Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 287: Bí mật của đồng chí Lục (1)

"Tổ chức thần bí “Quê Hương Chân Chính” ở thành phố vệ tinh 4 đã bị một lưới bắt hết, đang tiến hành điều tra kỹ hơn."

Tại thành chính Thanh Cảng, khi bộ trưởng Thẩm nhanh chân bước vào phòng họp, đã nhìn thấy giáo sư Bạch đang cười, báo cáo về phía ngài Tô.

Ông ta thoáng ngây người, hình như không ngờ ngài Tô cũng sẽ đích thân đến đây. Sau khi kính cẩn chào, ông ta mới đặt mũ của mình lên trên bàn, nói với giáo sư Bạch: "Nếu chỉ vì một tổ chức thần bí như vậy, anh không cần thiết phải bảo chúng tôi trực tiếp tới đây."

Giáo sư Bạch mỉm cười, bảo Trần Tinh cất những tài liệu điều tra có liên quan đến tổ chức thần bí “Quê Hương Chân Chính” đi, sau đó gật đầu ra hiệu với bộ trưởng Thẩm và ngài Tô, lại lấy ra mấy tập tài liệu lần lượt đưa cho bộ trưởng Thẩm và ngài Tô, ông ta giữ lại một phần cho mình, còn một phần đưa cho Trần Tinh, sau đó chậm rãi nói: "Đương nhiên tôi mời các ông qua đây là vì một vấn đề khác quan trọng hơn."

Ông ta ra hiệu bọn họ nhìn tập tài liệu trong tay, sau đó chậm rãi nói: "Tôi tin tưởng… đã có giải đáp về năng lực bí ẩn của đồng chí Lục."

"Cái gì?"

Bất kể là bộ trưởng Thẩm vẫn luôn hấp tấp hay ngài Tô có phong độ đặc biệt không tầm thường, quả thật đều hơi chấn động.

Bọn họ sốt ruột, vội vàng cúi đầu, nhìn lướt qua tài liệu mà mình nhận được.

Trên trang đầu tiên là thông tin có liên quan đến Lục Tân:

Tên họ: Lục Tân.

Danh hiệu: đồng chí.

Tuổi: 23 tuổi.

Năng lực: sau hệ người nhện, gạch bỏ là "Không đặt tên"

Đẳng cấp: Cấp C+ gạch bỏ.

Nguy cơ mất khống chế: 75%, đợi thảo luận.

Sau khi bộ trưởng Thẩm xem lướt qua, lại trầm giọng nói: "75%? Sao có thể thấp như vậy được!"

"Không phải còn cần thảo luận sao?"

Giáo sư Bạch ngồi xuống ghế, đeo kính lão lên, vừa lật tài liệu, vừa nói: "Chúng ta phải thừa nhận vài điều, chúng ta vẫn luôn không có căn cứ thực chất nào đối với đánh giá về nguy cơ mất khống chế của đồng chí Lục, chỉ dựa vào sự cảm nhận và phán đoán chủ quan, mới xác định cho anh ta một số liệu cực cao, thậm chí vượt quá mức tiêu chuẩn như vậy..."

"Nhưng trên thực tế, nếu từ trong tất cả hồ sơ mà anh ta từng xử lý qua, có thể thấy mức độ hoàn thành và tuân thủ quy định của anh ta quả thật là khác biệt so với những người có năng lực. Tất cả mọi chuyện qua tay anh ta xử lý, anh gần như không tìm được bất kỳ một điểm vi phạm quy định nào!"

"Thật ra vẫn có."

Trần Tinh lấy kính râm trên mặt mình ra, nói thêm: "Trải qua báo cáo phân tích về nhiệm vụ của anh ta và Bích Hổ, tôi nghi ngờ anh ta có báo cáo khống... Đương nhiên, mức độ này cũng rất thú vị, trước sau mấy lần, cao tới mức... mấy nghìn!"

"A..."

Vẻ mặt ngài Tô vốn đang căng thẳng, nghe vậy không khỏi che mũi.

Bộ trưởng Thẩm lại lạnh lùng hừ một tiếng, nói: "Tiếp tục!"

Giáo sư Bạch mỉm cười, nói: "Nói tóm lại, căn cứ từ cái nhìn khách quan, nguy cơ của đồng chí Lục chẳng những không cao, trái lại còn thấp hơn so với người có năng lực khác rất nhiều, còn thấp hơn Bích Hổ được chúng ta công nhận là có nguy cơ mất khống chế thấp nhất. Dù sao..."

"Báo cáo của Bích Hổ còn tệ hơn đồng chí Lục nhiều."

"Hơn nữa, anh ta có ham muốn đối với người khác phái có phần khác hẳn người bình thường, có vài thời điểm nào đó quả thật làm người ta không mấy yên tâm..."

"Ngoài ra, chúng ta phải thừa nhận, nguy cơ mất khống chế của đồng chí Lục vẫn cao như vậy, thật ra chỉ có một nguyên nhân."

Nói đến đây, giáo sư Bạch thoáng dừng lại một lát, sau đó nói rõ ràng từng từ từng chữ: "Chúng ta không hiểu cậu ta!"

Ngài Tô hơi tò mò ngẩng đầu lên.

Bộ trưởng Thẩm cũng khẽ nhíu mày, sau đó chậm rãi gật đầu.

"Đồng chí Lục có năng lực rất mạnh, nhưng chúng ta không biết tại sao cậu ta mạnh như vậy."

"Cậu ta đã mấy lần hoàn thành nhiệm vụ vượt qua kỳ vọng của chúng ta, nhưng chúng ta lại không biết cậu ta làm sao làm được."

"Chúng ta cho rằng mình đã phân chia và đánh giá đúng năng lực của cậu ta, nhưng luôn có vài thời điểm, cậu ta trong lúc lơ đãng đã biểu hiện ra một số chi tiết, phá tan sự phân chia và đánh giá của chúng ta đối với cậu ta..."

Giáo sư Bạch nói đến đây thì thoáng dừng lại rồi mới nói tiếp: "Đây mới là nguyên nhân khiến chúng ta đánh giá cấp bậc mất khống chế của cậu ta cao như vậy!"

"Chúng ta không hiểu về cậu ta, cho nên sợ cậu ta."

Trong phòng họp có vẻ đặc biệt yên tĩnh, không phải áp lực mà là một bầu không khí vi diệu.

Ngài Tô mỉm cười, phá tan sự yên tĩnh này, gật đầu nói: "Người khác thế nào tôi không biết, nói thật, cá nhân tôi thật sự có một chút."

"Đối với sự vật hoặc cá nhân không rõ, tôi quả thật có chút tâm lý đề phòng."

Ngay cả ông ta đã nói vậy, bộ trưởng Thẩm cũng dùng sự im lặng để đại biểu cho câu trả lời của mình.

Giáo sư Bạch khẽ gật đầu, nói: "Tôi cũng có tâm lý tương tự. Nhưng có thể do tính cách mỗi người không giống nhau, tôi tò mò về sự vật không rõ hơn là tâm lý sợ hãi, cho nên tôi vẫn muốn thử tìm hiểu bí mật của đồng chí Lục..."

"Trong lúc đó, tôi đã từng làm rất nhiều giả thiết và suy luận, tôi sẽ không nói tỉ mỉ."

"Thật ra điều làm tôi phải thật sự suy nghĩ cẩn thận là mấy phần báo cáo vừa được chuyển tới..."

Ông ta nói xong, lật tập tài liệu trong tay tới một tờ, giơ ra cho người bên cạnh xem.

Đây là một bản phô tô báo cáo của tổ quan sát nguy cơ mất khống chế đưa tới.

Phía trên ghi chép kỹ càng tỉ mỉ về tất cả biểu hiện của đồng chí Lục khi xử lý sự kiện bắt "linh hồn", dọn dẹp tổ chức thần bí "Quê Hương Chân Chính" ở thành phố vệ tinh 4. Trong đó ghi chép rất tỉ mỉ, thậm chí bao gồm mỗi lời nói, hành động và từng đề nghị đưa ra trong lúc đồng chí Lục hợp tác với Tửu Quỷ.

Nhưng… điều thu hút bọn họ nhất vẫn là kết luận cuối cùng.

"Có thể xác định, đồng chí Lục tuyệt đối không chỉ có một loại năng lực, năng lực chỉnh thể của anh ta có trạng thái hỗn loạn pha tạp!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận