Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 572: Cô gái nhỏ mặc váy trắng dưới ánh trăng đỏ (2)

“Bang”, “Bang”, “Bang”.

Cùng lúc đó, trong bãi đậu xe dưới lòng đất, đội của Hạ Trùng đang nhắm vào con quái vật trên trần nhà và bắn không hề có chút do dự nào.

Bọn họ sử dụng loại đạn đặc biệt.

Với mỗi viên đạn được bắn ra, có một hồ quang điện màu xanh lam được phun ra.

Mùi thịt cháy khét lẹt tỏa ra nồng nặc, thịt bắn tung tóe trên mặt đất.

“Oa...”

Tiếng kêu khóc của đứa bé càng thêm bén nhọn, xuyên thủng cả màng nhĩ.

Đứa bé sơ sinh to lớn đó có tứ chi bị móc ngược trên trần nhà, cứ bò xung quanh để né đạn, bên cạnh nó lúc nào cũng có một bông hoa hình vòng cung màu xanh lam thi thoảng được nở ra.

Toàn bộ trần nhà đều là máu thịt, lâu lâu lại xuất hiện một lỗ thủng lớn do đạn đặc chủng bắn trúng, tuy nhiên cùng với tiếng kêu khóc của nó, những vết máu thịt đó cứ thế lớn dần lên và cũng bắt đầu vặn vẹo, lấp đầy rồi lại bao phủ hết hố này đến hố khác, sau đó thì khôi phục như cũ.

Tốc độ mà bọn họ có thể gây ra tổn thương cho những cái xúc tu đầy máu thịt này thậm chí còn không thể so sánh được với tốc độ con quái vật kia sinh trưởng ra đống máu thịt đó.

“Rút lui ...”

Hạ Trùng phản ứng lại ngay lập tức, đột nhiên nổ súng để lùi về phía sau, nhưng là đập phải vào tường.

Nơi đó lại là nơi mà cô ta vừa mở cửa bước ra.

Bây giờ cánh cửa này cũng đã dính đầy máu thịt, cô ta cần phải rửa sạch máu thịt trước rồi mới có thể dùng cánh cửa này để rời đi.

“Bang” “Bang”

Những viên đạn được bắn ra, đống máu thịt đó hơi rút lại, lộ ra tay nắm cửa.

Hạ Trùng sải bước đi nhanh về phía cửa rồi nói nhỏ: “Cẩn thận một chút, không được để bị thương, trên người không được có bất kỳ vết thương nào...”

Tuy rằng cô ta đã dặn dò những người khác cẩn thận, nhưng khi cô ta nắm lấy tay nắm cửa, ngón tay của cô ta cảm giác rất là đau.

Khi cô ta kéo nó lại, cô ta thấy rằng trên mặt sau khuất tầm nhìn của tay nắm cửa, những chiếc răng nanh đã mọc ra.

Có máu rỉ ra từ ngón tay cô ta.

Cùng lúc đó, hai người đồng đội cũng đồng thời kêu lên.

Trong lúc đang chạy, một người bất ngờ bị "cái miệng" mọc lên khỏi mặt đất cắn vào bắp chân.

Cô ta đột ngột quay người lại và nắm lấy một cái xúc tu đang đâm về phía mình trong bóng tối, cô ta phản ứng rất nhanh và dùng tay nắm lấy cái xúc tu đang chuẩn bị đâm vào mắt mình, nhưng cô ta không ngờ được rằng trên đó lại có một cái xúc tu sắc nhọn, cào vào lòng bàn tay cô ta.

Bọn họ nhìn nhau, trong lòng đều chùng xuống, ai cũng bị thương rồi.

“Đi xuống dưới này đi!”

Người đàn ông vạm vỡ mặc áo giáp đen tiến lên một bước, nhìn cô gái trên đỉnh tòa nhà phía bắc của thành phố.

Mặt anh ta lạnh như đá, hai tay nắm chặt, chỉ có vẻ lạnh lùng và sắc bén.

Cô gái đang đứng trên mái nhà, sau lưng cô ta chính là vầng trăng đỏ cong vẹo, trông cô ta vô cùng nhỏ nhắn xinh xắn, nhưng sắc mặt lại bị chìm trong bóng tối.

Đối mặt với lời khiêu khích bên dưới, cô ta không nói mà bất ngờ nhảy xuống.

Một bóng người nhanh chóng rơi xuống trong không trung, con dao trong tay cô ta giơ lên cao, phản chiếu một tia sáng lạnh lùng kỳ lạ.

“Hừ...”

Người đàn ông vạm vỡ hít sâu một hơi không đợi cô ta nhảy xuống đến nơi.

Sau đó, anh ta lập tức lắc lư và tung một cú đấm thẳng vào không khí, đánh về phía cô gái trên không trung.

Khi tung cú đấm này, mắt anh ta bỗng trở nên trắng bệch.

Không khí xung quanh cũng bắt đầu méo mó.

Trên các tòa nhà ở hai bên, những lớp kính vốn đã bị vỡ ban đầu lại càng bị phá hủy hoàn toàn bởi lực vặn vẹo này, các lớp kính này nổ tung lên phía trên, và văng tung tóe trong không khí xung quanh, tạo thành một cảnh tượng vô cùng đồ sộ.

Giống như là có thủy triều vô hình từ bên dưới dâng lên, trực tiếp đối mặt với cô gái giữa không trung đang không chỗ trốn tránh.

Khi người khác nhìn thấy vóc dáng của người đàn ông vạm vỡ này, họ sẽ nghĩ rằng anh ta có kiến thức về vũ lực cực kỳ tốt.

Nhưng trên thực tế, điều anh ấy giỏi hơn chính là tạo ra cú sốc tinh thần.

“Rầm ...”

Đối mặt với tác động tinh thần của anh ta, ngay cả một tấm thép dày ba xăng ti mét cũng sẽ bị va chạm thành hình dạng méo mó giống như một con sóng.

Nhưng cơ thể của cô gái nhảy xuống từ trên lầu kia đột nhiên tách ra thành nhiều mảnh, tản ra bốn phía.

Tay, chân, đầu và cơ thể nhỏ bé đồng thời tách ra cùng một lúc.

Giữa các bộ phận có một sợi máu cực kỳ mảnh, khiến cả người cô ta như một chiếc lưới.

Sức mạnh của chấn động tinh thần chỉ khiến cho vài sợi tơ máu của cô xuất hiện hiện tượng xoắn xuýt một cách kỳ lạ, nó xẹt qua cơ thể cô một cách yếu ớt, va chạm vào mặt trăng đỏ trên không trung, nhưng thân thể cô ta đã rơi xuống rồi, cả đội ba người đều bị bao phủ ở bên trong.

“Suỵt!”

Con dao sắc bén phản chiếu một màu đỏ quyến rũ, và ngay lập tức con dao đó quét về phía cổ của tên hề.

Với tốc độ kỳ lạ và kinh hoàng này, chú hề kia thậm chí còn không kịp phản ứng.

“Quay lại cho ta!”

Nhưng đúng lúc này, con dao kia đột nhiên dừng lại một xăng ti mét ở trước cổ tên hề, rồi nhanh chóng lùi lại.

Đó là dáng người vạm vỡ của người đội trưởng.

Anh ta giơ hai cánh tay lên một cách mạnh mẽ, nắm lấy những tia máu đang không ngừng vặn vẹo, và một khoảng trống giống như một cơn lốc đột nhiên xuất hiện bên cạnh anh ta.

Sự trống rỗng tinh thần này đã tạo thành một lực kéo mạnh mẽ. Kết hợp với động tác giữ thanh súng đỏ ngầu và lùi lại phía sau, anh ta đã kéo lại cô gái nhỏ định nhảy tới trước mặt đồng đội của mình, và sau đó là một nắm đấm khổng lồ, nhắm chính diện vào mặt.

Đầu của cô gái nhỏ đột nhiên quay về không trung, trong mắt hiện lên một tia sáng sâu xa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận