Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 335: Kế hoạch huấn luyện Oa Oa (1)

Nhìn nụ cười hiện lên trên khuôn mặt của cô bé, Lục Tân giống như nhận được sự xung kích nào đó.

Đó không phải là một loại khát vọng nào đó xem lẫn tình dục mà chỉ là một cảm giác giống như mình bỗng nhìn thấy hình ảnh đẹp nhất trên đời, do đó xuất hiện một loại sinh ra làm người. Trong giây phút đó, cảm giác xúc động gợi lên từ trong gien làm tâm trạng lập tức trở nên rất tuyệt diệu…

Lục Tân chìm đắm trong nụ cười này, im lặng vài giây.

Sau đó anh nói khẽ vào kênh truyền tin: “Cô bé gật đầu, có thể nhìn ra cô bé thật sự cảm thấy rất tốt.”

“... Rất tốt.”

Trần Tinh trả lời hết sức kiềm chế, nhưng có thể cảm giác được cô ta đang xúc động.

Ở đó hình như có tiếng gõ bàn phím ghi chép lại, sau đó Trần Tinh nói ra vấn đề thứ hai:

“Hỏi cô bé có thích chúng ta để cô bé giúp đỡ xử lý những sự kiện bất thường không?”

Vấn đề này Lục Tân đã có kinh nghiệm. Anh suy nghĩ một lát, sau đó mới nhìn về phía cô bé kia, hỏi:

“Bình thường người khác đề ra yêu cầu với cô thì cô có thấy phiền không?”

Oa Oa rõ ràng sửng sốt một chút, sau đó đôi mắt nhìn chằm chằm vào Lục Tân, hơi căng thẳng lắc đầu.

“Không chỉ không phiền, còn rất lo lắng người khác sẽ cho rằng cô thấy phiền?”

Lục Tân nhìn ra đáp án của cô bé, đang muốn nói cho Trần Tinh, nhưng lại thay đổi suy nghĩ.

Anh bỗng nhiên nghĩ đến, vấn đề mà Oa Oa đang trả lời rất có thể không phải là vấn đề Trần Tinh đang hỏi.

Cô bé cho rằng vấn đề đó là việc mình đang hỏi thăm cô bé.

Thế là, anh trầm ngâm một chút, hỏi lại lần nữa: “Không phải tôi đang nói tôi. Mà tôi đang nói những người khác. Giống như trước đó, thành phố Vệ Tinh số 2 của chúng ta xảy ra chuyện, bọn họ đã nhờ cô xử lý giúp, chuyện như thế có làm cô thấy phản cảm hay không? “

“...”

Cô bé hình như nghe hiểu, cô bé im lặng một lúc mới khẽ gật đầu.

Lục Tân đạt được đáp án mong muốn.

Anh trả lời với kênh nói chuyện: “Cô bé đáp lại, thế nhưng biên độ rất nhỏ.”

“Tôi không biết bình thường các người sẽ sắp xếp cô bé xử lý những chuyện gì. Nhưng có thể nhìn ra, trong đó tối thiểu có một phần nhỏ là cô bé không thích. Nhưng nhìn thái độ lúc cô bé biểu hiện cảm giác không thích này có thể thấy, hình như cũng không hoàn toàn chống đối…”

“Cô bé hẳn là chỉ không thích một bộ phận nội dung công việc nào đó.”

Trần Tinh ghi chép lại, bỗng nhiên nghiêm túc nói: “Lúc nãy tôi nghe được anh hỏi hai lần.”

“Có phải vấn đề thứ nhất Oa Oa hiểu là anh dùng phận của mình hỏi thăm cô bé?”

Lục Tân ngơ ngác một chút: “Suy nghĩ của sếp thật là tinh tế...”

“Mà theo câu trả lời này mà nói...”

Trần Tinh tiếp tục hỏi dò: “Có phải chứng tỏ rằng, đối với những yêu cầu mà anh nói ra, cô bé sẽ đồng ý tất cả đúng không?”

“Cái này...”

Lục Tân hơi ngạc nhiên, một lúc lâu, mới theo đúng sự thật mà trả lời: “Tôi không chắc. Nhưng từ phản ứng mà xét thì tốt hơn một chút.”

“Đã rõ.”

Trần Tinh không nói thêm gì, chỉ là ghi lại rồi nói tiếp: “Sau đó là vấn đề thứ ba.”

“Anh hỏi ý kiến của Oa Oa một chút, cô bé có mong muốn nào khác không?”

Lúc nghe được vấn đề này, Lục Tân cũng có một cảm giác hơi đặc biệt.

Tâm trạng của anh trở nên tốt hơn một chút.

“Nếu như hai vấn đề trước đó chỉ nói chứng minh rằng người hỏi vấn đề này muốn nắm bắt được tâm lý của cô bé rõ hơn, chỉ vì muốn lợi dụng cô bé tốt hơn. Như vậy vấn đề thứ ba đã thể hiện ra bọn họ vẫn tương đối quan tâm đến cô bé này.

Trên mặt anh cũng hiện lên nụ cười, nhìn về phía Oa Oa, khẽ hỏi: “Bình thường cô đều sinh hoạt ở trong này sao?”

“Vậy cô có chuyện gì vẫn luôn muốn làm không?”

“Không phải là việc người khác muốn cô làm mà là chuyện cô muốn mình làm?”

Vấn đề này Lục Tân hỏi hết sức tận tâm, Oa Oa cũng rất chân thành nghe.

Cô bé giống như cố gắng để hiểu, sau đó cô bé cười, quay đầu nhìn về khối lego nhựa.

Lục Tân thở một hơi, nói: “Việc cô bé muốn làm chính là chơi xếp hình khối nhựa nhỏ.”

Trần Tinh nói: “Đó gọi là lego.”

Lục Tân trong lòng nghĩ: “Sếp đúng là sếp, hiểu biết nhiều thật.”

Ở một chỗ khác của kênh nói chuyện, Trần Tinh yên lặng một lúc lâu, dường như đang vội vã sắp xếp lại nội dung tư liệu, đồng thời gửi đi.

Trong quá trình này, Lục Tân đành phải tiếp tục buồn bực ngán ngẩm xem ti vi, cầm một khối chiếc bánh điểm tâm nhỏ ăn.

Mặc dù này loại điểm tâm nhỏ vừa đắt đỏ vừa không hợp khẩu vị của anh, nhưng dù sao... cũng có thể ăn.

“Rất tốt, ba vấn đề này đều đã được ghi chép lại. Đây chính là tham khảo quan trọng đối với việc chăm sóc Oa Oa sau này của chúng ta.”

“Mà bây giờ, tôi cần anh giúp tôi trao đổi với Oa Oa một vấn đề quan trọng nhất.”

Một lúc sau, giọng nói của Trần Tinh mới vang lên, nói với Lục Tân: “Ảnh hưởng trái chiều của cô bé là do cô bé không hiểu được cách kiềm chế tinh thần lực của mình. Nói cách khác, cô bé là một người có năng lực nhưng lại biểu hiện giống với nguồn ô nhiễm vậy.”

“Mà phương thức ô nhiễm của cô bé vẫn là loại ô nhiễm nhìn đáng sợ nhất. Đây cũng là biểu hiện lớn nhất cho sự không ổn định của cô bé…”

Nói rõ lý do xong, Trần Tinh mới trịnh trọng nói: “Anh giúp chúng tôi hỏi, cô bé có thể kiềm chế lực lượng tinh thần của mình không?”

“Vấn đề này...”

Lục Tân hơi ngạc nhiên, nhưng vẫn chậm rãi hỏi: “Cô có thể khống chế lực lượng tinh thần của mình không?”

Cô bé đang loay hoay nghịch đồ chơi của học sinh tiểu học xoay người lại, mặc dù đã nghiêm túc suy nghĩ nhưng vẻ mặt vẫn rất mù mịt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận