Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 794: Có thể dùng pháo nổ xử lý thì xử lý bằng pháo nổ (1)

“Tít tít tít…”

Âm thanh rải rác của lưới điện và tinh thần hỗn loạn đan xen vào nhau, tạo thành tiếng vang chói tai.

Thậm chí đuôi xe của Trần Tinh và Bích Hổ còn bị lưới điện quét đến, hai người cảm thấy sau lưng rùng mình lông tơ dựng đứng.

Có một lực mạnh ập đến, đó là không khí dao động bởi lưới điện, chiếc xe của cô ta và Bích Hổ đều bị áp lực này đẩy mạnh về trước, tuy năng lực của cô ta rất tốt nhưng cũng không khống chế được tay lái, ngã ầm xuống mặt đất.

“Cấp cứu…”

Khi vẫn còn đầu váng mắt hoa, cô ta nghe thấy tiếng nói rõ to.

Chợt, có mười mấy người mặc đồng phục màu đen lao về phía đây, đôi tay cố sức với ra phía trước

Trường sức mạnh méo mó xuất hiện, tạo thành một cái võng niệm lực.

Không phải ai cũng có thể dễ dàng thi triển niệm lực một cách tinh tế và nhanh chóng như Oa Oa.

Dù mười mấy người mặc đồng phục màu đen cùng nhau đan thành trường sức mạnh cũng không đủ sức kéo hết cả người và xe Trần Tinh vào.

Trần Tinh vẫn ngã xuống đất.

Chẳng qua nhờ có trường sức mạnh giúp giảm xóc, vì thế cô ta không bị ảnh hưởng quá nặng.

Trần Tinh thở phào một hơi rồi bò dậy khỏi mặt đất, nhìn thấy phía trước có mấy bóng người đong đưa.

Có rất nhiều nhân viên trong đội hỗ trợ mặc đồng phục màu trắng nâng cáng, cầm thiết bị đo lường kiểm tra tinh thần lao về phía cô ta.

Trong đám người đó còn có một người mặc đồng phục người có năng lực.

“Đây là…”

Trần Tinh còn chưa kịp điều hòa hơi thở thì đã được đám người đó đỡ dậy.

Sau đó là một hồi rà quét lung tung, kiểm tra dấu hiệu sự sống.

Còn có mấy bàn tay mạnh bạo nhấc tay nhấc chân đè Trần Tinh lên cáng, vừa giúp cô hô hấp nhân tạo, vừa loạt xoạt xách cáng chạy, Trần Tinh giãy giụa theo bản năng, cô ta dùng sức bật dậy nhưng lại bị đè nằm xuống.

“Tôi không sao…”

“Đừng đụng vào tôi…”

“Anh kia đừng đè chân tôi…”

“Mẹ kiếp, bóp háng tôi làm gì…”

“Éc…”

Bên cạnh liên tục vang lên tiếng tru tréo của Bích Hổ, Trần Tinh nghe vậy thì cảm thấy an tâm hơn không ít.

“Tôi không sao, tôi có tin tức quan trọng cần báo cáo…”

Được mọi người đỡ đi xa cách vạch vôi màu trắng khoảng một trăm mét, lúc này Trần Tinh mới hít thở đều trở lại, sau khi điều chỉnh trạng thái, cô ta hít sâu một hơi rồi ngồi dậy, gỡ bình ô xi ra, ra lệnh cho mọi người đặt cô ta xuống.

Sau khi đứng dậy, cô ta suýt bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ.

Ước chừng có mấy chục chiếc xe tải phân bố đều trên hoang dã, đám người mặc đồng phục đi tới đi lui phía sau xe tải.

Ban đầu cô ta đã biết Thanh Cảng cố ý phái quân đội đến đây.

Nhưng mà cô ta hoàn toàn không ngờ rằng dưới tình huống khẩn cấp và nguy hiểm như thế này mà họ lại cử nhiều người đến mức vậy.

Rảo bước nhanh hơn, dưới sự dẫn dắt của nhân viên công tác, cô ta nhanh chóng đi đến chiếc xe tải nằm ở chính giữa.

Nhìn thấy cô ta, Bộ trưởng Thẩm ngồi trong phòng điều khiển mở cửa xe nhảy xuống.

Khuôn mặt ông ta lạnh như đá, hoàn toàn không có vẻ gì là quan tâm lo lắng.

Ông ta liếc nhìn Trần Tinh một cái, lập tức hỏi ngay: “Bây giờ tình hình trong đó thế nào?”

“Có rất nhiều nhân viên vũ trang không kịp sơ tán tụ tập lại thành nhóm, mật độ không lớn, ước chừng thì khoảng gần hai ba trăm người, họ đã bị tinh thần hỗn loạn bao phủ. Lúc chúng tôi chạy ra, tôi có quan sát sơ qua thì khi những người này bị tinh thần hỗn loạn bao phủ, có một nhóm lập tức biến thành quái vật tinh thần, hơn nữa còn là quái vật có lượng cấp tinh thần cực cao.”

“Lượng cấp tinh thần bình quân có lẽ từ ba nghìn trở lên, rất có thể đạt đến cao nhất bảy nghìn.”

“Còn về số lượng, thì khoảng chừng ba mươi con trở lên, hơn nữa không loại trừ khả năng sẽ xuất hiện càng nhiều hơn.”

Có vài nhân viên nghiên cứu đứng bên cạnh Bộ trưởng Thẩm hơi run nhẹ.

Quái vật tinh thần có lượng cấp tinh thần bình quân ba nghìn trở lên, thậm chí cao nhất có thể đạt đến bảy nghìn.

Số lượng ít nhất ba mươi con trở lên.

Vừa nghe đến đây, nó đã trở thành một con số khiến mọi người trở nên tuyệt vọng.

Nếu người nói những lời này không phải Trần Tinh, chắc chắn bọn họ sẽ phun nước miếng, rồi mắng:

Cô cho rằng mình đang viết tiểu thuyết đấy hở?

Có hiểu tinh thần ô nhiễm là gì hay không?

Rõ ràng sắc mặt của Bộ trưởng Thẩm cũng lạnh đi một chút, sau đó nói: “Đã biết.”

“Sao mọi người lại đến nhanh như vậy?”

“Hơn nữa, vì sao lại có đông người đến đây như vậy, lại còn có rất nhiều người có năng lực…”

Đến tận lúc này Trần Tinh vẫn chưa hỏi được vấn đề mà cô ta muốn hỏi nhất, dáng vẻ trông rất là nôn nóng.

“Chúng tôi đã đến từ sớm, chỉ là không dám đến gần nơi này.”

Bộ trưởng Thẩm mặt lạnh như băng, nói: “Sau khi nhận được đề nghị của giáo sư Bạch và mệnh lệnh của ông Tô, chúng tôi lập tức tiến lên phía trước, bởi vì thời gian có hạn nên cũng chỉ có thể đẩy mạnh đến nơi này. Đây cũng là nguyên nhân chúng tôi không thể nào cử người xâm nhập để tiếp ứng cho các cô.”

“Từ lâu giáo sư Bạch đã nghiên cứu ra lý luận sử dụng đặc tính của vũ khí xung điện từ làm mai một năng lượng tinh thần, cũng nhân tiện chế tạo ra mấy khẩu pháo xung điện từ đặt ở Thanh Cảng. Thiết bị quan trắc mà Thanh Cảng đặt ở đây đã sớm nhận được bước sóng phóng xạ tinh thần từ thị trấn Vui Vẻ, vì thế để chúng tôi sử dụng vũ khí xung điện từ xử lý nguy cơ xảy ra hỗn loạn tinh thần này…”

“Bây giờ chúng tôi nhận được mệnh lệnh đó là ngăn cản tinh thần xảy ra hỗn loạn.”

“Hơn nữa tiêu diệt tất cả quái vật tinh thần ra đời trên vùng hoang dã này, và nhân viên của Giáo hội Khoa học và Công nghệ.”

Trần Tinh hít một hơi thật sâu, trái tim đang đập thình thịch đã trở lại ổn định.

Cô ta vừa quay đầu lại đã nhìn thấy làn sóng tinh thần hỗn loạn đang lan đến đây đã bị lưới điện cản lại, xu thế có phần thắng.

Nhưng cô ta có thể xác định, sau khi làn sóng tinh thần hỗn loạn khổng lồ đó hoàn toàn kéo đến đây thì sẽ tạo ra một cơn sóng tinh thần lớn như sóng thần. Đến lúc đó, cái lưới điện kia chắc chắn sẽ không đủ sức ngăn cản làn sóng tinh thần mạnh như thế.

Càng đáng sợ hơn là bên trong thế giới màu đỏ sậm kia đang có đám quái vật cao lớn đen đúa bò từ từ về phía này. Thông qua ảnh hưởng của phóng xạ tinh thần, cô ta có thể đoán sơ dáng vẻ của đám quái vật đó. Có con cơ thể dài thật dài, lại có con to như con nhện, chúng thong thả bò sát ở trên mặt đất. Từ xa đã có thể nghe thấy giọng cười lạnh lẽo quái dị của chúng.

Có những con trùng cơ thể to lớn, hơi co người lại rồi vọt về trước, di chuyển tuy vụng về nhưng lại cực nhanh.

Còn có con dã thú giống như bị chắp vá vào nhau, tay chân mọc lung tung lộn xộn, lăn lông lốc về phía trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận