Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 595: Thành phố quái vật (1)

“Ha ha…:

“Đây là sáng tạo của chúng tôi đưa đến thế giới này, vị thần được kính trọng số một!”

Trong tiếng cười điên cuồng của Triệu Sĩ Minh, tổ liên minh người có năng lực và những nhân viên trong phòng thí nghiệm đều nhìn thấy con quái vật kia.

Cơ thể giống con người có màu xanh lục mềm mại, phần đầu mọc vô số xúc tu. Hai bên sườn phần đầu có ba con mắt xếp song song nhau, cùng với tay chân cường tráng, móng vuốt sắc bén, sau lưng là đôi cánh rách nát bươm… Rõ ràng nhất là ở phía ngực, ở đó có một cái gì đó không ngừng nhô lên, rồi lại thụt vào, phát ra tiếng nhịp tim đập mạnh mẽ.

Mỗi một người nào nhìn thấy hình tượng này của nó, ai cũng cảm nhận được một nỗi đau đớn không thể nào hình dung được.

Tựa như có vô số kim đâm vào trong đầu, máu trong người giống như có sinh mạng riêng, va chạm với mạch máu.

Bọn họ cảm giác đôi mắt rất đau, máu tươi chảy xuống.

Đầu óc thì càng phải chịu từng trận từng trận đòn nghiêm trọng. Tạp âm to lớn hoàn toàn bao phủ cả cơ thể.

Không thể làm được gì cả.

Khi họ nhìn thấy con quái vật bò ra từ trong hồ, thì đã cảm thấy đôi mắt đau đớn, không còn thấy rõ mọi thứ.

Đầu óc giống như bị thứ gì đó xông thẳng vào, đảo lộn, không thể nào suy nghĩ được.

Hai bên tai vang lên tiếng nổ thật lớn, cũng không nghe thấy bất kỳ giọng nói nào của đồng đội.

Bọn họ chỉ cúi đầu xuống theo bản năng, thậm chí còn không biết có phải cái chết đang sắp buông xuống hay không…

Hoặc là, kết cục càng đáng sợ hơn cả cái chết!

“Á á á…”

Lúc đầu các nhân viên trong phòng thí nghiệm đã bị quý cô mặc trang phục phong cách Gothic khống chế, thành thật quỳ xuống từng hàng, nhưng ngay khi quái vật xuất hiện, thì tất cả mọi người đã không chịu khống chế nữa, đau đớn hét lên, ngã trái ngã phải giống như là rơm rạ.

Có người bị chảy máu ở hốc mắt, nhảy dựng lên giống như phát điên, đâm đầu vào tường.

Cũng có người liều mạng xé rách quần áo mặc trên người mình, có thể nhìn thấy ngực bị phủ kín bởi tơ máu, giống như có thứ gì đó đang xông ra.

Đó là trái tim của họ đã bị ảnh hưởng, đang đập càng lúc càng nhanh.

Đó là thứ mà họ đã chế tạo ra, nhưng lại không có tư cách nhìn nó một cách cẩn thận.

“Thu… Tất cả sức mạnh tinh thần lại…”

“Đội trưởng Hạ Trùng…”

“Lùi về phía sau……”

Trong tiếng gầm rú không thể nào hình dung nổi, đột nhiên họ nghe thấy một giọng nói tinh tế.

Giọng nói này bị tạp âm bao phủ, làm cho họ gần như không phân biệt nổi.

Có điều, dường như giọng nói này lại xuất hiện từ trong đầu của họ, cho nên họ có thể miễn cưỡng hiểu được ý trong lời nói.

Là bác sĩ có danh hiệu “Dao phẫu thuật”.

Anh ta cũng bị loại sức mạnh tinh thần méo mó không thể hình dung này bao phủ, có điều anh ta phản ứng nhanh hơn người bình thường một chút.

Lúc con quái vật trong hồ xuất hiện, anh ta đã phát hiện ra đầu tiên.

Bởi vì trực giác này, một phút ngay trước khi con quái vật chui ra khỏi ao, anh ta đã lập tức cúi đầu.

Cho nên anh ta không có nhìn thấy quái vật.

Đương nhiên, làn sóng tinh thần cũng bao phủ lấy anh ta.

Nhưng dù sao thì anh ta cũng tranh thủ được thêm một giây đồng hồ.

Anh ta dùng một giây đồng hồ này để lấy dao phẫu thuật trong tay áo ra, sau đó siết chặt nó lại.

Bởi gì siết chặt cho nên con dao gần như cắt vào trong xương của anh ta.

Nỗi đau đớn xộc đến lại giúp anh ta tranh thủ thêm một chút thời gian, bởi vậy anh ta thúc giục năng lực của mình để truyền tín hiệu đi.

Bởi vì luồng sóng tinh thần nên năng lực của anh ta cũng bị ảnh hưởng rất mạnh, giọng nói cứ đứt quãng.

Nhưng mà vẫn có thể truyền đi.

Những người nghe thấy giọng nói của anh ta đều lập tức liều mạng thu sức mạnh tinh thần của mình lại.

Đây là kiến thức mà một người có năng lực sẽ được huấn luyện trong chương trình học trung học quy năng, cũng là một cách vận dụng sức mạnh tinh thần.

Nếu dùng cách đơn giản để diễn tả, thì chính là dốc hết sức giữ bản thân thật bình tĩnh.

Không được cố ý nhìn thứ gì, cũng không được cố ý cảm nhận cái gì, thậm chí cũng không được suy nghĩ.

Sau khi làm xong động tác này, bọn họ đều nhắm mắt lại, rồi lập tức lùi về phía sau.

Ngay sau đó, bọn họ đã nghe được một tiếng “Rầm”, tiếng gầm rú trong tai cũng càng thêm nghiêm trọng.

Còn có một luồng khí thật mạnh đánh đến, đẩy ngã bọn họ ra bên ngoài.

Bước loạng choạng bảy tám bước, cả người đau nhức, bọn họ mở to mắt, mới ban đầu thì tầm mắt vẫn chưa nhìn thấy rõ, nhưng vẫn có thể biết rõ đã xảy ra chuyện gì.

Là người đàn ông mặc quần áo tinh xảo kia.

Ngay khi con quái vật vừa xuất hiện, anh ta đã ném khăn tay ra muốn phối hợp cùng Bích Hổ và quý cô mặc trang phục phong cách Gothic để khống chế Triệu Sĩ Minh, nhưng bởi vì con quái vật xuất hiện nên làn sóng sức mạnh anh ta giải phóng ra bị bắn ngược trở về.

Sức mạnh bị bắn ngược đã đánh bật anh ta ra ngoài cửa, vì khoảng cách khá xa nên anh ta cũng không bị ảnh hưởng quá nghiêm trọng.

Còn ngay khi mọi người nghe bác sĩ nói xong thì ôm đầu lùi ra ngoài, còn anh ta thì vọt lên ném ra một viên đá cuội màu đen.

Khi viên đá cuội lướt qua mọi người, rồi rơi xuống đất thì lập tức nổ mạnh.

Vụ nổ mạnh sinh ra ánh sáng màu xanh chói lóa, tạm thời làm đảo loạn luồng sóng sức mạnh tinh thần vặn vẹo.

Mà khi áp lực nổ ra, làm mọi người lập tức ngã ra ngoài cửa.

Cũng may là đạn điện kiểu mới nhắm vào nguồn ô nhiễm và quái tật tinh thần không có mảnh đản, cũng đã giảm được lực nổ, nếu không, ở khoảng cách gần như vậy, thì mọi người sẽ không bị đẩy ra mà sẽ bị những mảnh đạn văng ra đâm thành cái rổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận