Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1425: Phỏng vấn bà Lục (2)

Lục Tân nghe những lời này, cũng không nhịn được, kích động càng thiếu điều rớt trên mặt đất.

Trước kia sau mỗi một lần anh hoàn thành nhiệm vụ, Bộ phận thông qua đặc biệt đều cho anh nhiều tiền như vậy. Trong lòng anh thỉnh thoảng vẫn còn oán thầm, không biết bọn họ có phải là không biết làm ăn không?

Bây giờ nhìn xem, ai nói những người đó không biết làm ăn chứ?

Bình thường người ta không làm, một khi đã làm thậm chí còn cao tay hơn so với mấy người làm ăn.

Lục Tân cười càng ngày càng vui vẻ, nhưng lại sợ biểu hiện quá rõ ràng làm mất mặt, nên cố gắng kiềm chế tâm trạng của mình lại, ân cần hỏi: “Thu bao nhiêu?”

“Chia như thế nào?”

Hàn Băng cũng phát hiện được niềm vui của Lục Tân, cũng vui vẻ nói: “Cụ thể thu bao nhiêu tiền còn cần phải tính toán lại một chút.”

“Không thể quá đắt, nhưng cũng không thể quá rẻ.”

“Đắt quá thì bọn họ dễ từ bỏ, mà rẻ quá bọn họ lại cảm thấy nghiên cứu này không có giá trị, không nghiêm túc làm việc.”

“Vì vậy, mỗi một đội nghiên cứu thu bọn họ một vạn, chắc không phải vấn đề chứ?”

Hàn Băng vui vẻ nói: “Mà ý của giáo sư Bạch và Tô Tín Trung là, chia anh ba phần.”

“Ba phần?”

Trong lòng Lục Tân hơi trùng xuống, chỉ có 3 phần?

Hàn Băng cười giải thích: “Thanh Cảng đã cân nhắc kỹ lưỡng, muốn mượn tòa án Ngọ Dạ để thành lập một căn cứ nghiên cứu tinh thần. Ở một mặt khác, căn cứ sẽ áp dụng tương đương với phương pháp cổ phần, cho nên cần để dành một số vốn dự trữ. Phần đó được cung cấp cho một số nhóm nghiên cứu đặc biệt, tóm lại là mô hình cuối cùng là, Đơn Binh anh ba phần, Thanh Cảng ba phần, những thứ thế lực khác bốn phần.”

“Mới vừa rồi tôi đã nói với anh, chẳng qua chỉ là vé vào cửa của những đoàn đội nghiên cứu viên gia nhập thôi. Thật ra thì chỉ là một số lượng nhỏ, nếu như nghiên cứu ra được thành quả với giá trị không được dùng tiền để đánh giá. Tôi cũng không biết giải thích vấn đề này cho anh như thế nào…”

Cô suy nghĩ một chút mới nói tiếp: “Đơn Binh, anh biết nhà ở trung tâm thành phố không?”

Lục Tân gật đầu một cái: “Biết, rất đắt.”

Hàn Băng cười nói: “Nếu như thuận lợi, sau này khi anh mua nhà ở trung tâm thành phố, cũng thoải mái như mua bánh bao vậy.”

“Hả? Cái này…”

Lục Tân ngẩn ra, bỗng nhiên cảm thấy kính nể đối với bánh bao.

“Sao rồi anh Đơn Binh?”

Hàn Băng đợi một lúc, dường như cố ý để thời gian cho Lục Tân tính toán, sau đó mới cười nói: “Có thể đoán được, anh sẽ nhận được một số tiền lớn trong tài khoản trước. Bây giờ tôi sẽ nói với anh chuyện thứ hai, Đơn Binh, anh cũng biết ở bộ phận thông quan đặc biệt của Thanh Cảng có một vài người đứng đầu có năng lực phục vụ đặc biệt ví dụ như Oa Oa, còn có những đoàn đội có khả năng quản lý tài sản chuyên nghiệp. Tôi nghĩ có lẽ anh cũng cần một nhóm…”

“Đoàn đội quản lý tài sản…”

Lục Tân suy nghĩ, dù sao cũng phải tốn tiền phát lương cho người khác.

Sau đó lại cẩn thận suy nghĩ: “Vấn đề này để sau hẵng nói. Có điều chúng ta có thể thương lượng thêm về tiền vé được không?”

“Vé vào cửa chắc hẳn không cần phải chia cho những người khác chứ?”

Thành quả nghiên cứu gì đều là giả cả.

Vé vào cửa mới là thật.

“Được!”

Hàn Băng nhanh chóng đồng ý, giọng điệu cũng không làm khó lắm: “Tôi sẽ giúp anh xin thêm một chút.”

“Tốt quá, cảm ơn, cảm ơn.”

Tâm trạng của Lục Tân vô cùng tốt, vội vàng nói cảm ơn đối với Hàn Băng.

Sau khi quyết định được chuyện này, bên kia phía Hàn Băng bỗng vang lên âm thanh lật văn kiện: “Ngoài ra còn một chuyện cuối cùng.”

“Nếu như gần đây anh không bận lắm, chúng tôi hi vọng có thể mời anh tới làm cố vấn, trợ giúp chúng tôi điều tra một vài vấn đề.”

“Nói theo nguyên tắc tổng cộng có hai phần…”

“Một là trạng thái của Oa Oa bây giờ, những sợi xích trên người cô ấy là do xảy ra chuyện gì, còn chỗ nào phải chú ý không…”

“Hai là tòa án Ngọ Dạ cũng hi vọng anh có thể xem xét một chút, hướng dẫn xem phải điều tra như thế nào…”

Lúc nói đến những lời này, Lục Tân cũng thả lỏng, gật đầu cười một cái: “Đều có thể.”

“Đây có được tính là một nhiệm vụ không?”

Hàn Băng biết suy nghĩ của Lục Tân, cười gật đầu: “Dĩ nhiên phí cũ vẫn rất lớn, có điều tôi có một vấn đề.”

Dừng một chút, cô mở miệng một lần nữa, chẳng qua giọng nói lại nhiều thêm vài phần kỳ lạ: “Mọi người đều muốn mời cả bà Lục thần bí kia tới.”

Bà Lục?

Lúc này Lục Tân mới hiểu rõ. còn tưởng rằng Thanh Cảng coi trọng tấm bằng đại học của anh. không ngờ người ta coi trọng là giáo sư vinh dự đặc biệt mẹ anh. có điều dù sao cũng là người một nhà. như vậy phần tiền này ai lấy cũng đều được.

Gật đầu một cái sảng khoái, nói: “Có thể kết toán chi phí cho tôi là được.”

Dừng lại một chút, Lục Tân nghĩ tới chuyện gì đó, nói tiếp: “Ngoài ra hình như tôi cũng cần phải đi theo để làm phiên dịch chứ?”

Lúc đầu Hàn Băng không nghĩ tới chuyện này, một lát sau mới đột nhiên hiểu ra, cẩn thận hỏi lại: “Ý của anh Đơn Binh là muốn nhận hai phần tiền?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận