Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 152: Vì an toàn của ông (2)

Lục Tân lẳng lặng ngồi ở chỗ ngồi phía sau, khẽ cúi đầu.

Em gái liền ghé vào bên cạnh Lục Tân, dán mặt vào cửa sổ thuỷ tinh, trợn to mắt nhìn vài chỗ trong bóng tối.

Nếu như, lúc này có người đang thông qua kính viễn vọng, hoặc là dụng cụ khác để nhìn mình vào lúc này, Lục Tân cảm thấy nhất định bọn họ không biết, lúc bọn họ đang nhìn mình, bên cạnh mình cũng có một cô gái quỷ dị nhìn bọn họ.

Khẽ thở dài một cái.

Anh có thể hiểu vì sao vài người này lại cảnh giác cao với mình, nhưng anh không thích bị nhìn chằm chằm.

Huống hồ, bây giờ anh còn định về nhà để mở cuộc họp, Lục Tân không biết những người bám đuôi hay là quan sát mình này đây sẽ làm đến trình độ nào nữa, lỡ như quá đáng thì có thể nào vì vậy mà chọc giận cha vốn có tâm trạng không tốt hay không.

Cho nên, sau khi anh suy tư một lúc, trực tiếp lấy điện thoại vệ tinh gọi ra ngoài.

Rất nhanh, Trần Tinh đã nhận máy, giọng nói của cô ta hoàn toàn như trước đây, có vẻ vô cùng già dặn: "Chuyện gì?"

"Chuyện bên thành phố vệ tinh này đã giải quyết gần xong rồi..."

Lục Tân trầm ngâm, chậm rãi nói: "Bây giờ, tôi dự định về nhà một chuyến."

Trần Tinh nói: "Vậy thì trở về là được rồi, loại chuyện thế này không cần phải báo cáo với tôi đâu."

Lục Tân trầm mặc một chút, trả lời: "Nhưng mà có rất nhiều người theo tôi, tôi không thích như thế này lắm."

Trần Tinh rõ ràng trầm mặc một hồi, đáp: "Tôi hiểu rồi, chờ tôi sắp xếp một chút."

Ngắt điện thoại, Lục Tân lẳng lặng chờ ở ghế sau.

Trong kính chiếu hậu, lái xe nhìn thoáng qua Lục Tân, dường như không ngờ rằng anh sẽ dùng loại phương pháp này để giải quyết chuyện theo dõi.

Cũng không biết là Trần Tinh đã sắp xếp như thế nào, rất nhanh mấy chiếc xe đi theo đằng sau xe Jeep đã quay đầu.

Loại cảm giác phiền muộn trong lòng vì bị vài ánh mắt âm lãnh nhìn dường như cũng đã biến mất.

Điều này khiến cho Lục Tân tin tưởng, những người được sắp xếp để đi theo mình kia, chắc hẳn quả thực đã rút về rồi.

Điện thoại vệ tinh vang lên, sau khi kết nối, Trần Tinh bình tĩnh mở miệng: "Người theo dõi anh không phải do tổng bộ sắp xếp, có điều tôi cũng đã bảo bọn họ rút về cả rồi, tạm thời anh không cần phiền vì những chuyện này nữa, thậm chí có thể... giữ tay anh ổn định một chút..."

"Chưa từng thấy ruột của phụ nữ sao?"

Lục Tân vừa định đáp lại, lại bị câu nói bất thình lình này của Trần Tinh cắt ngang, vô thức hỏi: "Cô đang làm cái gì?"

"Tôi đang phẫu thuật."

Trần Tinh nói: "Bị thương nhẹ lúc bị tập kích, bây giờ mới rảnh để xử lý một chút."

Lục Tân sửng sốt một chút, nói: "Không có sao chứ?"

"Không có việc gì."

Giọng nói của Trần Tinh có cảm giác dường như chẳng để ý gì, đáp: "Chính là phần bụng bị rách một lỗ, tổn thương đến nội tạng, khâu lại xử lý một chút thì không sao nữa, tôi đã dùng năng lực để thôi miên bản thân, sẽ không cảm thấy đau đớn... Chuyện của anh tương đối quan trọng, tôi đã nghe nói về chuyện anh giải quyết quái vật tinh thần lần này rồi, làm tốt lắm, nhưng cũng bởi vì xử lý rất tốt nên đã hù dọa một số người."

"Nhưng cũng không riêng gì anh, lúc trước chiêu mộ Oa Oa, Tửu Quỷ, Bích Hổ, thậm chí ngay từ đầu đối mặt với tôi, bọn họ đều từng có phản ứng thế này, người của bộ thanh lý ô nhiễm đặc biệt chúng ta có chế độ điều lệ của mình, không cần để ý tới những chuyện khiến cho người ta phiền lòng thế này."

"Được rồi, cô chuyên tâm phẫu thuật đi."

Lục Tân trả lời một câu với điện thoại rồi cúp máy.

Lúc này, anh mới nhớ rằng mình cũng bị thương, cúi đầu nhìn lại, trông thấy vết thương đã sớm kết vảy rồi, dường như sẽ khỏi nhanh thôi.

Trong lòng anh lại yên lặng nghĩ, Trần Tinh là lãnh đạo của mình, cô ta lại đang làm giải phẫu...

... Mình có nên mua một chút hoa quả đem qua không nhỉ?

Xe Jeep lái được nửa tiếng, bèn dừng lại dưới một toà nhà cũ.

Lục Tân xuống xe, sau đó đi tới vị trí ghế lái nói với tài xế: "Không cần chờ tôi đâu, tôi sẽ tự mình quay về."

Mặt lái xe không thay đổi, gật đầu thấp giọng nói: "Biết rồi."

Lục Tân nhẹ gật đầu với ông ta, quay người đi về phía toà nhà đen kịt một mảnh.

Trong một khắc anh tiến vào cổng tò vò, một căn nhà bên trái trên tầng bốn đột nhiên bừng sáng ánh đèn ấm áp.

Lái xe yên lặng lái xe chạy về phía sở cảnh vệ, sau khi lái đi rất xa, cái tay cầm vô lăng của ông ta bỗng nhiên run mạnh mắt trần có thể nhìn thấy được, gương mặt vô cảm bên trên hơi thả lỏng, mơ hồ có mồ hôi lạnh từ trên trán nhỏ xuống, ông ta dùng cái tay run nhè nhẹ kéo cái tai nghe sang, đeo vào lỗ tai, trong kênh sớm đã có người gọi ông ta.

"Bên trên có mệnh lệnh, dừng theo dõi với đơn binh..."

"B3, có nghe hay không, bên trên có mệnh lệnh, dừng theo dõi đơn binh!"

"Nghe thấy rồi!"

Lái xe khàn khàn giọng mở miệng, đáp: "Vừa rồi cậu ta ở ngay trên xe tôi, vì sao lại làm như vậy?"

"Là Trần Tinh của tổ hành động đặc biệt bảo đảm cho anh ta."

"Nhưng mà... Không phải nói rằng cấp bậc uy hiếp của cậu ta bây giờ đã đạt đến cấp A sao?"

Giọng nói trong kênh trầm mặc một lúc mới bảo: "Đây cũng là cân nhắc cho an toàn của các người thôi. Bên trên vừa nhận được báo cáo, trong nhiệm vụ thanh lý quái vật tinh thần siêu cấp ở thành phố vệ tinh 2 lần này của anh ta, có mấy người nhận lệnh điều tra anh ta đều đã trả giá."

"Trong đó, bao gồm một nhân viên điều tra có thâm niên, một đặc công tinh anh cấp A, thậm chí còn bao gồm... Một người năng lực nữa."

"Không rõ nguyên nhân cái chết..."

Lái xe theo bản năng quay đầu, nhìn về phía khu vực toà nhà cũ kia.

Thật lâu, thật lâu, bỗng nhiên toàn thân ông ta nổi đầy da gà, đạp chân ga một cái, tăng tốc cách xa khỏi khu vực này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận