Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 215: Búp bê à, đừng sợ (1)

“Chuyện vừa rồi là như thế nào?”

Trên con đường chật hẹp bên ngoài trấn nhỏ, khi vô số Tần Nhiên đồng thời thức dậy, một người trông giống bé trai với cái đầu to bự đang hoảng sợ lùi về trong phòng, hắn há to miệng thở hổn hển, đầy trên mặt đều là biểu cảm không thể lý giải:

“Tại sao không có tác dụng?”

Trong thông tin mà Lục Tân thẩm vấn từ miệng Trần Trọng, biệt hiệu của hắn là Đại Đầu Quỷ, không biết năng lực cụ thể.

Nhưng có thể chắc chắn, hắn chính là nguồn gốc của nhiều sự kiện lây nhiễm đột ngột có tính chất đặc biệt ở Thành phố vệ tinh 2 của Thanh Cảng, năng lực có thể là thông qua một đóa hoa hồng, hoặc là một đồ vật đặc biệt nào đó, bằng cách cho mượn cùng tặng, cấy một loại cảm xúc khác thưởng vào trong cơ thể người được tặng.

Lúc này, người có năng lực thân kinh bách chiến cũng được xem như lính đánh thuê này đang phát ngốc.

Vừa rồi, khi người có năng lực của thành Thanh Cảng liều lĩnh xông vào Thị trấn Vui Vẻ phát hiện bọn họ, bọn họ đương nhiên cũng phát hiện đối phương.

Trước tiên, hắn sử dụng năng lực, nhờ một bé trai vẫn chưa dị hoá hoàn toàn ở trong thị trấn, đưa cho người có năng lực của thành Thanh Cảng một trái táo chua, hắn cũng chắc chắn không nhìn lầm tên người có năng lực đã nhận lấy trái táo chua đó.

Cho nên, khi người có năng lực giao thủ với lão đại, hắn cũng đúng lúc phát huy tác dụng của mình…

Lúc này, vị người có năng lực đó hẳn là rất khó từ chối thỉnh cầu của mình.

Hắn hiểu rất rõ năng lực của mình, chừng mực gây khó dễ cũng rất khá.

Trong khoảng thời gian này, vị người có năng lực đó hẳn là vừa nghe thấy tiếng của mình, sẽ trở nên kích động hơn mới đúng.

Mặc dù trong khoảng thời gian ngắn như vậy, vẫn chưa đủ để khiến vị người có năng lực đó có hảo cảm với mình, lên men đến mức đủ mạnh để lấn át mọi cảm xúc cùng lý trí, đạt đến trình độ nói gì nghe nấy, nhưng vẫn tạo ra sự ảnh hưởng đến ý chí là đủ rồi.

Đây là hiệu quả mà mình có thể làm.

Năng lực của bản thân không thích hợp giao thủ chính diện với người có năng lực, nhưng chỉ cần trúng năng lực của mình, gần như không có cách giải…

Hắn biết thời điểm này lão đại cần một ít trợ giúp, cho nên nắm bắt chuẩn xác.

Làm một trợ thủ, bản thân có thể giúp lão đại tranh thủ dù chỉ nửa giây cũng đã tốt rồi.

Thế nhưng, điều hắn nhìn thấy lại là sau khi mình mở miệng, người có năng lực đó chỉ do dự một chút, vẫn xông ra ngoài.

Cũng bắt được cổ họng của lão đại trong một phát.

“Lại sắp đổi lão đại sao?”

Một màn vừa đột ngột lại nhanh chóng giống như ma quỷ đó khiến Đại Đầu Quỷ có chút khó hiểu, càng có chút khủng hoảng…

… Năng lực của mình sao lại không có tác dụng?

Sau đó cũng vào thời điểm này, Đại Đầu Quỷ bỗng nhiên nghe thấy một tiếng cười như ẩn như hiện.

“Hì hì, bé trai à…”

Đại Đầu Quỷ đột nhiên bừng tỉnh, quay đầu lại nhìn xung quanh.

Nhưng ở căn nhà đặc trưng trong trấn nhỏ này, lại không nhìn thấy bất kỳ thứ gì, chỉ cảm thấy có một cơn gió mơ hồ thổi qua.

Từ cửa sổ căn nhà, có một chút ánh trăng xuyên qua, nhưng phần lớn căn nhà vẫn ẩn trong bóng tối.

Hắn không khỏi cảm thấy, hình như trong bóng tối có một đôi mắt đang nhìn hắn.

Đôi mắt kia, tràn ngập hưng phấn, gian xảo…

… Cùng với đáng yêu và ngọt ngào!

Đại Đầu Quỷ đứng tại chỗ, một chút cử động cũng không dám.

Thần kinh hắn căng thẳng đến cực điểm, cẩn thận quan sát một thiết bị mini bên hông, hô hấp cũng tạm thời đình chỉ.

Nhưng thiết bị đó, một chút động tĩnh cũng không có.

Không biết qua bao lâu, trong phòng lại mơ hồ có gió lạnh thổi qua, giống như một khối không khí nho nhỏ.

Cái loại âm thanh giống như chỉ có thể nghe được trong lúc lơ đãng, nhưng cẩn thận phân biệt lại không còn vang lên:

“Chị rất thích em…”

“Tích !”

Cũng vào lúc này, thiết bị báo động bên hông Đại Đầu Quỷ đột nhiên phát ra tiếng cảnh báo chói tai.

Ánh sáng màu đỏ phát tán, chiếu sáng vào bóng tối trong căn nhà này.

Sự thay đổi xảy ra đột ngột, khiến cho Đại Đầu Quỷ nháy mắt chảy mồ hôi lạnh toàn thân, có cảm giác tất cả máu đều dồn lên não.

Máy kiểm tra tinh thần mini hoặc là hoàn toàn không có phản ứng, hoặc là phản ứng mạnh mẽ tức thì đến cực hạn…

Rốt cuộc hắn đã đụng trúng cái gì?

Khi trong đầu trống rỗng, cảnh giác ngày thường vẫn có tác dụng.

Thân thể dị dạng có chút thấp bé của hắn cả đời cũng chưa từng nhanh như vậy, lập tức tháo thiết bị mini bên hông xuống ném ra ngoài.

Khi thiết bị rời khỏi tay, lúc nó còn đang bay giữa không trung đã phân tán ra thành từng mảnh, sau đó ở giữa hai bên lập lòe hồ quang điện màu lam như mấy ngón tay thô ráp, đan xen, mở rộng, trong tích tắc điện quang đã che kín toàn bộ căn nhà.

Mà hắn ngay lập tức một bước lẻn đến cửa sổ phía sau của căn nhà, chuẩn bị lao ra ngoài.

Hắn cũng không am hiểu thể năng, nhưng lúc này, đại khái là bởi vì đặc biệt khẩn trương, thân thủ cũng mạnh mẽ lên rất nhiều.

Một bước đã đi tới bên cửa sổ, duỗi tay đặt lên cửa sổ, muốn dùng sức nhảy ra ngoài.

Nhưng ngay khi hắn bắt đầu dùng sức, hắn lại đột nhiên ngã xuống đất, bởi vì lần này đột ngột té xuống, hắn cũng chưa kịp phản ứng lại, đầu to đập thật mạnh lên cửa sổ, đau đớn nóng rát, còn có chất lỏng ấm áp chảy ra.

“Chuyện gì đang diễn ra?”

Hắn không hiểu, rõ ràng một động tác đơn giản như thế, vì sao mình lại ngã được chứ?

Đang suy nghĩ, hắn ngẩng đầu lên nhìn, lập tức nhìn thấy hình cung màu lam biến mất trong tầm mắt, dường như chiếu vào thứ gì đó trên trần nhà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận