Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1084: Ban ơn của Tàng Trượng Nhân (2)

Lục Tân tức khắc cảm giác càng thêm mơ hồ.

Sau khi lấy lại bình tĩnh, anh mới liếc mắt nhìn tên thanh niên mặc đồ Đường kia một cái, nói: “Những cái khác đầu tiên đừng có nhắc đến đã, chuyện này cũng không phải do tôi trêu trọc vào anh trước.”

Anh thực sự rất không thích cái cách nói chuyện của tên thanh niên mặc đồ Đường trước mặt này.

Bản thân anh vốn là người đứng đắn, sẽ không chủ động gây chuyện, cũng sẽ không đoạt đồ vật của người khác.

“Mày rõ ràng đã chủ động muốn trêu vào tao……”

Thanh niên mặc đồ Đường kia dường như càng thêm phẫn nộ, lạnh giọng kêu lớn lên:

“Cố ý ở chỗ này chờ tao, giả dạng giống như người thường, mày chính là vì muốn dẫn dụ tao lấy ra mặt nạ lục thức đúng không?”

“Nếu không phải là như thế, mày làm sao có thể chuẩn bị được phương thức đối phó với mặt nạ lục thức nhanh đến như vậy được?”

“Nhưng mày đã phạm vào quy tắc, Hộp Đen không cho phép tín đồ của mình cướp đoạt vật phẩm ký sinh của đồng bạn……”

“Mày không thể nào dùng phương thức tranh đoạt này để có được vật ban ơn của Tàng Trượng Nhân đâu…”

“Điện thánh? Ban ân?”

Lục Tân không hiểu ra sao, nhưng rất nhanh anh đã ý thức được, có khả năng người này đang hiểu lầm cái gì rồi.

Anh thực sự rất muốn biết chuyện này rốt cuộc là như thế nào, vì thế anh bèn cân nhắc một chút, sau đó yên lặng “Ừm” một tiếng.

Trên khuôn mặt cũng không lộ ra vẻ gì, lại hơi hơi dựng lỗ tai lên, tiếp tục nghe lời anh ta.

“Mày…”

Tên tổ trưởng Long mặc bộ đồ Đường kia dường như rất ảo não, nhưng lại không dám nổi cáu, thấy dáng vẻ của Lục Tân vẫn rất nhẹ nhàng bình thản, dường như cũng không quá để ý đến những lời mà anh ta nói nãy giờ, anh ta chỉ đành nỗ lực ngăn chặn lửa giận, thấp giọng nói: “Người anh em…… Ngài đây này, mong cậu tin tưởng tôi, mỗi một phần ơn huệ được ban xuống, đều có quy tắc của nó, các tín đồ nếu như tranh đoạt vật phẩm ký sinh lẫn nhau thì sẽ phải chịu sự trừng phạt của tổ chức Hộp Đen……”

Lục Tân cảm thấy anh ta rất nhanh sẽ nói đến trọng điểm, cho nên anh vẫn quyết định không nói chẳng rằng, trong miệng phát ra một chữ: “A.”

“Cậu… Ngay cả Hộp Đen mà cậu cũng không xem ra gì hay sao?”

Nghe thấy anh trào phúng, tổ trưởng Long đã có chút nôn nóng: “Vậy tập đoàn Hỏa chúng thì sao?”

Khẩu khí của anh ta cũng đã yếu dần, nói: “Mặt nạ lục thức cũng không phải là của tôi, mà là do tập đoàn sở hữu, tôi cũng chỉ có quyền sử dụng mà thôi.”

“Nếu như cậu lấy nó đi, nhất định là tôi sẽ không sống nổi nữa, thế nhưng chắc chắn tập đoàn cũng sẽ không bỏ qua đâu.”

“Cho dù cậu là ai đi chăng nữa, cũng sẽ phải chịu sự truy đuổi đến tận cùng thế giới của tập đoàn, cậu…”

“Cậu hẳn là biết sự đáng sợ của tập đoàn Hỏa Chúng!”

“Đã từng nghe người ta nói rồi.”

Lục Tân gật đầu, nói: “Vừa mới ba tiếng trước.”

Vị tổ trưởng Long này lập tức rơi vào trạng thái mơ hồ cực độ, đây chính là lần đầu tiên anh ta gặp được, một người mà ngay cả đối với Hộp Đen và tập đoàn Hỏa Chủng mà phản ứng cũng bình đạm đến như vậy, trong lúc nhất thời anh ta thực sự không thể đoán ra nổi lai lịch của Lục Tân, thậm chí cũng không biết nên nói cái gì nữa……

“Hình như là giả bộ có chút lố rồi?”

Lục Tân nghĩ lại, sau đó chậm rãi tung ra câu hỏi của bản thân: “Mặt nạ có thể trả lại cho anh, nhưng anh bắt buộc phải nói cho tôi biết.”

Nghĩ nghĩ, anh nói: “Cái nghi thức kia, được tiến hành như thế nào?”

Trong lòng tổ trưởng Long vang lên một hồi chuông cảnh báo mãnh liệt: “Cái nào?”

Lục Tân trầm mặc một chút, nói: “Anh đoán xem?”

Dường như tổ trưởng Long đã hiểu ra được điều gì, trên mặt hiện lên một tia sợ hãi.

Vẻ mặt nảy của anh ta cũng có chút giả trân thôi, anh ta dường như là đang hy vọng Lục Tân nhìn thấy sự sợ hãi xuất hiện trên mặt anh ta.

Anh ta run giọng nói: “Anh cũng có hứng thú đối với điện phủ tinh thần của Tạng Trượng Nhân sao?”

“Điện phủ tinh thần?”

Lục Tân nghe thế thì nhíu nhíu mày, hơi hơi lắc đầu, nói: “Tôi tương đối hứng thú đối với Tàng Trượng Nhân.”

“Cậu…”

Người thanh niên mặc đồ Đường trong lúc nhất thời cũng không biết trả lời như thế nào, bơi ở trong lời Lục Tân nói, anh ta nghe ra một loại cảm giác khinh nhờn.

Dừng lại một chút, anh ta dùng thanh âm thấp thấp nói: “Đừng có giỡn mặt với tôi…”

“Gom đủ bảy loại vật phẩm ký sinh, thì sẽ có thể cử hành nghi thức cầu tri, đạt được tư cách tiến vào điện phủ tinh thần, cậu không biết sao?”

“Nếu không phải để tiến vào điện phủ tinh thần của Tàng Trượng Nhân, ai lại mang theo nhiều vật phẩm ký sinh bên người như vậy?”

Lục Tân thật đúng là không biết, trong lòng hiểu ra, những vật phẩm ký sinh mà anh ta nói đến, hẳn là chỉ mắt kính, khối Rubik, lá bài poker.

Nhưng mấy thứ này đều không phải của anh mà…

Có rất nhiều cái là do phía trên thưởng xuống, có một số cái chưa kịp cho đi, cũng có mấy cái là do có người gửi lại chỗ anh thôi…

Có điều anh cũng chẳng nói không rằng gì, chỉ là nghiêm túc dò hỏi: “Còn gì nữa không?”

“Còn có…”

Tốc độ nói của thanh niên mặc đồ Đường kia thực sự rất chậm, giống như đang tự hỏi, từng chút từng chút một kéo dài thời gian.

Mãi cho đến khi ở phương bắc, không biết từ khi nào, bỗng nhiên truyền đến một trận gió lạnh, không biết từ khi nào, độ ấm ở xung quanh bỗng nhiên giảm xuống rất nhiều, lông tơ ở trên làn da giống như đã cảm nhận được cái gì mà dựng lên từng sợi từng sợi, giống như là bị kim châm, những tiếng nói nhỏ cùng với tiếng cười hi ha, đột ngột vang lên ở trong đầu óc, như là ở trong đầu anh đột nhiên có rất nhiều cá thể chui vào bên trong vậy…

Hơn nữa những người này còn đang mở họp, cãi nhau, thậm chí còn tranh cãi không ngừng nghỉ…

Lục Tân bỗng nhiên phát hiện ra cái gì, bỗng nhiên xoay người, nhìn về phía phương Bắc, vẻ mặt hơi kinh ngạc.

“Còn có, mày gặp hạn rồi…”

Vẻ mặt của thanh niên mặc đồ Đường không biết từ lúc nào mà trở nên cực kỳ quỷ dị, tràn ngập âm lãnh và ý chê cười: “Mày thật sự cho rằng tao sẽ nói cho mày tất cả những chuyện đó?”

“Người mà tao chờ, đã tới rồi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận