Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 739: Cô gái điên đáng yêu (2)

"A, a, ha, ha..."

Cô bé lại cười vang lên thành tiếng, dường như cảm thấy vừa lo lắng, lại vừa phấn khích.

"Nó khá là điên rồ..."

Khóe miệng Lục Tân cũng lộ ra nụ cười, quay đầu xe, hung hăng lao về phía trước.

"Nếu em ấy đã vui như vậy, vậy thì xem như hóng gió đi..."

Nhìn thấy dáng vẻ cô bé vui như vậy, hẳn là rất ít có cơ hội chơi đùa như thế này lúc bình thường, vậy thì để cho cô bé vui vẻ cho đã.

Anh từ từ rút bàn tay đang nắm lấy chân cô bé.

Cứ để cô bé nhảy nhót, cười đùa và thỏa sức hóng gió trên vùng đất hoang vu này, có bị lật ngã cũng không sao.

Dù gì bản thân cũng có thể tóm được cô bé.

"Trời ạ…"

Trên đỉnh đồi phía sau, Bích Hổ, Trần Tinh, Tửu Quỷ, còn có Hùng Hài Tử lúc này không còn chơi game nữa, tất cả đều ngơ ngác nhìn Lục Tân đang lái xe chở Oa Oa lao về phía xa. Phía sau họ, có một đám đông điên cuồng và phấn khích đuổi theo.

Một doanh trại vũ trang phòng ngự nghiêm ngặt như vậy lại đột nhiên trở nên trống rỗng, chỉ còn lại một vùng súng ống.

Những người đó thậm chí không đem theo súng khi đuổi theo chiếc xe cải tiến.

Chắc vì họ lo rằng khẩu súng trên tay sẽ làm công chúa nhỏ sợ hãi chăng?

Hiệu quả có vẻ tốt hơn nhiều so với tưởng tượng.

"Tôi có linh cảm, có lẽ sau khi trở về Thanh Cảng, tôi sẽ bị xử phạt và trừ tiền lương..."

Trần Tinh khẽ thở dài, đồng thời cẩn thận ghi lại chính xác nhất có thể giá trị tinh thần của Oa Oa vào lúc này và thời điểm cô bé xuất hiện trước mặt đội lực lượng vũ trang kia, cùng với phản ứng điên cuồng của bọn họ: "Bất kể thế nào, cơ hội không thể lãng phí. May mà đây cũng có thể coi là tiến hành một số kiểm tra đo lường giới hạn đối với Oa Oa. Cũng không biết kết quả cuối cùng của một kế hoạch táo bạo như vậy sẽ là gì..."

"Tôi nghe nói trước kia khi Oa Oa mới đến Thanh Cảng, cô bé đã gây ra hỗn loạn trong cả thành phố. Bây giờ tôi cảm thấy nếu để cô bé tùy ý chạy lung tung như vậy, điều đó sẽ không chỉ gây ra hỗn loạn, đúng chứng? Đây... đây mới là nguồn lây nhiễm thực sự thì phải?"

Hùng Hài Tử dùng ngón giữa đẩy cặp kính cận dày cộp, nói: “Nói thật, cách xa như vậy mà tôi cũng suýt đuổi theo rồi.”

Tửu Quỷ gật đầu theo, nhìn về hướng Oa Oa đang rời đi, vẻ mặt đôn hậu càng ngày càng hiện rõ.

"Thật là đáng sợ…"

Bích Hổ chợt rùng mình.

Trần Tinh ở bên nhất thời có chút lo lắng nhìn về phía Bích Hổ, vừa rồi vẫn luôn đề phòng gã.

Nhưng khi thấy biểu hiện của Bích Hổ, lúc này trông còn bình thường hơn cả Tửu Quỷ và Hùng Hài Tử, cô ta ít nhiều cũng có phần tò mò.

"Tổ trưởng, cô nghĩ nhiều rồi..."

Bích Hổ để ý đến nét biểu cảm trên mặt Trần Tinh, tỏ vẻ nghiêm túc nói: "Tôi biết cô vẫn luôn sợ tôi nhìn thấy Oa Oa. Trên đường tới đây lần này vẫn luôn ấn định tôi ngồi vào ghế lái, không thể quay đầu, chỉ vì lo lắng tôi sẽ không kiềm chế được khi nhìn thấy Oa Oa. Nhưng thực ra là vì cô không hiểu rõ tôi, tôi nhìn con gái đẹp cũng rất kén chọn. Không chỉ không nhìn người xấu, không nhìn người già, mà còn một điều quan trọng hơn cả là... "

Gã nói với vẻ kiên định: “Không nhìn người không chọc nổi.”

“…”

Một nhóm người quay đầu lại nhìn vào Bích Hổ, có phần cảm thấy kính nể.

Tửu Quỷ có chút tò mò, cười nói: "Nói như vậy, ngày thường anh không nhìn thẳng vào tôi lấy một cái, cũng là vì không chọc nổi vào tôi?"

Bích Hổ khịt mũi, nói: "Có rất nhiều nguyên nhân, có lẽ là do tuổi tác cô lớn?"

Tửu Quỷ không hề tức giận, cười tít mắt nói: "Vậy tại sao ngày thường anh hay- nhìn trộm tổ trưởng Trần?"

"Là vì anh cho rằng mình có thể chọc nổi vào cô ấy?"

"Hả?"

Bích Hổ nhất thời bối rối, run rẩy, cẩn thận nhìn về phía Trần Tinh: "Tổ trưởng, tôi không có nhìn cô, thật đó..."

Trần Tinh không có ý định thảo luận với gã, chỉ thản nhiên nói: "Sau khi trở về, tôi sẽ giúp anh nộp hồ sơ vào giai đoạn hai."

"Anh ổn định như vậy, không vào đài thí nghiệm một lần, quả thực quá đáng tiếc..."

Bích Hổ lập tức đơ người ra.

"He he, xem ra kế hoạch của Tiểu Binh đã thành công."

Vào lúc này, Tửu Quỷ cười giúp Bích Hổ giải vây, cười nói:

"Nhìn chiến trận hiện giờ, chỉ cần cho bọn họ chạy quanh Thị trấn Vui Vẻ một vòng, hai người này có thể trực tiếp dọn sạch lực lượng vũ trang vòng ngoài. Người phụ trách thực hiện kế hoạch thứ hai của Giáo hội Khoa học và Công nghệ, bất kể thế nào hẳn là không thể ngồi yên?"

"Dù ông ta định làm gì..."

"Chúng ta cũng có cơ hội bắt được ông ta..."

"Kế hoạch của anh ta thành công, vậy thì phải xem chúng ta rồi."

Trần Tinh hít sâu một hơi, mạnh mẽ gật đầu, ánh mắt kiên định, nói: "Đi thôi, đến tụ họp với Thần Bà."

"Nhân cơ hội này tìm cho được Linh mục điều ước và bắt hắn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận