Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 898: Lời của anh trai không thể không nghe (2)

"Vèo..."

Thân thể anh ta đột nhiên trở nên mềm mại không xương, nhanh chống trượt ra ngoài, phân tách tại chỗ.

Chín cái cổ và chín cái đầu, đồng thời nhìn thẳng về phía trước.

Nơi anh ta đang đứng, xuất hiện từng khối thân thể vặn vẹo, nhanh chóng liên kết phục hồi như cũ, biến thành một cô gái ngoan ngoãn, dễ thương với đôi đồng tử đen và hàm răng sắc nhọn, một tay ôm con gà đang gào thét, bóp mạnh.

"Xuỵt..."

Âm thanh này chói tai một cách lạ thường.

Thân thể của người đàn ông chín đầu rắn cảnh giác đứng cách đó ba bốn mét, chín đầu rắn lắc lư điên cuồng phun ra những tiếng tang thương.

Nếu vừa rồi không phải anh ta phản ứng đủ nhanh, lúc này đã bị đối phương cuốn lấy.

Trên cổ của hai trong số chín cái đầu của anh ta, vẫn có thể nhìn thấy rõ hai dấu tay nhỏ.

Xấu xa và kỳ cục, làn da có những nếp gấp kỳ lạ.

Tựa như ngay trong lần tiếp xúc nhanh chóng vừa rồi, hai mảnh da đã bị một loại lực nào đó xoắn lại và phá hủy.

Lặng lẽ nhìn cô bé lạnh lùng và cổ quái trước mặt, người đàn ông mặc vest đút hai tay vào túi quần.

Thân hình anh ta cao ngất, cái đầu rắn ở giữa lại từ từ cúi đầu xuống, như đang mỉm cười.

Đôi mắt màu nâu nhạt nhìn cô bé, miệng rắn phun ra tiếng người: "Thật là một cô em gái đáng yêu..."

"Bây giờ đã muộn như vậy rồi, ở trên biển rất không an toàn."

"Người nhà em đâu, sao còn không bảo họ mau chóng đưa em về nhà?"

"Tách tách tách..."

Cô bé ngậm con gà la hét vào miệng, tay chân thoăn thoắt bò lên du thuyền, động tác uốn éo và nhanh như một bóng ma.

"Là anh trai bảo tôi đến."

Cô giống như đang tìm kiếm điểm yếu của người đàn ông mặc vest, sau khi tìm một vòng xung quanh, cô leo lên nóc du thuyền.

Cười hì hì nói với người đàn ông mặc vest: "Anh trai biết tôi thích đồ chơi, nên bảo tôi đến đưa anh trở về..."

Người đàn ông mặc vest chín đầu rắn im lặng một lúc, rồi nhẹ nhàng lắc đầu nói: "Anh trai em hẳn không phải nói như vậy."

"Chính là nói như vậy."

Cô bé khăng khăng, sau đó nhìn dáng vẻ lạnh lùng của người đàn ông, nụ cười trên mặt càng lúc càng cường điệu, méo mó.

Con ngươi đen kịt vốn đã mờ mịt sáng lên, đột nhiên lại lao tới lần nữa: "Đi với tôi nào..."

"Làm đồ chơi của tôi..."

"Lời của anh trai không thể không nghe, nếu không anh ấy sẽ giết anh..."

"Ha ha ha…"

Cũng vào lúc này, thủy quái cực lớn từ phía đông tới, thân hình di chuyển trong làn nước biển sâu âm u.

Mỗi tấc chuyển động đều sẽ tạo ra một tầng sóng cao hàng chục mét.

Cơ thể khổng lồ của nó, di chuyển trên mặt biển, vốn đã cho người ta cảm giác sợ hãi không thể ngăn cản.

Chỉ là sức mạnh tinh thần nồng đậm và đáng sợ đó, sẽ khiến mọi sinh vật xung quanh mất đi bản năng phản kháng.

Nhưng khi nó lao về phía trước một cách gấp gáp, trong đợt sóng cuộn trào, bên cạnh lại đột nhiên vang lên một loạt tiếng cười chế nhạo.

Đó là tiếng cười trống rỗng khô khan đầy khinh miệt thế giới.

Tiếng cười này khiến bước tiến của con quái vật khổng lồ đột nhiên dừng lại, sáu con mắt của nó đồng thời mở ra nhìn xuống.

Vầng trăng đỏ ở trên không trung, trong nước biển sẫm màu, nương nhờ ánh sáng của vầng trăng đỏ, dường như mơ hồ có thể phản chiếu ra một bóng đen.

Cái bóng đó lớn vô cùng, dường như tràn ngập cả mặt biển.

Đây dường như là bóng của chính con quái vật khổng lồ, nhưng khoảnh khắc tiếp theo, con quái vật khổng lồ đột nhiên tràn đầy cảnh giác.

Bởi vì nó đã nhìn thấy cái bóng đang cười về phía mình.

Cũng vào lúc này, tại vùng biển phía bắc, trên biển để lại hàng loạt dấu móng vuốt, nhanh chóng lao về phía trước.

Đó là một con chó hung ác mơ hồ ẩn hiện dưới ánh trăng đỏ; trên thân không có tí da, khắp nơi đều là mô cơ đẫm máu; hàm răng sắc nhọn, bốn móng giẫm tới đâu đều lưu lại dấu vết của máu và nước, thấm xuống biển, để lại chuỗi vết tích đỏ tươi.

Nó bơi nhanh trên biển, như một ác ma thoắt ẩn thoắt hiện.

Một số sức mạnh tinh thần bị nó xé nát, nhiều sức mạnh khác bị nó dọa chạy.

Nó trung thành bơi trong vùng biển này, như thể đang thay chủ nhân tuần tra lãnh thổ, ánh mắt tham lam và dữ tợn đảo nhìn xung quanh.

Cuối cùng, đôi mắt không được che bởi mí mắt của nó nhô ra như một con cá chết, nhìn chằm chằm về phía trước.

Ở đó, trên một rạn san hô đen, một kẻ ẩn nấp đội chiếc mũ dạ đen đang nhìn nó với vẻ mặt giật bắn người.

Thân hình con chó không da bành trướng, cao chừng ba bốn mét, máu và nước không ngừng rỉ ra từ cơ thể không có da.

Rơi tí tách trên mặt đất, trông như một loạt đóa hoa đỏ như máu.

Lao thẳng đến kẻ ẩn náu trên đá ngầm, há to mồm đầy máu với những chiếc răng nanh sắc nhọn đan xen, cắn xé quyết liệt.

"Bách..."

Kẻ ẩn nấp đó bất ngờ nhảy lên cao, lộn nhào đạp nó trở lại biển.

Cùng thời khắc đó, Nữ Vương đang ung dung tiến đến từ bờ biển phía tây, từ từ dừng bước.

Nước biển đen kịt bên người, giống như bị người ta sàng lọc, không ngừng bắn ra từng đợt sóng cực lớn.

Giữa những con sóng, một người phụ nữ thanh lịch, đội một chiếc mũ dạ trắng nhỏ và xách một chiếc túi nhỏ, lặng lẽ đợi ở nơi đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận