Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 707: Hòn đảo cô đơn trong bóng đêm (1)

“Báo cáo tiến độ mới nhất đi!”

Thành phố Thanh Cảng ngay lúc này, ở thành phố chính, tại phòng họp xử lý thông tin khẩn cấp của Tòa nhà Sở Làm sạch ô nhiễm Đặc biệt.

Sắc mặt của Trần Tinh tái xanh, cô ta căng thẳng đến mức nắm chặt lòng bàn tay, đập mạnh vào một xấp tài liệu.

Trước mặt cô ta, có một hàng người đang đối mặt với máy tính, và một số thành viên của đội điều tra đang vội vã chạy tới với thông tin mới nhất, gần như là túm tụm lại với nhau. Sau khi Trần Tinh trừng mắt nhìn bọn họ một lúc lâu thì bọn họ mới vội vàng cuống quýt xếp thành hàng rồi báo cáo từng người một:

“Đội điều tra tiến vào thành phố Đại Sơn đến giờ vẫn không có tin tức gì.”

“Đã liên hệ với mấy điểm tập kết khác gần thị trấn vui vẻ nhưng đều không có được tín hiệu đáp lại.”

“Trong vùng hoang dã hôm nay không hiểu vì sao lại im lặng suốt.”

“Hiện tại Thanh Cảng giống như là đã trở thành một hòn đảo đơn độc rồi...”

Ánh mắt của Trần Tinh hơi đỏ lên, dường như cô ta đang muốn nổi giận, cô ta vội vàng nhắm hai mắt lại.

Khi cô ta mở mắt ra lần một nữa, vẻ mặt của cô ta đã trở nên bình tĩnh trở lại, và nghiêm nghị nói: “Nói cho tôi biết về những số thông tin mà tôi chưa biết đi.”

“Rõ.”

Một người ngồi phía sau bỗng chen lên trước, anh ta mở tài liệu ra và vội vàng nói: “Sau khi nhận được tin báo là anh đơn binh cùng với mọi người... Đã chết thì đội giám sát đã sẵn sàng kích hoạt các công cụ giám sát ẩn đã được triển khai trước đó ở nhiều địa điểm khác nhau bên ngoài thành phố, thông qua các thuật toán phép tính từ đó theo dõi các mục tiêu và xác nhận được là cánh đồng chết thực sự có tồn tại.”

Nói đến đây, anh ta hơi dừng lại một chút.

Trần Tinh nghe vậy lập tức ngẩng đầu lên nhìn anh ta: “Vậy còn sau đó thì sao?”

Người nhân viên báo cáo tiếp: “Dụng cụ giám sát ẩn giấu không hề có phản ứng khác.”

“Không có phản ứng sao?”

Sắc mặt của Trần Tinh đột nhiên trở nên u ám: “Làm sao lại có khả năng đó?”

Người nhân viên lộ ra vẻ mặt khó xử nhưng vẫn nói tiếp:

“Trước đây, để có thể theo dõi được tình hình xung quanh, chúng tôi đã thiết lập khoảng mười điểm quan sát cực xa ở nhiều điểm tập trung khác nhau trong vùng hoang dã.”

“Có điểm quan sát ẩn giấu ở những nơi đó thì đồng nghĩa với việc đó sẽ là những con mắt của thành phố Thanh Cảng.”

“Nhưng sau khi chúng tôi liên lạc với các điểm tập trung khác nhau đó, chúng tôi rất ngạc nhiên khi thấy những điểm tập kết đó đều không có phản hồi lại.”

Trong lòng bàn tay của Trần Tinh có một tờ giấy đã bị cô ta vo tròn lại như quả bóng, cô ta hơi tức giận nói: “Cái nào cũng thế sao?”

Người nhân viên gật đầu: “Đúng vậy.”

Toàn bộ văn phòng đều trở nên im lặng.

Bên ngoài thành phố Thanh Cảng, các điểm tập trung chính không chỉ là phần mở rộng của thành phố Thanh Cảng, mà nó còn là những con mắt của thành phố Thanh Cảng.

Nhưng bây giờ, những con mắt đó lại không nhìn thấy được thứ mà những con người ở thành phố Thanh Cảng muốn thấy.

Thay vào đó, nó còn mang lại cho bọn họ một mùi nguy hiểm.

“Tôi có chuyện muốn được báo cáo.”

Lúc này, một người nhân viên khác lại tiến lên, anh ta lo lắng nói: “Năm phút trước, chúng ta đã bắt được một tín hiệu của đơn binh truyền ra ngoài!”

Sắc mặt của Trần Tinh bỗng trầm xuống, vội vàng cho người đem phát lại đoạn tín hiệu vừa thu được.

“Nhiệm vụ điều tra ... đã kết thúc, bây giờ ... tiến hành ... làm sạch...”

Tín hiệu này rõ ràng là cực kỳ kém, khiến cho giọng nói của Lục Tân trở nên mơ hồ không rõ và bị ngắt quãng.

Toàn bộ phòng họp đột nhiên trở nên im lặng như tờ, sau khi phát lại hai vòng, có một nhân viên ngập ngừng nói: “Kết quả điều tra của đơn binh tiên sinh nói đến là gì?”

“Anh ấy lại định tính toán thực hiện nhiệm vụ làm sạch thế nào bây giờ?”

“Báo cáo này của anh Lục Tân, không... đầy đủ!”

Rõ ràng là cũng có rất nhiều người có cùng suy nghĩ như vậy.

Trần Tinh hít một hơi thật sâu rồi liếc nhìn bọn họ một cái, nói: “Trong trường hợp tình huống như thế này, anh ấy nhớ được phải báo cáo về đã là rất khó để thực hiện rồi.”

Nói xong, cô ta đưa mắt về phía người nhân viên vừa báo cáo và nói: “Còn gì nữa không?”

Người nhân viên kia lập tức nói: “Sau khi nhận được báo cáo từ anh Lục Tân, Bộ Quốc phòng thành phố đã bắt đầu kích hoạt các mật vụ bí mật ở bên ngoài thành phố rồi, may mắn là, chúng tôi đã nắm bắt được một ít phản hồi cho thấy còn có một số người ẩn nấp bên ngoài vẫn ổn...”

“Căn cứ dựa theo thông tin mới nhất mà bọn họ gửi về thì bọn họ đã tiến hành kiểm tra thị trấn vui vẻ rồi, và ngay sau khi nhận được tin báo cáo của đơn binh, bọn họ đã phát hiện ra cách thị trấn vui vẻ một trăm dặm về phía Tây có một lượng rất lớn tinh thần lượng cấp đã được bộc phát ra.”

“Thông qua việc thu thập thông tin và tính toán về bức xạ xung quanh đó thì có thể phán đoán đại khái rằng ở trung tâm của nơi đó...”

“Có ít nhất khoảng hơn 100.000 tổng số lượng cấp tinh thần!”

Sau khi tin tức này được báo cáo, cả phòng họp bận rộn bỗng trở nên im lặng như tờ.

Bỗng nhiên có một người vô tình làm đổ chiếc cốc, tay chân trở nên vô cùng luống cuống.

Một trăm ngàn lượng cấp tinh thần.

Trần Tinh hít một hơi thật sâu, mãi một lúc lâu sau, cô ta mới thấp giọng nói: “Đối thủ là ai?”

Một người đàn ông mặc quân phục đi tới, đưa lên một bản tài liệu có đánh dấu bằng nhiều vạch đỏ, anh ta nghiêm nghị nói:

“Tôi đã nhận được bản tóm tắt từ nhiều thông tin tình báo gần đây bên phía Bộ trưởng Thẩm, cũng như các phân tích về động tĩnh lớn ở những nơi của người có năng lực, hơn nữa vừa có dấu hiệu hoạt động ở Phía Bắc thì rất có thể đối thủ của những thành viên thành phố Thanh Cảng chúng ta là một đối thủ cũ ...”

“Giáo hội Khoa học và Công nghệ!”

Trong nháy mắt phòng họp lại trở nên im lặng như tờ.

Có không ít người, vừa nghe thấy cái tên này, lòng bàn tay không khỏi run lên một chút.

Từ nãy đến giờ có người vẫn giữ được bình tĩnh, nhưng lúc này, dường như lại không thể kìm được nữa rồi.

Người nhân viên kia lại tiếp tục báo cáo: “Trước đó chúng tôi nhận được báo cáo của đơn binh về việc theo dõi người của Hiệp sĩ đoàn thả bom tinh thần ở thành phố Thanh Cảng, và đã tổ chức cho nhân viên thông tin chuyên nghiệp tiến hành phân tích, mặc dù nội dung của báo cáo đó rất đơn giản, nhưng lại có thể thu được nhiều thông tin vô cùng đáng sợ, chẳng hạn như không ai có thể đến gần khu vực giới hạn cấp S, nhưng những người của Hiệp sĩ đoàn lại có thể ẩn nấp ở trong đó.”

“Điều này cho thấy rằng người của Hiệp sĩ đoàn biết nhiều về thị trấn Vui Vẻ hơn người của thành phố Thanh Cảng chúng ta. Đối với những lai lịch của những Hiệp sĩ đó, Bộ bảo vệ thành phố cũng đã bắt đầu điều tra, và thu được một số thông tin quan trọng từ người sống sót duy nhất của Hiệp sĩ đoàn lúc đó, bọn họ chính là hiệp sĩ bên ngoài của Giáo hội Khoa học và Công nghệ, thường chịu trách nhiệm thực hiện một số nhiệm vụ cho Giáo hội Khoa học và Công nghệ.”

“Tổng hợp lại thì có thể thấy được là Giáo hội Khoa học và Công nghệ từ lâu đã nắm được bí mật tự do ra vào thị trấn Vui Vẻ rồi.”

“Như vậy, chúng ta có thể đưa ra kết luận sơ bộ, đối thủ mà chúng ta đối mặt lần này là sự phối hợp giữa Giáo hội Khoa học và nữ vương.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận