Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1277: Hiến tế cho ngươi, ta muốn gặp ngươi (1)

Mặc dù đã trải qua sự hỗn loạn như vậy, nhưng em gái vẫn còn một phần đang dệt “Mạng nhện hình người”. Vì vậy, khi Lục Tân lớn tiếng hỏi, tất cả những người trên mạng nhện xung quanh sân vận động, giống như anh em hồ lô ở trên cây hồ lô, cùng nhau hét lên:

"Ai có vật phẩm ký sinh phương diện dục vọng?"

Vừa trải qua một mảng xuất hiện ô nhiễm lớn, lại nhìn thấy một tòa nhà cao tầng cũ kỹ từ trên trời giáng xuống.

Sau đó, là lực lượng tinh thần màu đen cường đại đến mức khiến người ta khó có thể hít thở thông từ trên trời giáng xuống, quấn lấy tòa nhà cao tầng này.

Kết quả là những sợi xích sắt này lại đột nhiên bị mấy người phụ nữ không biết xuất hiện từ đâu liên thủ cắt đứt, hoàn toàn thu đi.

Sau đó lực lượng tinh thần thần bí nào đó ở thành Hỏa Chủng, bị người ta rút hết không còn gì cả.

Tất cả xảy ra liên tiếp đến mức không kịp nhìn, làm cho đại não con người đều khó có thể xử lý nhiều tin tức như vậy trong cùng một lúc.

Nhưng cũng ngay lúc hỗn loạn như này, bỗng nhiên nhìn thấy mạng lưới hình nhện trước mắt, đồng thanh hô hào lớn tiếng.

Nhất thời làm cho vô số người phía dưới đều giật nảy mình một cái.

Ngay lập tức thậm chí khó có thể phản ứng lại.

Có điều, Hạ Trùng lại ngược lại, phản ứng nhanh nhất...

Thủ Thuật Đao được người khác đỡ tới, vươn ra hai ngón tay có thể động đậy kéo váy của cô ta một chút, ánh mắt thúc giục.

Nhất thời phản ứng lại, lại nghe những người đang mắc trong mạng lưới hình nhện nói, nghe ra giọng điệu của Lục Tân, cô ta biết ngay đây là yêu cầu của người bên mình, vội vàng nói to ra xung quanh: “Mau lên, ai có sinh vật ký sinh dục vọng, mau đưa cho anh ta…”

Lập tức, những người xung quanh càng bối rối, hai mặt nhìn nhau.

Vật phẩm ký sinh cực kỳ hiếm lạ, vốn không phải là thứ ai cũng có, huống chi còn muốn chính xác loại nào đó?

Càng làm cho người ta không kịp phản ứng chính là, cho dù là có, cũng không phải ai cũng nỡ cho bên ngoài mượn chứ?

"Chỗ ta có…"

Trong khi mọi người đều kinh ngạc như vậy, bỗng nhiên có giọng nói của một người phụ nữ vang lên.

Mọi người theo hướng phát ra câu nói kia nhìn lại, chỉ thấy một người phụ nữ đeo đôi giày múa màu đỏ đang cúi người xuống, làm lộ ra phần cổ cực kỳ ưu nhã, động tác tao nhã lại lưu loát từ trên chân mình tháo ra một chiếc giày cao gót màu đỏ, nhẹ nhàng ném về phía mạng nhện hình người bên cạnh.

Sau đó, sau đó lại thay đổi sang chân bên kia, tiếp tục cởi ra.

"Đủ rồi..."

Nhưng đúng lúc này, giọng của Lục Tân lại vang lên.

Đám người ở trong mạng lưới hình nhện kia cùng nhau góp sức, đưa chiếc giày đến tay của anh.

Lục Tân vừa trả lời, một bên nhanh chóng lấy ra túi màu đen của mình, đem đồng hồ cát ký ức, lá bài poker màu đen, khối rubik cấp 12, mặt nạ sáu cảm xúc, thậm chí chiếc kính mắt đeo trên mắt mình cũng lấy ra, đặt lên khung thép sân vận động trước mặt.

Chiếc giày cao gót màu đỏ kia cũng được lấy lên, đặt song song với chúng.

Động tác nhanh như vậy, làm cho người phụ nữ đeo giày múa màu đỏ ở phía dưới cũng lắp bắp kinh hãi, vội vàng nói: "Phương pháp sử dụng là..."

Không đợi cô ta nói xong, Lục Tân đã liếc nhìn người phụ nữ đeo đôi giày cao gót màu đỏ kia một cái thật sâu.

Những hạt màu đen ở trong mắt anh rung động kịch liệt.

“Lạch cạnh!”

Chiếc giày cao gót màu đỏ được đặt trên giá kia, lúc đầu vẫn còn đang nằm xiêu vẹo, đột nhiên tự động đứng dậy, thành thật dựng thẳng đứng.

“Đây là…”

Ngay cả me, cha và em gái đều không kịp phản ứng, có chút giật mình nhìn chằm chằm về phía anh.

“Nếu như con đoán không sai…”

Lục Tân nhìn về phía mẹ, cười nhẹ một cái, khóe mắt lại liếc về tòa nhà cao tầng cũ kỹ kia: “Cái kia, khả năng chính là bản thể của vật phẩm ký sinh.”

“...Đúng vậy!”

Mẹ đã mơ hồ đoán được gì đó, hơi giật mình nhưng vẫn gật đầu.

“Có cái kia là được rồi…”

Lục Tân thở sâu một hơi, vẻ mặt cũng trở nên nghiêm túc dị thường, sau đó anh chợt ngẩng đầu nhìn về bóng dáng Tàng Trượng Nhân đã sắp biến mất kia.

Sau đó anh trầm giọng nói: “Ta sẽ đem 7 vật phẩm ký sinh tinh thần cho ngươi, đổi lại, ta muốn cùng ngươi gặp mặt…”

Trước đó, trong lúc giúp Hạ Trùng đuổi bắt sứ giả Địa ngục, trong lúc vô tình Lục Tân lại bắt được một đám người thành phố Hỏa Chủng. Từ trong miệng của vị tổ trưởng Long kia, anh biết được chuyện của chiếc hộp đen kia. Đồng thời pháp điển được ghi bên trong hộp đen kia đều là nghi thức thần bí.

Trong đó, cao cấp nhất là bảy vật phẩm kí sinh, bây giờ lại dùng nó để đổi lấy một lần gặp mặt trực tiếp với thần…

Nghi thức chi tiết như thế nào, Lục Tân đã nghe rõ ràng.

Nhưng nếu nói như bình thường, mỗi một lần tổ chức một chút nghi thức, đều phải suy tính kỹ từng bước một tinh tế, nghiêm túc.

Cần phải cẩn thận, cũng phải dùng đến mười hai phần thành kính.

Không cần biết là khâu chuẩn bị nào của nghi thức, chỉ cần là quá trình diễn ra nghi thức, đều được ghi lại chi tiết, chắc chắn không có khả năng sai sót, bao gồm cả câu nói cầu nguyện của mình, bao gồm cả vị trí bày ra của bảy loại vật phẩm ký sinh, đến cả tư thế quỳ và lời nói cầu khấn.

Nhưng tất cả Lục Tân đều không biết.

Chẳng qua anh chỉ biết bày ra bảy vật phẩm ký sinh ở nơi này, sau đó nói ra lời thỉnh cầu của mình.

Thậm chí, mấy lời nói này của anh đều cực kỳ tùy tiện.

Không giống như đang cầu khấn mà giống như kiểu cho thần một cơ hội “Ta cho phép ngươi đến đây để ta gặp ngươi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận