Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 261: Thỉnh cầu của Tửu Quỷ

"À cái này..."

Người thanh niên lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên, muốn phản bác lại nhưng nhận ra không biết nên nói gì.

"Đương nhiên rồi…"

Một nhân viên cao lớn khác cười nói: "Chúng tôi sẽ không hạ thấp đánh giá bởi vì cá nhân người lính yêu cầu sự hợp tác của quân đội tuần tra thành phố. Trên thực tế, cho dù chủ ý này do anh ta hay chuyên gia phân tích thông tin của anh ta đưa ra, anh ta có thể yêu cầu sự hợp tác của quân đội tuần tra thành phố đã là một chuyện tốt... Chúng ta không sợ những người có năng lực yêu cầu hợp tác, điều chúng ta sợ là những người có năng lực từ chối hợp tác."

"Vì vậy cho anh ta đánh giá này đã là rất tốt rồi, dù sao nghe nói anh ta vẫn là người mới..."

"Vậy nên…"

Nhìn hai tiền bối với thái độ dè dặt và lời nói rất ngạo mạn, người thanh niên tỏ ra hơi khó hiểu: “Công việc mà nhóm đánh giá rủi ro mất kiểm soát chúng ta phải làm nối gót theo sau những người có năng lực sau khi họ đã hoàn thành nhiệm vụ, phân tích tình hình xem có còn cách giải quyết nào tốt hơn không, sau đó sử dụng hình thức thảo luận để đưa ra đánh giá về nhiệm vụ của họ."

Hai tiền bối lập tức nghẹn họng, nhìn người thanh niên với ánh mắt sâu thẳm.

Người thanh niên hơi rùng mình, bắt đầu có chút lo lắng về việc liệu mình có thể vượt qua kỳ thực tập hay không.

"Cậu sai rồi…"

Tiền bối hơi mập hơn suy nghĩ một lúc, sau đó mới nghiêm túc nhìn người thanh niên: "Nhiệm vụ của chúng ta không phải là đánh giá xem có cách giải quyết tốt hơn hay không, mà là đánh giá xem bọn họ còn sót lại bao nhiêu nhân tính trong quá trình chấp hành nhiệm vụ..."

"Càng nhiều nhân tính, nguy cơ mất kiểm soát càng thấp."

"Đúng rồi..."

Tiền bối hơi cao hơn cảm thán, nói thành khẩn: "Có thể cậu không biết người có năng lực này, lúc đầu nguy cơ mất kiểm soát được cấp trên xác định là 85%, theo sau đó cậu ta liên tục làm tốt các nhiệm vụ đã hạ xuống dưới tám mươi phần trăm, nhưng lại vì cuộc tập kích của đoàn kỵ sĩ trước đó vào thành phố, nó đã tăng vọt lên, thậm chí vượt quá chín mươi phần trăm!"

"Nhưng hiện tại, không biết có tiến triển gì mới không. Theo số liệu, lại có chút giảm xuống."

"Bây giờ là tám mươi lăm phần trăm!"

Người thanh niên hơi kinh ngạc: "Tám mươi lăm... Con số này vượt quá giới hạn tuyển dụng thì phải?"

"Đúng vậy!"

Tiền bối cao lớn gật đầu: "Còn việc của chúng ta chính là âm thầm... quan sát cậu ta, xem có thể giảm bớt một chút hay không."

"Đánh giá theo biểu hiện của nhiệm vụ này, tôi cho rằng giảm xuống năm phần trăm là không thành vấn đề."

"Chỉ năm phần trăm, có hơi ít..."

Khi đối mặt với những ý kiến bất đồng, người thanh niên cảm thấy vấn đề có vượt qua kỳ thực tập hay không không quan trọng, tiếp tục kháng cự một cách yếu ớt: “Tôi thấy anh ta làm việc rất hòa nhã và tốt bụng, cũng như luôn bảo vệ những người khác hết mình..."

"Hơn nữa, từ khi tiếp nhận nhiệm vụ này đến việc xử lý cuối cùng, anh ta đã làm tốt hơn nhiều so với những người bình thường..."

"Cậu nói rất đúng, nhưng cậu đã bỏ sót một chi tiết."

Nhân viên mập chậm rãi nói: "Cuối cùng khi cậu ta bị uy hiếp bởi người có năng lực “linh hồn người chết” bắt con tin, có vẻ như cậu ta là người có năng lực đã dùng lời nói để đe dọa trước, sau đó thừa dịp hắn không phòng bị mà bất ngờ ra tay, khóa hắn trong cơ thể người."

"Cụ thể là làm sao cậu ta làm được, điều đó không thuộc phạm vi công việc của chúng ta, không đáng để thảo luận."

"Nhưng điều làm tôi quan tâm nhất là cậu ta không hề phản ứng gì trước việc đối phương bắt con tin để uy hiếp."

"Có thể hiểu rằng đây là cậu ta đang phá bỏ tâm lý phòng thủ của đối thủ, nhưng nếu... cậu ta thực sự không quan tâm thì sao?"

Khi người thanh niên nghe đến đây, cậu ta nhất thời không nói nên lời.

Một người quan tâm đến người khác như vậy, nhưng lại không quan tâm đến con tin, dường như là một điều rất mâu thuẫn.

"Tôi có ý kiến khác về điều này..."

Tiền bối cao ở bên nhíu mày nói: "Tuy rằng có khả năng này, nhưng khả năng tương đối thấp..."

Tiền bối mập nói: "Thấp cũng là có khả năng mà..."

Tiền bối cao nói: "Nói như vậy, trên đời này ai cũng có thể là biến thái, chỉ cần bới ra một tỷ lệ nhỏ nhất. Đứa trẻ này đã lấy trộm kẹo của bạn khác, có phải tôi nên nghi ngờ rằng lớn lên nó chắc chắn sẽ là tội phạm, nên sớm diệt trừ không?"

Tiền bối hơi mập nói: "Chà... cũng có lý. Vậy ý của anh là?"

"Lại điều cao hơn?"

"Nếu không thì lần này thôi vậy, mỗi lần sửa đổi bình xét cấp bậc, chúng ta đều phải viết báo cáo bổ sung..."

"Vậy thì lần sau cho cậu ta cao hơn một chút, để lùi lại?"

"Tôi cảm thấy được đấy."

Người thanh niên vừa mới có chút hâm mộ trong lòng lại bối rối: "Đây không phải vẫn là thảo luận cho ra kết quả sao?"

"Lái xe, lái xe..."

Lúc này, hai vị tiền bối đã đưa ra đáp án cuối cùng, thấp giọng hét lên: "Cậu ta vừa lựa chọn nhận nhiệm vụ khác."

"Xem ra chúng ta phải đến Thành phố vệ tinh 4..."

Cũng vào lúc này, Lục Tân đang ngồi trên chiếc xe máy đang đậu gần sở cảnh vệ ở dưới ánh đèn đường, nghiêm túc nhìn vào màn hình hiển thị nhỏ được gắn trên khe cắm thẻ trên cánh tay, bên trên là tư liệu mà Hàn Băng vừa gửi qua cho mình, nội dung là theo yêu cầu của anh, Hàn Băng tận lực giúp mình lựa chọn nhiệm vụ người chạy việc vòng ngoài có điểm cống hiến khá nhiều.

"Tửu Quỷ ở Thành phố vệ tinh 4 thỉnh cầu điều động một vị có năng lực hệ nhện đến hỗ trợ?"

Trong băng tần, Hàn Băng nhẹ giọng nói thêm: "Ngọn nguồn của vụ việc lây nhiễm lần này là một vụ ám sát chủ doanh nghiệp không rõ nguyên nhân ở Thành phố vệ tinh 4. Vụ việc được nhóm điều tra cho là có điều bất thường, sau đó do Tửu Quỷ phụ trách điều tra. Sau một tháng, cô ấy đã phát hiện một số manh mối hữu ích và chuẩn bị ra tay để xóa sổ đối thủ ngay lập tức, vì vậy cô ấy đã gửi yêu cầu đến Bộ Tư Lệnh để được viện trợ... "

Lục Tân gật đầu, chậm rãi vuốt màn hình, nhìn thấy tư liệu về một số vụ án hình sự xảy ra cách đây không lâu: "Tổng giám đốc Công ty Trách nhiệm hữu hạn Kinh doanh Ngân Hoàn ở Thành phố vệ tinh 4 đã bị giết hại dưới sự bảo vệ của vệ sĩ, cửa ra vào và cửa sổ còn nguyên vẹn, đầu mất tích..."

"Các thành viên của tổ chức bất hợp pháp và tội phạm của Phường hội áo vest đỏ đã bị giết chết hàng loạt, chân tay được đặt trong chậu cây?"

"Số thứ ba của Câu lạc bộ Câu chuyện Mặt trăng máu: Những con ma không đầu lang thang trong Thành phố vệ tinh 4?"

Nhìn những tư liệu này, Lục Tân không khỏi nhíu mày.

Quá hỗn loạn, chỉ lật vài trang anh đã thấy chỗ tư liệu này có các vụ án giết người được báo chí thường xuyên đưa tin, còn có những sự kiện kỳ lạ được ghi chép làm tư liệu nội bộ bị nghiêm cấm tiết lộ, và cả những câu chuyện kỳ lạ đô thị được phát biểu trong hội truyện...

Thứ không liên quan này, làm sao lại kết hợp được với nhau?

"Đây đều là tư liệu Tửu Quỷ nộp lên Bộ Tư Lệnh."

Hàn Băng nhẹ giọng giải thích: "Bản thân Tửu Quỷ là đãi ngộ tài năng đặc biệt cấp ba, có tính tự chủ rất cao. Chuyện này sau khi được cô ấy tiếp quản, cũng do cô ấy toàn quyền phụ trách, ngay cả tư liệu trên tay chúng ta bây giờ cũng do cô ấy đưa đến, vì vậy, nhóm thông tin chúng ta cũng chưa nhận được báo cáo cụ thể sự việc đã tiến triển đến bước nào. Chúng ta chỉ biết chuyện này vô cùng quan trọng và mức độ nguy hiểm..."

Sau khi dừng lại một chút, cô ta nói: "Nó được đặt ở cấp độ ba."

"Cấp ba?"

Lục Tân hơi xúc động: "Vậy thì..."

Giọng Hàn Băng nhanh nhẹn hơn: "Thù lao tổng thể đã đạt tới một triệu tệ, còn có một trăm điểm cống hiến."

"Đối với thành phố Thanh Cảng, đây được xem là một chuyện lớn."

Hàn Băng nói: "Theo lý mà nói, Tửu Quỷ xin sự trợ giúp của một người có năng lực hệ nhện, thì người được lựa chọn đầu tiên sẽ là anh Bích Hổ..."

Lục Tân gật đầu, xem tư liệu thì Bích Hổ là tài năng đặc biệt cấp ba, quả thực cao hơn mình.

Sau đó, có chút lấy làm lạ: "Vậy tại sao tôi có thể tiếp nhận?"

"Bởi vì…"

Hàn Băng dường như không nhịn được cười nói: "Anh Bích Hổ vẫn luôn sợ Tửu Quỷ, tỏ ra rất không nhất quán trong việc xử lý vụ việc lây nhiễm tinh thần; cảm xúc của người có năng lực ở hai phía hợp tác cũng là một yếu tố cần được xem xét nghiêm túc, vì vậy không làm khó anh ta."

"Tại sao? Không phải Tửu Quỷ rất đẹp sao..."

Lục Tân hơi kinh ngạc, nhưng đối với anh mà nói, quyết định này không khó để làm được: "Có điều không thành vấn đề, tôi sẽ đến đó..."

Thù lao triệu tệ gì đó, thực sự không quan trọng.

Quan trọng là một trăm điểm cống hiến.

Mình chỉ thiếu bốn mươi lăm điểm là có thể đạt đến cấp ba, nếu được chia đôi...

Hàn Băng cười nói: "Được rồi, tôi sẽ thông báo cho Tửu Quỷ."

"Cái đó…"

Lục Tân vốn nghĩ thù lao không quan trọng, dừng một chút mới hỏi: "Không chỉ điểm cống hiến, mà thù lao cũng sẽ chia cho tôi đúng không?"

"Đúng vậy..."

Hàn Băng cười rất vui vẻ: "Tửu Quỷ luôn là người rất rộng lượng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận