Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 253: Ông đã bị bao vây rồi (1)

“Xoẹt!”

Hành động bất ngờ và tàn nhẫn của nhân viên bảo vệ khiến mọi người không kịp phản ứng.

Lục Tân dường như đã đoán trước được điều gì đó, và ánh mắt của em gái anh cho anh biết có điều gì đó bất thường ở phía sau.

Anh quay lại một cách lạ lùng và đưa tay ra túm lấy cánh tay của người bảo vệ.

“Đùng!”

Khi anh bắt lấy cánh tay của nhân viên bảo vệ, vẻ mặt của nhân viên bảo vệ đột nhiên trở nên mơ màng, bóng ma lại biến mất.

Ánh đèn trong sảnh lớn trở nên có chút le lói không ổn định, khuôn mặt mọi người lúc thì sáng bừng lên, một hồi lại tối sầm đi, sự hỗn loạn đột ngột cùng điện áp bất thường khiến cho mọi người trong sảnh đều cảm thấy hơi hoảng sợ, lo lắng nhìn trái nhìn phải.

Và trong khung cảnh căng thẳng đó, từng người một, không ngừng biến đổi sắc mặt.

Trong miệng phát ra âm thanh trầm bổng mà kì lạ: “Ngươi cho rằng, ta không cảm nhận ngươi xông về phía ta sao, sức mạnh tâm linh?”

Những lời này từ miệng nhiều người khác nhau nói ra, nhưng lại liên kết với nhau.

Xung quanh càng thêm hỗn loạn, giọng nói này cũng có chút kỳ quái: “Chống đối ta, ngươi đang tìm cái chết …”

Khi lời nói từ những cái miệng khác nhau dừng lại, Lục Tân nhíu mày, người có năng lực này tuy không đáng sợ nhưng cũng rất khó đối phó.

Lý Mộng Mộng bên cạnh lại bị bầu không khí quái dị này dọa cho phát run, sự thay đổi đột ngột trong biểu cảm của mọi người, và cảm giác u ám nhìn cô ta, mang lại cho cô ta một cảm giác kỳ quái và không chân thực, như thể mọi người đã biến thành quái vật vậy.

Vốn dĩ, cảnh này có tác động còn nhiều hơn trước, nhưng bởi vì Lục Tân ở bên cạnh nên cô ta không hề hét lên.

“Không ai có thể bảo vệ cô …”

“Nếu không phải tôi muốn cô tự nguyện quỳ trước mặt tôi, tôi đã sớm có được cô rồi….”

“Tôi thậm chí có thể dùng cơ thể của bố cô để có được cô….”

Những khuôn mặt đang thay đổi đột ngột đó, lại lần nữa gây áp lực thêm lên cô ta, từng khuôn mặt, biểu cảm thay đổi liên tục, từ mặt người này sang mặt người khác, trông giống như một cơn ác mộng hoang đường, và họ dùng những giọng nói khác nhau, cùng một giọng điệu, và nói những câu nói khiến người khác phải rùng mình “Tôi có thể là bất cứ ai ở bên cạnh cô, và tôi có thể giết bất kỳ ai xung quanh cô …” “Vậy nên, cô vẫn muốn chống đối tôi?”

“Còn dám tiếp tục từ chối tôi?”

“Văn phòng hành chính, cảnh sát, bao gồm cả cậu ta, không ai có thể bảo vệ cô ......”

“Dưới tác động của những giọng nói khác nhau, những ngày này, Lý Mộng Mộng, người đã bị tra tấn đến mức hoàn toàn mất trí, dường như được tiếp thêm sức mạnh từ trên người Lục Tân ở bên cạnh, cô ta đột nhiên nhắm mắt và hét lên: “Anh là một kẻ điên, anh là đồ điên khùng …”

“Cút đi, đồ biến thái, tránh ra khỏi tôi….”

“A …”

Lục Tân nhìn cô gái bên cạnh không dám mở mắt, nhưng miệng lại liên tục mắng chửi.

Có chút khâm phục lòng dũng cảm của cô ấy.

Cô em gái ở một bên nghiêng đầu nhìn họ, nở một nụ cười kì quái.

“Ha ha ha !”

“Tới lúc này rồi cô còn có gan từ chối tôi…”

“Cô đang muốn tìm cái chết à…”

Lời nói của Lý Mộng Mộng dường như đã chọc giận “hồn ma”, dưới ánh đèn đang biến đổi lập lòe trong sảnh, đột nhiên xuất hiện một tiếng gầm thét.

Không biết tiếng gầm này phát ra từ miệng của ai.

Nhưng trong lúc hỗn loạn, trong sảnh đột nhiên có một thanh niên cường tráng, anh ta đột nhiên buông người bạn gái đang ôm mình, trên mặt mang theo nụ cười ảm đạm, cất bước thật lớn, hung hăng lao về phía Lục Tân, không biết từ lúc nào anh ta đã rút dao găm trong tay, nhân cơ hội ánh đèn trên đầu vụt tắt, anh ta vội vàng đâm vào bụng dưới của Lục Tân.

“Nhẹ một chút …”

Lục Tân lại nhẹ giọng nhắc nhở, vươn tay nắm lấy tay chàng trai, sau đó thuận thế gập xuống.

Cậu thanh niên hét lên, con dao găm rơi xuống đất, vẻ mặt trở nên mơ hồ.

“Vương Chí, Vương Chí, anh làm sao thế …”

Bạn gái của anh ta cực kì hoảng sợ và chạy tới, như thể cô ấy muốn đỡ anh.

Nhưng sau khi lao tới gần, tay cô đột nhiên trĩu xuống, nắm lấy con dao găm trên mặt đất, đâm vào Lục Tân.

Lục Tân vươn tay giật lấy con dao găm trên tay cô, sau đó kéo Lý Mộng Mộng lại. Anh thậm chí còn không nắm lấy cô ta, bởi vì khi anh mở cổ tay của cô ta, biểu hiện của cô đã trở nên hoảng sợ và sững sờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận