Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 256: Chặn hoàn toàn

“Mấy người…… Mấy người cứ phải đối nghịch với tôi sao?”

Trong hành lang khách sạn, thừa dịp âm hồn không ở đây, hầu hết mọi người đều đã trốn khỏi đại sảnh.

Cho dù lúc này chân cẳng còn bủn rủn, hoang mang lo sợ, không có cách nào chạy đi, lúc này cũng dưới sự chỉ huy của vị cảnh sát kia, run rẩy ngồi xổm xuống từng nơi, bảo trì khoảng cách nhất định với nhau.

Lục Tân không bắt buộc tất cả bọn họ đều chạy đi, bởi vì như vậy, cũng không có ý nghĩa gì cả.

Thật ra thời gian chỉ chưa đầy một phút, sau khi nhìn trật tự đã thoáng ổn định, bỗng nhiên một người bảo an đột nhiên ngẩng đầu lên, ánh mắt vặn vẹo mà tràn ngập thù hận nhìn Lục Tân, lạnh lùng quát: “Anh cho rằng như thế sẽ làm tôi khoanh tay chịu trói sao?”

Hắn bỗng nhiên trở mặt, lời nói ra khiến người ta không có cách nào hiểu được, lại mơ hồ dẫn tới một chút rối loạn.

Nhưng bởi vì xung quanh quá trật tự, rối loạn này cũng không lớn, thậm chí còn có người tò mò ngẩng đầu, nhìn qua hắn.

“Anh đừng hiểu lầm, tôi không phải đối nghịch với anh.”

Lục Tân thấy hắn đã trở lại, bình tĩnh nhìn về phía bảo an kia, nói: “Chúng ta không phải kẻ thù, đúng không?”

“Tôi chỉ đang làm công việc của tôi thôi, phía trên có lãnh đạo phân phó xuống, cũng không có cách nào…”

“Về phần có thể bắt anh hay không…”

Lục Tân như suy xét một chút, nói: “Từ trên tài liệu thì hẳn là có thể, anh tiến vào thân thể của những người khác, phân biệt có hai loại là tiếp xúc tiến vào và cách không tiến vào, nếu như tiếp xúc tiến vào thì tốc độ rất nhanh, nhưng vậy thì anh cần tiếp xúc với người khác, kéo dài quá trình, cách không tiến vào thì hẳn là không phải khoảng cách vô hạn, cách xa nhất… Hẳn là không thể vượt qua 10 mét?”

Anh như nhớ lại một chút nội dung của tài liệu, sau đó gật đầu: “Cho nên từ cục diện hiện tại thì…”

Anh dừng một chút, nói: “Anh quả thật trốn không thoát…”

“Khách khách…”

Bảo an kia cắn chặt răng, cơ bắp trên mặt đều vặn vẹo.

Hắn giống như rất muốn nói chút lời nói tàn nhẫn, nhưng vừa rồi, hắn đã đi đến rìa xem xét, biết Lục Tân nói chính là sự thật.

Điều này khiến hắn càng khó chịu đựng.

Người trẻ tuổi trước mắt này thoạt nhìn có khí chất rất bình thường, vốn không được hắn để vào mắt.

Hắn có gan trà trộn vào thành chính, khiêu chiến người có quyền uy, sao lại có thể tình nguyện bị tên bình thường này uy hiếp?

Nhưng cố tình, tên này thoạt nhìn không giống dân đi làm, nói cái loại lời nói không có tính khiêu chiến nhưng lại làm lòng hắn bốc hỏa.

Mơ hồ, thậm chí sinh ra một loại tâm lý sợ hãi.

Bởi vì hắn quả thật nhìn thấy những người bao vây tới đây, cũng biết bọn họ đang thu nhỏ vòng vây.

“Ồn ào!”

Hắn bỗng nhiên đứng lên, nghiến răng nghiến lợi, hung tợn nói: “Hiện tại là các người ép tôi!”

“Các người muốn hại chết mọi người sao?”

“Ở trong phạm vi năng lực của tôi, tất cả mọi người đều là con tin của tôi…”

“Nếu các người nhất định phải đối nghịch với tôi, tôi đây sẽ giết hết tất cả bọn họ…”

Khi nói lời này xong, hắn bỗng nhiên xoay người, dùng sức đập vào cây cột.

Khoảng cách quá xa, động tác của hắn lại quá đột ngột, gần như ngay lập tức, bảo an kia cũng đã bị đập cho đầy đầu là máu.

Mà ngay sau đó, bên cạnh lại có người đứng lên, cười to một cách tàn nhẫn, cầm bút máy đâm vào bụng của mình.

Xung quanh nháy mắt trở nên hỗn loạn, tất cả mọi người đều sợ hãi lớn tiếng kêu thảm thiết.

Ngay cả vị cảnh sát giúp đỡ duy trì trật tự cũng sợ đến mức thay đổi sắc mặt, liên tiếp lùi lại vài bước.

“Tìm thấy rồi…”

Lại có tiếng một người vang lên, là cô gái ở quầy lễ tân kia, cô lấy một cây dao gọt trái cây từ trong ngăn kéo, đặt lên trên cổ trắng nõn của mình, sau đó gắt gao nhìn chằm chằm Lục Tân: “Nói, anh là muốn để tôi hại chết tất cả bọn họ sao?”

Ánh mắt Lục Tân lập tức trở nên có chút lạnh băng.

Anh nhíu mày, đối diện cô gái ở quầy lễ tân kia, trong mắt anh, gương mặt của cô gái này là một người đàn ông.

Mà đối diện với ánh mắt tàn nhẫn của người đàn ông hung ác đó, qua thật lâu anh mới lắc đầu một cái.

“Anh vốn đã phạm pháp rồi.”

Dáng vẻ của anh trở nên có chút nghiêm túc, hoặc là nói có chút hờ hững, trong giọng nói cũng không có cảm xúc đặc biệt gì: “Hai người vừa rồi bị thương cũng không biết có gây nguy hiểm đến tính mạng hay không, nếu trí mạng, vậy thì anh đã phạm phải hai mạng người. Mà nếu anh còn muốn tiếp tục làm tổn thương người khác, vậy anh phạm tội đã không còn là tử hình nữa, cho nên, bây giờ anh…”

“…… Định trả cái giá cao hơn cả án tử hình sao?”

Anh vừa nói, vừa chậm rãi động đậy, giống như đang hoạt động tay chân: “Tuy số lần tôi giao thủ với người năng lực không nhiều lắm.”

“Nhưng kinh nghiệm làm thế nào cho các người càng thống khổ, vẫn có một chút…”

“Anh…”

Trên mặt Lục Tân bình tĩnh cùng với giọng nói nghe rất bình thản, làm cho lòng âm hồn kia sợ hãi.

Hắn không biết vì sao lời nói của người thanh niên này khiến trong lòng mình sợ hãi, phản ứng một chút, mới hiểu được…

… Hắn chẳng qua ở số tội của mình, mà không có lựa chọn “thỏa hiệp”.

Điều này khiến lòng hắn rối rắm không thôi, cơ bắp trên mặt không ngừng co giật, bỗng nhiên cầm lấy dao gọt trái cây, dùng sức kề lên cổ.

Đồng thời hắn tàn nhẫn hét: “Anh…”

Lúc lời còn chưa nói xong, Lục Tân bỗng nhiên vọt lên.

Trong lúc xông lên, anh thò tay vào ba lô, móc ra một thứ, ném ra từ xa.

“Đùng!”

Lục Tâm phóng tới vị trí quầy lễ tân, nhưng giữa đường lại bỗng nhiên chuyển hướng.

Anh lao về phía một chú ở bên trái, hơn nữa lập tức cắm món đồ trong tay lên cổ ông.

Cùng lúc đó, đồ vật bị anh ném văng ra, cũng quỷ dị bay lên trên không trung.

Giống như có một bàn tay vô hình bắt được vòng tròn kia, sau đó chuẩn xác tức thì đeo nó lên cổ của phu nhân da báo.

Sắc mặt cô gái ở quầy lễ tân mê mang một chút, chợt trở nên vô cùng hoảng sợ.

Trong tay cô còn cầm dao, nhưng lại không ngừng run rẩy.

“Những người khác lui về phía sau.”

Lục Tân đưa mắt ra hiệu với vị cảnh sát kia, sau đó ngẩng đầu nhìn lên trước để xác định trạng thái của cô gái ở quầy lễ tân.

Sau đó anh thấp giọng nói với tai nghe: “Đã bắt được, tiểu đội chi viện có thể trực tiếp tiến vào.”

Mang trên cổ bọn họ là hai bộ ức chế năng lực.

Cho dù là bộ ức chế năng lực thì vẫn là mặt nạ phòng hộ, thật ra tác dụng cũng không phải vạn năng.

Như thể người thường mang loại mặt nạ phòng hộ này, cũng không có cách nào đảm bảo mình sẽ không bị lây nhiễm. Gặp một ít lượng tinh thần cao cấp, có tính ô nhiễm cao, mặt nạ như vậy, cho dù không nói thùng rỗng kêu to, bản chất cũng không khác biệt bao nhiêu.

Nhưng dù sao vẫn có tác dụng nhất định.

Đặc biệt là đối với loại năng lực của người năng lực chủ yếu ảnh hưởng đến người khác, cũng có tác dụng nhất định đối với việc làm chậm lại.

Tác dụng của mặt nạ phòng hộ chủ yếu là bảo vệ đầu mình, bởi vì khi bị người năng lực tập kích, tinh thần lực đều bắt đầu có tác dụng từ nơi này, nếu “âm hồn” chỉ muốn tiến vào não của chiến sĩ mang mặt nạ phòng hộ, mặt nạ phòng hộ ít nhất kéo dài quá trình này từ ba đến năm lần, cũng cho người bên cạnh bọn họ đủ thời gian để phản ứng và xác định kế hoạch.

Cho dù là tiến vào hay là rời đi, đều sẽ chậm lại, âm hồn này không có cách nào xuất quỷ nhập thần trên thân thể của mỗi người.

Giảm tốc độ, hắn rất dễ bị người bên cạnh nhốt chết ở trong cơ thể mục tiêu nào đó.

Nguyên lý của bộ ức chế năng lực có chút khác biệt so với mặt nạ phòng hộ, chủ yếu cấu thành từ hai phần, một phần là bộ cảm ứng năng lực tinh thần, một phần là chip điện giật, chỉ cần cảm nhận năng lượng tinh thần dao động khác thường, sẽ lập tức phóng ra dòng điện cực mạnh.

Cho dù kích cho người năng lực choáng váng, hay tạo ra thống khổ, phân tán lực chú ý, đều có thể đạt tới hiệu quả của bộ ức chế năng lực.

Mà vừa rồi Lục Tân làm, chính là thông qua bộ ức chế bắt giữ “âm hồn” kia.

Bởi vì người trong đại sảnh, số lượng vốn giảm đi rất nhiều, phần còn lại cũng đã phân tán ra hết mức có thể.

Cho nên bọn họ cách nhau cũng khá xa.

Khi Lục Tân tiến về phía cô gái ở quầy lễ tân, đã biết âm hồn nhát gan kia tất nhiên sẽ đào tẩu, tiến vào thân thể của những người khác, mà Lục Tân làm đó là tách ra với em gái, bản thân lao về phía người bên trái, mang cho hắn bộ ức chế năng lực.

Còn em gái thì lao về phía bên phải, mang lên bộ ức chế năng lực cho phu nhân da báo.

Như vậy, cho dù âm hồn này tiến vào hai bên trái phải, trong cơ thể của hai người gần nhất đều sẽ bị chế trụ.

Mà nếu hắn trốn trở lại trong thân thể của cô gái ở quầy lễ tân, dưới tình huống người cách gần đó bị khóa, cũng rất khó đào tẩu.

Vì thế, dừng ở đây, con đường chạy trốn của âm hồn đã bị chặn hoàn toàn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận