Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 262: Ông chú Tửu Quỷ (1)

Vì không biết cụ thể là khi nào Tửu Quỷ định tấn công tổ chức anh đang điều tra, cho nên Lục Tân quyết định đến đó sớm một chút để bàn bạc biện pháp đối phó với cô ta. Tối hôm đó, anh nhờ Hàn Băng giúp đặt vé xe đến Thành phố vệ tinh 4, sáng sớm hôm sau thì xuất phát.

Tàu điện ngầm đi càng lúc càng cao, cuối cùng đã leo lên đường ray trên cao cách mặt đất hàng chục mét, xuyên qua bầu trời phía trên thành phố.

Ầm ầm!

Khi tàu cao tốc rời khỏi bức tường cao của Thành phố vệ tinh 2, anh lập tức cảm thấy có ánh nắng đột ngột tràn vào.

Lục Tân nhìn ra ngoài cửa sổ xe và thấy một cảnh tượng làm người ta vui vẻ sảng khoái.

Chỉ thấy giữa những bức tường cao vĩ đại có những mảng lớn cây cối xanh tươi, và thảm thực vật bao phủ một số công trình kiến trúc bị tàn phá.

Cách bố trí của thành phố Thanh Cảng là hình thức thường thấy nhất trên thế giới sau sự kiện Mặt trăng máu.

Bên trong là thành phố chính của thành phố Thanh Cảng với kiến trúc tốt nhất và hương vị hiện đại nhất.

Xung quanh thành phố chính có năm thành phố vệ tinh theo thứ tự là đông, nam, tây, bắc và đài quan sát, trông giống như một bàn tay khổng lồ trải rộng trên mặt đất. Thành phố chính ở phía xa, tựa như phản chiếu màu bạc tỏa ra là lòng bàn tay, thành phố vệ tinh là ngón tay.

Giữa thành phố vệ tinh và thành phố chính là đồng ruộng, vựa trái cây, đồng cỏ, nhà kính và một số ao hồ và sông ngòi.

Tiếp tục đi ra bên ngoài chính là vùng đất hoang vu không nhìn thấy điểm tận cùng.

Giữa sáu thành phố phân bố rất nhiều mạng lưới đường sắt trên cao. Ban đầu khi còn nhiều người bị bệnh điên trong vùng đất hoang vu, thành phố Thanh Cảng dựa vào những chuyến tàu cao cách mặt đất gần trăm mét này để vận chuyển hàng hóa và ngăn chặn sự tấn công của những kẻ mắc bệnh điên. Tuy nhiên, ngày nay ngày càng có ít người bị bệnh điên, giao thông mặt đất cũng phát triển mạnh, loại đường sắt trên cao qua nhiều thành phố khác nhau đã trở thành một nét đặc trưng.

Ngày nay, những người qua lại chủ yếu giữa các thành phố mới chọn phương thức di chuyển này.

Suy cho cùng, vì là đường trên cao nên việc rời khỏi thành phố kín cổng cao tường cũng không tính là rời thành phố.

Còn trên mặt đất, cho dù là từ một thành phố vệ tinh đến một thành phố vệ tinh khác, hệ thống cũng sẽ xác định rằng đã ra khỏi thành phố.

Khi tàu cao tốc dừng lại ở ga của Thành phố vệ tinh 4, Lục Tân theo dòng người xuống buồng xe, sau đó đi đến cuối đuôi xe nhận xe máy của mình, quan sát kỹ một lúc thấy xe máy không bị trầy xước do việc nhân viên đẩy tới đẩy lui thô bạo anh mới yên tâm, sau đó phóng xe qua lối đi ngầm đến vị trí lối ra trên mặt đất.

Trên tàu cao tốc đã gọi điện cho Tửu Quỷ, lúc này cô ấy hẳn đang đợi mình ở đây.

Lục Tân đảo mắt nhìn vài lần, sau đó ánh mắt dừng lại, nhìn thấy một cô gái mặc đồng phục học sinh đang vẫy tay với anh.

"Xin chào…"

Lục Tân nhanh chóng dắt xe đi tới, tươi cười chào hỏi.

Khi lời nói vừa cất lên môi, anh hơi khựng lại, không biết nên gọi cô ấy như thế nào: Anh? Chị? Em gái Tửu Quỷ?

"Hè hè, anh chính là Tiểu Binh đúng không?"

Trước khi Lục Tân có thể nghĩ ra một cách gọi thích hợp, Tửu Quỷ buộc tóc đuôi ngựa đã nhìn anh một cách hiền hòa.

Mỉm cười và đưa tay ra, nói: "Lúc trước chúng ta đã từng gặp nhau, nhưng lúc đó quá hỗn loạn, không trò chuyện được nhiều..."

"Cảm ơn anh rất nhiều vì đã dành thời gian trong lịch trình bận rộn của mình để đến hỗ trợ công việc của tôi."

"Vốn dĩ tôi muốn tìm Bích Hổ đang nghỉ ngơi, nhưng anh ta nói mình bị đau bụng..."

"Bích Hổ nghỉ ngơi..."

Lục Tân hơi phản ứng lại, lúc này mới hiểu được cô ấy đang ám chỉ cái gì, vội vàng cười nói: "Nên mà, tôi cũng sẽ dốc toàn lực phối hợp."

Cô gái trước mặt trông thuần khiết, gọn gàng, đang ở độ tuổi sung mãn và vô cùng trẻ tuổi, nhưng vẻ hiền hòa trên khuôn mặt thật sự khiến Lục Tân cảm thấy có chút kỳ lạ, khi nói chuyện với cô ấy, trong tiềm thức anh lại cảm thấy mình thấp đi một nửa…

... Chủ yếu là vì vai vế thấp hơn một nửa chặng.

"He he, được rồi, tinh thần của chàng trai rất tốt..."

Tửu Quỷ giơ ngón tay cái, mở nắp bình giữ nhiệt uống một ngụm, nói: "Đừng ngây ra đó nữa, đi thôi, tôi đưa anh đi ăn cơm."

"Ừ, được…"

Lục Tân ngửi được mùi rượu trong bình giữ nhiệt, nhất thời có chút cảm thấy kính nể.

Anh đợi ở đây, Tửu Quỷ nhanh chóng lái xe của cô ta tới, ánh mắt Lục Tân có chút chăm chú.

Đó là một chiếc xe ba bánh rỉ sét không có mái che, phía sau kéo theo một thùng xe, sơn bong tróc nhiều chỗ... còn là loại dùng trong nông nghiệp. Tửu Quỷ mặc đồng phục học sinh, đi giày thể thao, cột tóc đuôi ngựa, đột nhiên lái xe ba bánh, lập tức thu hút vô số sự chú ý.

Kéo thắng xe, cười vỗ vỗ thùng sau xe nói: "Lên xe đi, chàng trai, còn chờ cái gì?"

"Xe máy của anh, cứ ném nó lên..."

"À… hay là anh chạy theo phía sau cũng được..."

Lục Tân đồng ý, cuối cùng vẫn không kìm được mà nói: "Đây là xe của cô à?"

"Đúng vậy…"

Tửu Quỷ lại mở nắp bình giữ nhiệt uống một ngụm, nói: "Chiếc xe này được cái, uống rượu khi lái xe cũng không kiểm tra..."

Lục Tân đột nhiên cảm thấy những gì cô ấy nói khá hợp lý.

Thế là, Tửu Quỷ vén tay áo lên, lộ ra hai cánh tay trắng nõn và mềm mại, nắm tay lái, vững vàng lái xe đi trước dẫn đường.

Lục Tân điều khiển xe máy của mình và đi theo phía sau với tốc độ như con ốc sên. Chiếc xe ba bánh dường như đốt nhiên liệu không được tốt lắm, khói đen liên tục bốc ra, đi được nửa đường, Lục Tân dừng lại xem xét, phát hiện thấy cả trước xe màu bạc đều bị bôi đen...

Không còn cách nào cả, đi theo sau cách xa cô ấy một chút.

Dù sao chiếc xe của Tửu Quỷ lái rất ổn định, cho dù đi bộ cũng có thể theo kịp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận