Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 397: Biểu diễn thái quá (1)

Mặc dù, xung quanh đã được cái bóng của Lục tân bao phủ, nhưng có không ít quái vật tinh thần từ trong thân thể của "người năng lực" cấp S đến từ nước Hải Thượng kia, đều trốn về hướng khác. Bởi vì những con quái vật này, mỗi con đều khác nhau, lượng cấp tinh thần lớn hay nhỏ không quan trọng, quan trọng chính là mỗi đứa bọn nó đều có đặc tính ô nhiễm khác nhau, cũng có hình dạng và sinh mệnh đích thực.

Hơn nữa, bọn chúng có đứa có thân thể khổng lồ, có đứa thân thể lại nhỏ bé, có đứa bay trên bầu trời, có đứa chui xuống mặt đất.

Hơn nữa, dường như đã bị cái bóng ở xung quanh Lục Tân hù dọa, lúc này, bọn chúng đều có một loại tâm trạng đó chính cách xa ra.

Cố gắng cách thật xa, cho nên đã xuất hiện một cục diện tán loạn dường như rất khó ngăn cản.

Bộ phòng thủ thành phố đã ở xung quanh khách sạn lớn Đông Hải, bày ra một đường giới tuyến phong tỏa, những địa phương và thành thị khác ở ngoài giới tuyến cũng có các tiểu đội điều khiển đặc biệt khác, cùng với bộ thanh lý đặc biệt và người năng lực của bộ phòng thủ thành phố, đang thi hành nhiệm vụ thanh lý các khu vực xung quanh.

Dưới cố gắng của bọn họ, quái vật tinh thần ở nơi khác và người dị biến đều đã bị tiêu diệt hoặc là khống chế.

Càng ngày càng có nhiều lực chú ý rơi vào trong khách sạn Đông Hải nằm giữa khu trung tâm phong tỏa này.

Sau đó, cũng vào lúc này, bọn họ trông thấy dụng cụ đo lường ở bên hông của tất cả chiến sĩ vũ trang và tiểu đội điều khiển đặc biệt ở xung quanh giới tuyến phong toả đều đồng thời phát ra tiếng cảnh báo chói tai, từng đoàn lực trường tinh thần đếm không hết vặn vẹo, bừng lên trong khu vực phong toả này.

Dưới ánh trăng máu cao cao, thậm chí bọn họ còn trông thấy những cái bóng mơ hồ của vài con quái vật tinh thần này.

Có đứa thân thể dài đến mấy chục mét, từng cánh tay khác biệt vặn vẹo cùng một chỗ, hợp thành quái vật tinh thần hình rắn, thân hình cuồn cuộn, vọt đến biên giới phong toả, ôm theo sức mạnh khổng lồ đâm vào mạng lưới điện kết từ hồ quang màu lam. Thậm chí, sức mạnh còn lớn đến nổ đâm cái mạng lưới điện hồ quang kia thành hình lõm, điện hoa theo trụ liên tiếp lóe ra, mơ hồ muốn dập tắt.

"Rắc rắc..."

Mảnh đất lớn thình lình sụp đổ tạo thành một cái hố, trong động mọc ra một gốc hoa yêu ăn thịt người, xòe tán lá ra.

"Chi chi chi..."

Trên không trung có một tiếng động nhỏ sắt khiến cho da đầu người ta tê dại, đó là một loại quái vật tinh thần biến dạng.

Bọn chúng từng con từng con kết thành bè lũ, từ không trung xông về thành phố này.

"Vù..."

Dường như toàn bộ hệ thống điện của thành phố cũng xuất hiện vấn đề, tất cả ánh đèn bên cạnh khu phong tỏa đều lấp loé không ngừng. Âm thanh truyền thanh đang khẩn cấp tuyên bố nhắc nhở ở bên trong lập tức cũng trở nên méo mó, khi thì trở nên vô cùng nặng nề và chậm chạp, khi thì trở nên trong trẻo nhanh chóng, tạo thành một cảm giác hoang đường và buồn cười. Hình tượng trên màn hình LED trên lầu không ngừng lập loè, hiện đầy khối lập phương nhiều màu.

"Tất cả mọi người chuẩn bị..."

Trần Tinh nắm chặt bộ đàm, liều mạng kêu to, giọng nói cũng đều đang run rẩy.

Những tiểu đội điều khiển đặc biệt vẫn luôn canh giữ chặt chẽ ở bên ngoài giới tuyến đều rào rào giơ súng lên, nhắm ngay giới tuyến phong tỏa.

Loại quái vật tinh thần lít nha lít nhít kia phô thiên cái địa bay đến, làm cho bọn họ hoảng sợ.

Nhưng lúc này, cũng chỉ có thể trên chống lấy.

"Đây chính là một loại năng lực của "người năng lực" cuối cùng của Hải Thượng Quốc kia sao?"

"Bọn hắn đã sớm chuẩn bị rồi, nếu như không thể thuận lợi làm cho Thanh Cảng suy yếu thì dứt khoát phải huỷ diệt chúng ta?"

Ở bên cạnh khu cách ly, ở nơi rất gần với phần ngoài của giới tuyến phong tỏa khu vực khách sạn Đông Hải, da đầu của mấy người ông Tô cũng hơi tê dại.

Ánh trăng máu soi sáng bóng của những con quái vật tinh thần kia.

Số lượng thể kia khiến cho họ cảm thấy có một cảm giác thâm trầm bất lực.

Mặc dù, dường như bản thể của sứ đồ áo đỏ đã bị tiêu diệt, mặc dù, rõ ràng là số lượng của những con quái vật tinh thần này cũng đã ít đi rất nhiều, nhưng dù cho chỉ còn lại nhiêu đây, cũng đã đủ khiến cho người chứng kiến phải điên hơn một nửa, chỉ có thể ngơ ngác nhìn xem bọn chúng phóng tới giới tuyến phong tỏa.

Mặc dù, bọn họ đã chuẩn bị sẵn sàng để chống cự, nhưng ai cũng hiểu rõ chuyện này không thể chống cự được.

Thanh Cảng gần như bị những con quái vật tinh thần này biến thành Quỷ vực...

"Đó là cái gì?"

Cũng vào lúc cảm giác điên loạn trong lòng mỗi người đều đạt đến cực hạn, bỗng nhiên có người khàn giọng kêu to.

Tất cả mọi người đều kinh hãi nhanh chóng ngẩng đầu nhìn về phía trước, chỉ thấy ở hướng khách sạn Đông Hải có một cái bóng màu đen nhanh chóng khuếch trương, cái bóng này khuếch trương nhanh như vậy, giống như là thuỷ triều bên dưới vầng trăng máu, hết đầu sóng này đến đầu sóng khác nâng lên, trực tiếp cuốn về phía toàn bộ biên giới của khu phong toả, bao phủ tất cả quái vật tinh thần vào bên trong...

Mà đầu nguồn của cái bóng chính là ở trên lầu của khách sạn Đông Hải, từ một người trông rất nhỏ bé.

Đó là Lục Tân dưới ánh trăng máu.

Dưới tình huống khoảng cách xa như vậy, chỉ dựa vào mắt thường thì rất khó có thể trông thấy một bóng người ở trên tầng lầu cao chót vót.

Nhất là, dưới tình huống khi đã nhận được cảnh cáo của bộ trưởng Thẩm thì không ai dám ý định mở to mắt nhìn anh...

.... Ngoại trừ Oa Oa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận