến trước mặt Lục Tân.

Lục Tân khẽ thở dài, quay đầu nhìn về phía Trần Tinh, đáp: "Công tác chuẩn bị hoàn thành."

Trần Tinh cũng điều chỉnh tốt trạng thái, nghiêm túc nhìn Lục Tân với Oa Oa một cái: "Vậy xuất phát thôi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận