Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1173: Cú Đêm (2)

"Dù sao thì cô cũng giết người, giả mạo thân phận người ta, thậm chí là dùng tiền giả..."

Vừa nói đến đây, Lục Tân càng khó chịu: "Còn tôi thì sao, chỉ là xông qua một trạm gác mà cũng bị nhiều người đuổi theo như vậy..."

Vừa nghĩ đến việc từ nhỏ đến lớn anh đều sống có quy tắc nhưng ở Hỏa Chủng lại bị cảnh sát đuổi theo cả nửa ngày.

Đây coi như là vết nhơ trên lý lịch của anh?

"Anh oan ức cái gì?"

Dracula nghe vậy, khó chịu quay đầu lại nhìn Lục Tân một cái: "Anh vốn là tội phạm bị truy nã."

"Chuyện này không giống..."

Lục Tân nói: "Tuy tôi xông vào trạm gác, nhưng tính toán ban đầu của tôi là sau khi đến thành phố Hỏa Chủng sẽ liên lạc với cấp trên của bọn họ, báo cáo đại lý của họ quản lý lỏng lẻo, thu phí hỗn loạn, rồi cùng bọn họ thảo luận giải pháp..."

Dracula quay đầu nhìn Lục Tân, đánh giá anh một lúc lâu.

Thấy Lục Tân nghiêm túc, cô ngạc nhiên nói: "Bọn họ không muốn giải quyết với anh đâu."

Lục Tân nói: "Vậy thì báo cáo lên cấp trên."

Dracula nói: "Càng lên cao, họ càng không giải quyết cho anh đâu."

Lục Tân giật mình, nói: "Thế giới lớn như vậy cũng không có nơi giải quyết sao?"

Dracula trầm mặc nhìn Lục Tân thật lâu, nói thầm: "Không hổ là nhân tài trong câu lạc bộ..."

Hai người đều yên tĩnh nghỉ ngơi, chỉ thấy bầu trời bên ngoài lại xuất hiện trực thăng, phía dưới, xe cảnh sát trên đường cũng ngày càng nhiều, thậm chí còn xuất hiện mấy chiếc xe bọc thép, như đang tìm kiếm cái gì đó. Tuy bọn họ không trực tiếp tìm tới bọn họ, nhưng khu vực tìm kiếm lại rất gần đây.

"Xảy ra chuyện gì vậy..."

Dracula đau khổ gãi đầu, dứt khoát cởi bộ tóc vàng xuống, lộ ra một mái tóc đen.

Cô theo bản năng muốn thay đổi kiểu tóc, kết quả vừa nhìn phát hiện va li của mình đã không còn, đành phải buồn rầu đeo lên, nói: "Cảnh sát Hỏa Chủng giàu như vậy sao?"

"Trong thành phố xảy ra nhiều chuyện náo loạn như vậy, nhưng vẫn có nhiều người đuổi theo chúng ta..."

Lục Tân cũng nhận ra vấn đề này.

Từ lúc nói chuyện phiếm trong câu lạc bộ tới khi xảy ra động tĩnh lúc anh ngâm mình trong bồn tắm, chắc chắn ở Hỏa Chủng đã xảy ra rất nhiều chuyện lớn. Theo lý thuyết, lực lượng của đội chấp pháp và phòng cảnh vệ của Hỏa Chủng phải bị phân tán ra mới đúng.

Nhưng hết lần này tới lần khác, lúc nào anh và Dracula cũng bị người khác đuổi theo.

Không chỉ có đội chấp pháp và phòng cảnh vệ, thậm chí lúc chạy trốn vừa rồi còn bị người có năng lực của hộp đen chặn lại.

Điều này không hợp lý ...

Bỗng nhiên anh nhớ tới một chuyện, lo lắng nói: "Có phải cô còn chọc vào chuyện gì khác không?"

Dracula chột dạ nói: "Tôi có làm nhiều chuyện, nhưng không biết chuyện nào là nghiêm trọng nhất..."

Trong bóng tối, cô cảm thấy ánh mắt mà Lục Tân nhìn mình rất kì lạ.

Cô vội vàng khoát tay nói: "Không có việc gì, không có việc gì. Nhất định không ai có thể tìm được nơi này..."

Lời còn chưa dứt, Lục Tân bỗng nhiên cảnh giác.

Quả nhiên, ngay khi Dracula vừa dứt lời, trên vách tường bên cạnh bỗng nhiên hiện ra một vật.

Cảnh tượng vô cùng quái dị. Mới đầu nó giống như một cây nấm to mọc ra trên tường, sau đó cây nấm này lại mọc ra cơ thể và tay chân... Hay nói cách khác, có người đang lặng lẽ mọc ra từ vách tường…

Trong phòng vốn đã tối mà sinh vật kỳ lạ kia lại phát triển không có bất kỳ động tĩnh gì.

Khi Lục Tân và Dracula phát giác, nó đã mọc ra nửa cơ thể, đang muốn đẩy vách tường để ra...

"A!"

Lục Tân và Dracula cùng phản ứng lại, một người cầm bình hoa trong phòng, một người đưa tay ra.

Bình hoa của Lục Tân và móng tay sắc bén màu đỏ tươi của Dracula gần như cùng bắt được cái đầu to lớn kia.

Nhưng chỉ trong mấy giây, cây nấm kia vui mừng nói nói: "Thiên vương Cái Địa Hổ?"

"Chuyện này..."

Lục Tân và Dracula cùng dừng lại, ánh mắt vừa sợ hãi vừa nghi ngờ hỏi: "Anh là ai?"

Cây nấm kia cảnh giác nói: "Nói ám hiệu trước."

Dracula không kiên nhẫn nói: "Tôi là Dracula, có vấn đề?"

Lục Tân cũng vội vàng nói: "Lúc khẩn cấp như vậy thì không cần nói ám hiệu nữa, tôi là Hợp Gia Hoan."

"A?"

Đối phương kinh ngạc, vội vàng bắt lấy tay của Dracula: "A, thì ra anh lại là chị..."

Sau đó lại bắt tay Lục Tân: "Anh, anh thật sự tới đón em rồi, em nói khi gặp mặt muốn được anh xoa bóp..."

"Chuyện xoa bóp để nói sau... Sao cậu lại ở đây?"

Lục Tân xấu hổ, nhưng cũng từ câu nói này, nhận ra thân phận của cây nấm này. Trước khi tới đây, nợ ân tình của mình, hơn nữa đã đồng ý khi gặp sẽ mát xa, cả câu lạc bộ chỉ có tên "Cú Đêm". Lúc này anh mới cẩn thận đánh giá Cú Đêm, chỉ thấy cậu ta đang cố hết sức rút chân ra khỏi vách tường, dáng người vô cùng cồng kềnh.

Khuôn mặt cậu ta vừa mập vừa tròn, giống như ăn đến lớn đầu...

Không ngờ tên cậu ta có chữ mèo, lại là loại mèo này?
Bạn cần đăng nhập để bình luận