Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 268: Hai con quái vật

"Quả nhiên đã đến, hai con."

Cảm nhận được sức mạnh tinh thần xoắn xuýt xuất hiện ở dưới cùng của tòa nhà, sắc mặt của Tửu Quỷ trở nên nghiêm túc, cô ta nói nhỏ với Lục Tân: "Tôi dùng năng lực bao phủ toàn bộ tòa nhà, vì vậy bọn chúng không thể xác định vị trí nhà của tôi, nhưng chúng rất kiên nhẫn, tìm đến từng tầng một, đêm nay chắc hẳn không dễ để đối phó với chúng tiếp, nhưng thời gian tồn tại của chúng có hạn, mỗi lần sẽ khoảng ba đến bốn phút."

"Theo quan sát của tôi, chúng khác với những con quái vật tinh thần thông thường. Chúng có mục đích mạnh mẽ và rõ ràng là bị ai đó điều khiển!"

"Tôi nghi ngờ người kiểm soát chúng chắc hẳn đang trốn gần đó, chuyện này dựa vào anh rồi..."

"Tranh thủ thời gian con quái vật tinh thần tìm tôi, anh ra ngoài xem xét. Theo phỏng đoán của tôi, có lẽ người thao túng sẽ không cách quá xa. Nếu có thể tìm được hắn, hoặc xác định cách thức điều khiển, thì việc này của chúng ta cũng coi như kết thúc…"

Lúc này Lục Tân mới hiểu được mục đích Tửu Quỷ xin hệ nhện tới hỗ trợ, khẽ gật đầu.

"Cẩn thận!"

Sau đó anh xách ba lô của mình, nhẹ nhàng đẩy cửa bước tới, đứng ở phòng khách, nói nhỏ: "Em gái."

Xung quanh yên lặng, không có bất kỳ phản hồi nào.

Chỉ thấy trong phòng của ba mẹ Tửu Quỷ, hai vợ chồng đã ngủ say vì rượu, lộ ra nụ cười vô thức.

"Cuối cùng có người gọi em Ngô cách cách rồi..."

Em gái lại không đến cùng, đứa trẻ này thật sự lì ra...

Sau khi gọi một tiếng, thấy không có động tĩnh, Lục Tân chợt có chút lo lắng.

Lúc bắt ma lần trước, em gái có chút không ngoan.

Lần này, đến giờ này rồi vẫn chưa xuất hiện.

Lần này mình tới đây hỗ trợ, đương nhiên phải nghe theo ý kiến của Tửu Quỷ, trong mấy phút này, tìm ra nguồn gốc của hai con quái vật tinh thần là ưu tiên hàng đầu của nhiệm vụ lần này, chỉ tiếc là vào thời khắc then chốt, con bé chết tiệt đó lại không có ở bên...

... Với thái độ làm việc như vậy, làm sao có được chỗ đứng trong xã hội trong tương lai?

Lục Tân lo lắng cho tương lai của em gái mình, rón rén mở cửa đi ra, sau đó đi thẳng đến cuối hành lang.

Cạnh hành lang có cửa sổ, Lục Tân chui ra ngoài theo đường này.

Căn hộ Tửu Quỷ đang ở nằm trên tầng mười hai, nhìn xuống dưới trời tối đen như mực khiến người ta choáng váng.

Mặc dù em gái không có ở đây, nhưng Lục Tân cũng có thể sử dụng năng lực của cô. Anh hít một hơi thật sâu, cơ thể đạt đến trạng thái tỉnh táo lạ thường, dường như mọi bộ phận trên cơ thể đều ở trạng thái cân bằng kỳ lạ. Sau đó, anh cắn chiếc ba lô vào miệng, bám hai tay trên vách tường, cơ thể khẽ đung đưa, thoát khỏi gờ cửa sổ nhô ra mà chân anh đang giẫm lên, bám trên vách tường và treo lơ lửng giữa trời.

Phải nói rằng cơ thể có thể làm được điều này, nhưng trong lòng vẫn có chút sợ hãi.

Hơi buông tay sẽ có kết cục biến thành quả dưa hấu nát bét.

"Ba bốn phút..."

Anh nói thầm thời gian này để nhắc nhở bản thân, sau đó trượt thẳng xuống.

Cơ thể giống như một con nhện trong bóng tối, trượt xuống lầu một, Lục Tân xoay người nhìn qua góc tường.

Chỉ thấy dưới nửa mặt trăng máu trên bầu trời có hai con quái vật cao lớn đang leo lên tầng của khu chung cư.

Mỗi con cao ba đến bốn mét, vóc dáng béo phệ, tay chân mảnh khảnh.

Điểm mấu chốt nhất là chúng không có đầu, chỉ có cái miệng to lớn mọc ra ở vị trí bụng, thế nhưng trên người chúng lại có một chiếc "vòng cổ" quấn quanh, nếu nhìn kỹ thì thấy trên chiếc vòng cổ đều là đầu người, vết máu vẫn còn rất tươi.

Những cái đầu người đó vậy mà lại còn sống, đang chớp mắt hoặc liếm môi, ánh mắt sáng lên, để mắt đến xung quanh thay con quái vật.

Con còn lại là một con sâu giống hổ leo núi, thân nó áp vào sàn nhà, vươn lên trên từng chút một, sinh ra rất nhiều tua, cuối mỗi tua đều có một con mắt, nhìn xuyên qua cửa sổ, nhìn vào tòa nhà.

"Bọn chúng dựa vào cách này để tìm Tửu Quỷ sao?"

Lục Tân lập tức khẳng định phán đoán của Tửu Quỷ.

Hai con quái vật tinh thần này thực sự đến tìm cô ta, hơn nữa hầu hết đều bị con người điều khiển.

Những con quái vật tinh thần hoang dã bình thường chỉ bị điều khiển bằng bản năng, lây nhiễm, tấn công và nuốt chửng tất cả những người hoặc sinh vật chúng gặp phải.

Nếu quái vật tinh thần hoang dã xuất hiện ở đây, chúng đã sớm bất chấp tất cả mà bắt đầu tấn công tòa nhà này, hoặc tất cả mọi người trong khu chung cư, thay vì thận trọng tìm kiếm thứ gì đó ở từng tầng như hai con quái vật tinh thần này.

Nếu là bị con người điều khiển, vậy người điều khiển bọn chúng đang trốn ở đâu?

Lục Tân nhìn về phía xa, anh còn nhớ hai con quái vật dường như đến từ hai hướng, một từ bên trái và một từ bên phải.

Vậy thì, hai con đường này ngược chiều, nơi giao nhau có thể chính là người đó.

Trong đầu nảy ra một ý tưởng, Lục Tân rút súng, hơi ưỡn người, lợi dụng màn đêm nhanh chóng lao về phía trước.

Trong khu chung cư của Tửu Quỷ, con đường có hình vòng cung, vòng quanh các tòa nhà ở giữa, đèn đường cũng được phân bổ trên hai con đường này. Lục Tân không để ý đến tuyến đường giao nhau, chỉ dọc theo một con đường vòng, chạy một mạch về phía trước, nắm chặt khẩu súng trong tay, viên đạn đã được lên nòng, khóa an toàn đã được mở, anh định nổ súng bất kể nhìn thấy người hay vật lạ nào.

Tuy nhiên, với tốc độ mà anh mượn năng lực của em gái, anh đã vượt qua hầu hết khu chung cư trong mười mấy giây.

Nhưng anh lại không nhìn thấy gì cả.

Bên trong khu chung cư trống trải và tối tăm, nửa mặt trăng máu trên bầu trời lặng lẽ nhìn xuống tòa nhà cao tầng có trật tự, cũng không có gì cả.

Lục Tân cau mày, gắng hết sức nhìn về phía xa.

Mạch suy nghĩ trong đầu cũng không ngừng mở rộng, xét theo sự vụt tắt của đèn đường ban nãy, hai con quái vật tinh thần đi tới dọc theo hai con đường, vậy thì, nơi giao nhau của hai con đường hẳn phải là vị trí của người điều khiển con quái vật tinh thần đó.

Nói cách khác, cánh cổng nhỏ ở góc đông nam của khu chung cư là nơi đáng ngờ nhất.

Nhưng nhìn kỹ lại cũng không thấy có gì ở đó.

Ngay cả bốt bảo vệ cũng vắng lặng, chỉ có hai nhân viên bảo vệ vừa hút thuốc và vừa trò chuyện.

Họ tuyệt nhiên không biết có thứ gì đã tiến vào khu chung cư.

"Hù..."

Lục Tân dừng lại trong bóng tối, không lộ ra trong tầm nhìn của hai nhân viên bảo vệ.

Lúc này anh đang ép mình phải bình tĩnh lại, cho đến lúc này em gái vẫn chưa xuất hiện, anh cũng không tìm được người để bàn bạc.

Xét theo thời gian, khoảng một phút đã trôi qua, lúc này có lẽ Tửu Quỷ đã phải đối đầu với hai con quái vật tinh thần, nên mình chỉ có thể tận dụng khoảng thời gian này để tìm ra kẻ điều khiển và chế ngự hắn ta…

Nhưng bản thân mình cũng không nhìn thấy, chẳng lẽ phải dừng lại tại đây sao?

Lục Tân có chút không cam lòng, anh hít sâu một hơi, bắt đầu bình tĩnh lại cảm xúc của mình.

Sau khi vào Bộ phận thông quan đặc biệt, trước sau gì cũng đã trải qua rất nhiều chuyện, trong vô thức cũng khiến tâm tình có chút thay đổi.

Ít nhất sẽ không trở nên căng thẳng và lo lắng khi gặp phải rắc rối một lần nữa.

Nếu cô em gái ham chơi đã không có bên cạnh, chút chuyện này chưa đến mức đặc biệt để gọi mẹ và ba đến, nên anh định giải quyết một mình.

Anh đang nghĩ, sẽ thế nào nếu có mẹ ở đây?
Bạn cần đăng nhập để bình luận