Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 876: 1962 vạn 6176 nghìn (2)

Hàn Băng cười nói: “Bây giờ chúng tôi gạch đi chủ yếu là để anh có cái nhìn nhận trực quan về sự giàu có của mình thôi.”

Nói rồi, cô ấy bắt đầu giải thích kỹ càng tỉ mỉ: “Cho dù là nhiệm vụ điều tra sự kiện bí ẩn người chết sống lại ở Thị trấn Vui Vẻ, hay là xử lý giáo chủ Tai Ách của giáo hội Khoa học và Công nghệ đều được xếp vào một nhiệm vụ cấp S, xét thấy gian nan và nguy hiểm trong nhiệm vụ lần này, sở Hành Chính đã cấp một triệu làm khen thưởng nhiệm vụ, hơn nữa một triệu này chỉ chia cho anh đơn binh và Oa Oa.”

“Nhóm Tửu Quỷ, Bích Hổ, Thần Bà và cả tổ trưởng Trần Tinh sẽ có tiền thưởng khác.”

“Tiền lương một triệu này, sau khi tổ đánh giá nhiệm vụ xem báo cáo nhiệm vụ của anh đơn binh xong, cho rằng nhiệm vụ mà anh đơn binh gánh vác áp lực hơn, vì thế đề nghị anh và Oa Oa chia nhau bốn mươi phần trăm và sáu mươi phần trăm...”

“Anh đơn binh chiếm sáu mươi phần trăm, anh cảm thấy thế nào?”

“Nếu anh có ý kiến gì thì chúng ta có thể bàn bạc với Oa Oa một chút, có điều tôi muốn nhắc nhở anh, đội bảo mẫu của cô bé rất khôn khéo.”

“Tiền lương nên có của Oa Oa, bình thường các cô ấy sẽ không lấy thiếu một đồng.”

“Sáu mươi phần trăm, đó chính là sáu trăm vạn đó...”

Lục Tân cẩn thận suy nghĩ, cuối cùng vẫn đồng ý.

Chủ yếu là không có mặt dày tranh giành với Oa Oa…

Đáng tiếc, Oa Oa có một đội bảo mẫu trung thành và tận tâm giúp cô bé trông chừng, nói cách khác chẳng sợ cô bé thiệt.

“Sau đó là sự kiện ô nhiễm số 169 – Sâu trong mắt, sự kiện lần này được xếp vào cấp C.”

“Tiền lương nhiệm vụ là hai mươi vạn.”

“Ngoài ra, bởi vì anh đang đi thăm người thân ở thành phố Trung Tâm rồi bị điều đi công tác, nên sẽ trợ cấp tiền đi lại cho anh, cộng với chi phí anh đơn binh tự mình mua sắm hồ sơ mật của viện nghiên cứu Nguyệt Thực sẽ là hai trăm vạn…”

“Điều tra sự kiện tự tử tập thể ở thị trấn Vui Vẻ, và hỏi thăm tin tức kỹ sư câu lạc bộ máy móc giá hai mươi vạn…”

“Thuê bảy người ẩn nấp truyền tin tức giá bảy vạn…”

“Anh đơn binh còn nhận nhiệm vụ bầu bạn với Oa Oa, bởi vì nhiệm vụ còn đang tiếp tục cho nên bây giờ anh đơn binh chỉ có thể nhận tiền lương giai đoạn đầu của nhiệm vụ này, nhiệm vụ ở cấp B, cho nên tiền lương giai đoạn đầu là tám mươi vạn…”

“Tất cả đạn dược tổng cộng sáu ngàn bốn trăm năm mươi…”

Nói hết một hơi, sau đó Hàn Băng cười hỏi Lục Tân: “Còn thiếu gì nữa không?”

“Không có không có...”

Lục Tân cũng thở phào, cầm bút lên, nói: “Tôi ký tên vào là có thể nhận tiền?”

“Đúng vậy.”

Hàn Băng cười nói, cô ấy hơi hạ giọng: “Đôi khi bộ phận kế toán sẽ cần một ít hóa đơn và biên lai mới chuyển.”

“Nhưng vì anh đơn binh sắp lên chức nhân tài cấp sáu Thanh Cảng, rất đáng tin, vì thế đã được lược bỏ.”

“Lợi thế của nhân tài cấp sáu thật là tốt quá…”

Lục Tân cảm thán.

Lần trước đi thành phố Trung Tâm, anh chỉ mới là nhân tài cấp bốn đặc biệt.

Không ngờ rằng tham gia mấy nhiệm vụ lớn, anh đã trực tiếp vọt qua cấp năm mà lên thẳng cấp sáu.

Cấp sáu thật là tốt…

Cấp sáu trả lương không cần biên lai.

“Nói như vậy, số tiền mà bộ phận kế toán cần phải chuyển cho anh đơn binh là…”

“Một nghìn chín trăm sáu mươi hai vạn sáu nghìn một trăm bảy mươi sáu đồng…”

“… Linh bốn xu!”

Hàn Băng cẩn thận nhìn tờ giấy, cười nói: “Bây giờ anh đơn binh là người rất giàu có.”

“Không có không có...”

Lục Tân cũng bị con số này làm cho chóng mặt, không nhịn được mà cười xua tay: “Không có không có, số tiền này đâu phải là của tôi hết, dù sao còn phải trả hai trăm vạn tiền hồ sơ cho tổ trưởng Trần Tinh, ba vạn năm nghìn thuê người ẩn nấp, à, đúng rồi, lúc mười vạn hỏi thăm tin tức từ kỹ sư máy móc cũng là từ trong thẻ tổ trưởng Trần Tinh ra đấy…”

Nói đến đây, đột nhiên anh ý thức được có gì đó sai sai.

Hàn Băng cười như không cười nhìn Lục Tân, nói: “Không sao, vừa rồi tôi thất thần, không nghe thấy...”

“Với lại, tin tức trị giá hai mươi vạn, nhưng anh đơn binh dựa vào mối quan hệ của mình để mua với giá mười vạn, mà tư liệu này lại có giá trị cực kỳ quan trọng với Thanh Cảng chúng tôi, tôi nghĩ tổng bộ Thanh Cảng cũng rất vui lòng chi trả…”

“Soạt...”

Ánh mắt Lục Tân nhìn về phía Hàn Băng lập tức dâng đầy cảm kích.

Đây là một cô gái khéo léo hiểu lòng người đến mức nào chứ, ôi cảm giác này, thật là…

“Được rồi, lúc tính toán tiền lương của anh đơn binh luôn có một cảm giác kinh ngạc không thể nói thành lời.

Hàn Băng thấy Lục Tân hài lòng, cô ấy cũng nở nụ cười ngọt ngào.

Đẩy chồng bảng biểu sang một bên, để Lục Tân ký từng trang từng trang, sau đó lại trịnh trọng cầm một tập hồ sơ màu xanh.

“Tiền lương những nhiệm vụ trước đã tính toán rõ ràng, bây giờ mời anh Lục Tân chuẩn bị cho nhiệm vụ này.”

Cô ấy đẩy tập hồ sơ đến trước mặt Lục Tân rồi nhẹ nhàng mở ra, Lục Tân đã nhìn thấy một hàng chữ to màu đỏ ngay trên trang bìa.

Tên nhiệm vụ: Công tác bảo vệ Kế hoạch Thiên Quốc giai đoạn thí nghiệm thứ nhất.

Cấp bậc nhiệm vụ: Cấp S

Miêu tả nhiệm vụ: Đảm bảo trong quá trình thí nghiệm thứ nhất kế hoạch Thiên Quốc tiến hành thuận lợi, không bị người ngoài hoặc là nhân tố nguy hiểm nào khác phá hoại, bảo vệ những nhân viên tham dự kế hoạch nến thí nghiệm thất bại, phòng tránh nhân viên tham dự thí nghiệm thương vong nặng nề…

“Cấp S…”

Lục Tân nhìn tập hồ sơ đầy nghiêm túc, anh hơi nhíu mày: “Tôi chỉ làm bảo vệ mà nhiệm vụ còn đạt đến cấp S sao?”

“Bảo vệ…”

Hàn Băng hơi ngẩn người, rồi cảm thấy nhiệm vụ này phát ra từ miệng Lục Tân có hơi bình dân quá.

Cô ấy ngơ ngác một lúc, rồi cười nói: “Anh đơn binh, tôi cần phải nhắc nhở anh một chút.”

“Nhiệm vụ bảo vệ của anh đúng thật là cấp S, nhưng ô nhiễm mà lần thí nghiệm kế hoạch Thiên Quốc này đối mặt…”

“Chắc hẳn đã đạt đến cấp độ quốc gia…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận