Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 75: Viện nghiên cứu Nguyệt Thực

Mặc dù hôm trước bận đến rất muộn, nhưng chín giờ sáng ngày ngày thứ hai, Lục Tân vẫn đến công ty như thường lệ.

Đã có hy vọng sau này dù sao vẫn sẽ có động lực hơn bình thường một chút.

Bây giờ trong công ty, hạng mục mà Lục Tân được "chỉ đích danh" phải nhận đã đi vào quỹ đạo, bây giờ, anh Trương - người đang từ yêu thích lười biếng thích uống rượu thích từ chối trách nhiệm, đã phụ trách làm chân chạy điều tra thị trường, cũng đang tiếp xúc những nhà máy lọc thuỷ tinh lớn nhỏ bên trong thành phố vệ tinh số hai để đánh giá chất lượng sản phẩm của họ, tiếp theo chị Tôn vừa lắm mồm tham tiền vừa có lòng dạ hẹp hòi tiến hành các so sánh khác biệt của giá cả.

Theo lý thuyết, những công việc này không cần phải đến tay của Lục Tân, hơn nữa bây giờ văn kiện luôn luôn chồng chất như núi trong công ty trước kia bây giờ không hiểu sao lại ít đi rất nhiều, cho nên Lục Tân vẫn vô cùng thoải mái, thậm chí còn cảm thấy có thể nhàn rỗi cả ngày.

Chỉ có điều, anh vẫn không có ý quá thả lỏng.

Lục Tân đi đến công ty, rất nhanh anh đã vùi đầu vào công việc, trước tiên đi về xưởng để tìm hiểu chất lượng sản phẩm và giá cả.

Đây cũng không phải là anh cố ý thể hiện ra, mà là bởi vì ngây ngô ở công ty lâu như thế, anh hiểu rất rõ quy tắc của văn phòng.

Mình là người phụ trách hạng mục, nếu như không hiểu rõ thị trường, cứ để hoàn toàn cho anh Trương và chị Tôn xử lý trung gian, như vậy rất có thể sẽ xảy ra một vài vấn đề, anh Trương vốn có hơi tham tiền, bây giờ có quyền lực này, cùng với chủ nhà máy kẻ xướng người họa , rất có thể sẽ gian lận để ăn hoa hồng... Đương nhiên, Lục Tân cũng không thật sự cảm thấy thu hoa hồng là xấu, dưới tình huống tất cả mọi người đều thu thì chuyện này cũng không có cách nào để nói.

Anh chỉ lo rằng anh Trương quá tham, lỡ như gây ra phiền phức lớn, vậy tất cả mọi người cũng không thể nào có kết cục tốt đẹp.

Dưới tình huống như thế này, mình hiểu rõ thị trường hơn một chút thì bọn họ theo bản năng cũng sẽ thành thật một chút.

Công việc mà, luôn luôn phải nghiêm túc một chút.

Dù sao, cuộc bình chọn nhân viên gương mẫu lần tiếp theo của công ty cũng đã sắp bắt đầu rồi.

Sau khi kết thúc một ngày làm việc, Lục Tân tan làm đúng giờ, đi đến sở cảnh vệ để tiến hành huấn luyện chuyên nghiệp.

Trần Tinh sắp xếp rất thoả đáng, dù sao mình cũng phải làm công việc này, không có kiến thức chuyên nghiệp nhất định thì sao mà được?

Huống chi, trợ cấp ăn uống và đi lại mỗi ngày lại còn cao như vậy nữa...

Có điều, Lục Tân vẫn lựa chọn thời gian vào buổi tối sau khi làm việc, để tránh ảnh hưởng đến công việc của công ty thương vụ.

"Tôi tên là Lục Tân, đại tá Trần sắp xếp tôi đến đây."

Sau khi đi đến sở cảnh vệ, Lục Tân giống như một người báo án báo tên của mình ra.

"Xin chào anh Lục, mời đi theo tôi!"

Còn cô gái đang trực ở đại sảnh thì nghiêm túc quan sát gương mặt Lục Tân một chút, rồi trực tiếp đứng lên.

Cô ấy dẫn Lục Tân đi vào thang máy, một đường đi lên.

Sở cảnh vệ chính là một phòng bảo vệ an toàn cho thành phố vệ tinh số hai, lầu một chính là khu báo án, lầu hai là văn phòng của các bộ phận, lầu ba hẳn là nơi để cảnh vệ trưởng và mọi người tổ chức cuộc họp, còn cô gái này lại trực dẫn Lục Tân đến lầu bốn, sau khi ra khỏi thang máy có thể cảm nhận nơi đây thật im lặng, gần như không thể nhìn thấy bất cứ bóng người nào, trong hành lang cũng không có sự tồn tại của camera.

Cô ấy dẫn Lục Tân đến một văn phòng có hơi rộng rãi, trong cả cái văn phòng đó chỉ có một mình Lục Tân.

Trước đầu của một cái bàn làm việc thật dài treo một màn hình LCD thật lớn.

Trên mặt bàn có đặt một túi văn kiện.

Cô gái lại bưng đến cho Lục Tân một tách cà phê, sau khi hỏi yêu cầu bữa tối của anh thì liền lặng lẽ lui ra ngoài.

"Xin chào, anh đơn binh!"

Lục Tân mới vừa uống một ngụm cà phê, màn hình tinh thể lỏng trước mặt chợt hiện lên, xuất hiện một vài bông tuyết, sau đó nhanh chóng ổn định lại, nổi lên một màn hình với tiêu đề "Phân biệt danh mục ô nhiễm đặc biệt", đồng thời vang lên một giọng nói dịu dàng.

Lục Tân nghe ra, giọng nói này chính là Hàn Băng trước đó đã từng cùng nhau chấp hành nhiệm vụ, vội nói: "Xin chào."

Sau khi nói xong, bỗng nhiên anh mới nghĩ đến, cũng không biết Hàn Băng có thể thấy giọng của mình hay không.

Hàn Băng nhanh chóng trả lời lại: "Xin chào, tôi là Hàn Băng, khoảng thời gian này tôi sẽ phụ trách huấn luyện cơ sở lý luận cho anh!"

"A, ồ!"

Lục Tân vội vàng nhẹ gật đầu, cũng không ngờ rằng mình sẽ được cô ta huấn luyện, còn tưởng rằng sẽ là một thầy giáo già đầu trọc nào đó nữa.

Trong lòng anh có một chút đáng tiếc, nếu như dáng vẻ của Hàn Băng có thể xuất hiện trên màn hình thì tốt rồi.

Đây cũng không phải là mình ham mê nữ sắc, chủ yếu là cô gái có giọng nói hay như thế, cho dù là ai đi nữa thì cũng đều muốn biết rõ dáng vẻ của cô ta nha?

"Được rồi, trước khi giảng giải, hy vọng anh có thể nhớ kĩ trước."

Giọng nói của Hàn Băng nhẹ nhàng vang lên trong văn phòng: "Tất cả liên quan đến nguồn ô nhiễm tinh thần, bởi vì quá mức thần bí, hơn nữa người thường rất khó mà chấp nhận được, rất dễ khơi ra hiểu lầm và hỗn loạn, cho nên đối với người bình thường mà nói, vẫn là một chuyện cần được giữ bí mật."

"Mỗi một chuyện chúng ta tiếp xúc, cho dù là đẳng cấp giữ bí mật thấp nhất, đối với người bình thường mà nói đều là tuyệt mật."

"Cho nên, trong nội dung huấn luyện cùng với văn kiện gửi đến trên tay anh, đều muốn cam đoan rằng không để cho người thường nhìn thấy!"

"Nếu như không cẩn thận tiết lộ ra thì xin hãy thông báo cho tổng bộ, chúng tôi sẽ sắp xếp người xử lý..."

"Được rồi, được rồi!"

Lục Tân nghiêm túc đồng ý.

Cái này, ban đầu Trần Tinh cũng đã từng nói với mình, chỉ là không có chính thức như thế.

"Vậy thì tốt, mời anh mở văn kiện trên bàn ra!"

Hàn Băng mềm mỏng nói: "Tôi sẽ dựa vào mục lục giảng giải cho anh, nếu như có gì không rõ, anh có thể cắt ngang tôi để đưa ra câu hỏi."

Lục Tân đồng ý, sau đó cầm lên túi văn kiện trên bàn, chỉ thấy văn kiện này có hơn nặng, nghĩ đến nội dung bên trong không ít, hơn nữa tại vị trí đóng kín thế mà còn có dấu sáp niêm phong mới, chờ mình tự mở ra, trong lúc vô hình cho thấy có thêm mấy phần quan trọng.

Sau khi Lục Tân mở túi văn kiện kia ra, giọng nói của Hàn Băng liền nhiều thêm mấy phần lý tính: "Đối với khái niệm nguồn ô nhiễm tinh thần, chính là do viện nghiên cứu Nguyệt Thực đưa ra sớm nhất, khi đó, tên của nó vẫn còn là viện nghiên cứu Trăng Máu. Chỉ có điều, cái khái niệm sớm nhất này cũng không có tạo ra sự nhận biết của đại chúng, mãi đến mấy năm gần đây mới dần dần được các thành phố tường cao biết đến và tiếp nhận..."

“Cho nên, nói một cách nghiêm ngặt, nghiên cứu ô nhiễm đặc thù, từ bắt đầu đến bây giờ cũng chỉ có không đến ba mươi năm, nhiều lý thuyết trong số này đã được đề xuất và chứng minh, nhưng cũng có rất nhiều lý thuyết đang ở trong giai đoạn chứng minh. Hơn nữa có một ít, theo năm gần đây nguồn ô nhiễm đặc biệt xuất hiện càng ngày càng nhiều, rất nhiều khó phân biệt số liệu cùng với án lệ thật giả, cũng cần chúng ta nghiên cứu."

"Đơn giản mà nói, đối với nghiên cứu ô nhiễm đặc biệt vẫn còn xa chưa đi đến cùng!"

"Chúng ta, lý niệm của chúng ta vẫn luôn là song song giữa hoài nghi với thực tế."

"Có lẽ, chúng ta không có cách nào giải thích tất cả nghi ngờ và những hiện tượng thần bí, nhưng chúng ta vẫn một mực tìm kiếm, mãi cho đến khi có được đáp án!"

"Được, tôi hiểu rồi!"

Lục Tân nhẹ nhàng gật một cái, đã hiểu được lời cô ta nói.

Chẳng phải lúc đó bọn họ muốn đưa ra đáp án về "Người nhà" của mình nhưng lại không thể đưa ra được sao?

"Vậy thì tốt, bây giờ bắt đầu huấn luyện chính thức!"

Dường như Hàn Băng cũng rất thích thái độ phối hợp này của Lục Tân, trong giọng nói của cô ta để lộ ra một chút nhẹ nhõm: "Huấn luyện của anh, bắt đầu chủ yếu từ hai mặt, một mặt là ô nhiễm tinh thần, bao gồm phân loại, đẳng cấp của nguồn ô nhiễm đặc biệt, thủ đoạn thanh lý thông thường, phân tích án lệ đẳng cấp không bình thường. Một mặt khác, chính là mặt năng lực tinh thần, bao gồm hệ liệt năng lực, kéo dài, phân tích đẳng cấp."

"Tiếp theo, tôi sẽ bắt đầu giảng giải cho anh cách phân loại nguồn ô nhiễm đặc biệt..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận