Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1094: Thu nhập ngoài sức tưởng tượng (2)

Vừa nghe thấy lời này, Hạ Trùng dường như cũng thoáng được thở phào, sắc mặt trở nên ngưng trọng một chút.

Lục Tân ở một bên, cũng lén nhẹ nhàng thở ra.

Sau khi xác định thủ phạm đã thực sự sa lưới, đám người Hạ Trùng nhanh chóng lại đây đánh giá đám người tổ trưởng Long mà Lục Tân thuận tay bắt được.

Cảnh tượng vỏ đạn lăn lóc đầy đất từng khối thi thể đầy máu me, cùng với từng chiếc xe võ trang, súng tự động, thậm chí còn có những viên đạn đặc thù, cùng với những đứa trẻ làm từ nhựa chưa rõ tác dụng nhưng rõ ràng rất không bình thường kia nữa, tất cả đều làm cho vẻ mặt của bọn họ trở nên càng kỳ lạ, trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì.

“Có thể xác định là tập đoàn Hỏa Chủng Khai Thải.”

Thủ Thuật Đao khoanh hai tay lại, sau khi lướt qua những nhân viên của lực lượng vũ trang, cùng với những chiếc xe quân trang, xem qua vũ khí của bọn họ, cùng với những vỏ đạn rơi rụng trên mặt đất, thậm chí còn có máu thịt tung tóe đầy đất kia nữa, sau khi anh ấy bỏ chút máu vào miệng nếm thử, lại nhéo nhéo cánh tay của mấy vị nhân viên vũ trang còn sống sốt đứng bên kia, anh ấy chậm rãi đi rồi trở về, nói: “Xe được quân trang chất lượng cao, súng tự động hệ Hỏa thần kiểu mới, cùng với máu loại B.”

“Thân thể mang theo dấu vết huấn luyện chuyên nghiệp, những vết chai trên người bọn họ không thể xuất hiện dưới năm năm thời gian được, các khối cơ bắp cũng cực kỳ cứng.”

“Nhìn dáng vẻ, bọn họ hẳn là thuộc về tổ bộ đội phản ứng nhánh số hai của ban chấp hành của tập đoàn Hỏa Chủng.”

“Trong số những người này không có bóng dáng của người có năng lực, nếu không phải như thế, bọn họ có thể xem như là bộ đội phản ứng bậc một rồi.”

“Đây thực sự có thể coi là một mẻ cá lớn.”

“Trước kia chúng ta đã từng suy đoán, những chuyện như giao dịch linh hồn, chế tạo địa ngục thế này, những thế lực đứng ở sau lưng nhất định lớn đến mức đáng sợ.”

“Hiện tại xem ra, chậc chậc, quả nhiên có liên quan đến Hỏa Chủng.”

Lục Tân nghe thấy thế, vội thế giải thích thay tổ trưởng Long một câu, nói: “Anh ta nói anh ta là người của Hộp Đen, còn nói đây là việc riêng.”

“Có quỷ mới tin cậu ta.”

Thủ Thuật Đao nói: “Nếu như chúng ta bắt giữ thất bại, thậm chí rơi vào trong tay của đối phương, chúng ta cũng sẽ nói đây là việc riêng của mình mà thôi.”

“Nếu như cậu là là người của Hỏa Chủng, lại nói bản thân là người của Hộp Đen, vậy chỉ có thể chứng minh một điều thôi.”

“Cậu ta vừa là người của Hỏa Chủng, vừa là người của Hộp Đen.”

Lục Tân lập tức không biết nên nói cái gì nữa, anh cảm giác những lời anh ấy nói rất có lý.

Người anh em đến từ thành phố trung tâm này thực sự rất là thông minh mà, có cảm giác anh ấy chính là một trong những người thông minh nhất mà mình từng gặp được.

Còn rất nhiệt tình, còn rất hào phóng.

Ngoại trừ tật xấu là lúc kiểm tra ngoài hiện trường có thói quen đút máu vào miệng nếm thử ra, quả thực là vô cùng hoàn mỹ.

Nhìn thấy anh ấy, anh có cảm giác nhìn thấy đồng loại mà.

“Ừm, quả nhiên là giống với những gì trong báo cáo……”

Cũng vào thời điểm sau khi xác nhận lại tình huống ở hiện trường xong Hạ Trùng mới hơi hơi gật gật đầu, sắc mặt của cô ấy vẫn có chút cảm giác lạnh như băng, nhưng lại không phải là loại cảm giác lạnh như băng chống cự người khác ở ngoài vạn dặm, mà loại cảm giác không biết phải miêu tả như thế nào, chính là cảm giác lạnh lẽo khó có thể tin.

Chậm rãi quay đầu lại, cô ấy bình tĩnh liếc mắt nhìn Lục Tân một cái, hỏi ra một vấn đề: “Anh làm được chuyện này bằng cách nào?”

Nghe lấy cô ấy nói như vậy, ngay cả Thuần Thú Sư đứng bên cạnh cô ấy, thậm chí bao gồm cả những nhân viên thuộc bộ đội Phụ Linh mà thoạt nhìn không hề có tính tò mò đang đứng bên kia, cũng đều quay đầu nhìn về phía Lục Tân, mọi người đều không nói gì, thế nhưng sự nghi hoặc trong ánh mắt đã chứng minh rất nhiều điều rồi.

Một quái vật tinh thần có lượng cấp tinh thần lên tới mấy trăm nghìn, hơn nữa còn không có hình thể, lại có được được tốc độ cực kỳ nhanh chóng.

Lại thêm một nhánh của bộ đội phản ứng cấp hai của tập đoàn Hỏa Chủng, thậm chí còn được trang bị những viên đạn đặc thù cùng những vật thể kỳ dị nữa…

Kết quả lại bị một mình anh, không một tiếng động, cứ như vậy mà bắt hết một mẻ?

“Cứ như thế mà bắt thôi…”

Ở dưới ánh mắt của mọi người, Lục Tân đành phải thản nhiên trả lời: “Đầu tiên thì bắt tiểu đội vũ trang này trước, sau đó thì con quái vật này mới đến.”

“Sau đó, thì tiếp tục bắt nó lại.”

Thấy ánh mắt mà Hạ Trùng đang dùng để nhìn anh, đã có chút dọa người, anh chỉ đành tiếp tục ngượng ngùng giải thích: “Thật ra cũng rất nguy hiểm.”

“Vũ khí của bọn họ rất lợi hại, phản ứng của con quái vật kia cũng rất mau lẹ, hơn nữa năng lực của nó rất kỳ quái, thiếu chút nữa đã…”

“Để cho bọn họ chạy mất rồi.”

Những lời mà Lục Tân thực chất đều là sự thật.

Có thể bắt lấy con quái vật tinh thần này thật đúng là do anh đã gặp may mắn, đại khái là bởi vì nó đã nhận ra được hơi thở của đám người tổ trưởng Long bên này, hoặc là nó đã cảm nhận được sự tồn tại của thứ gì đó nằm trong số đám người tổ trưởng Long, cho nên nó mới dùng tốc độ cực nhanh mà đuổi theo đến đây, chờ đến thời điểm nó và anh phát hiện ra nhau, thì khoảng cách lúc ấy thậm chí còn chưa đến một trăm mét, cho nên bản thân anh mới có thể thuận tay bắt nó lại được.

Nếu như là ở ngày thường, dựa vào sự cảnh giác của nó, hẳn là nó sẽ làm một phép thử ở một khu vực cách đây xa hơn, để có thể tùy thời chạy trốn.

Ừm, nếu nói như vậy, vị tổ trưởng Long này, cũng xem như là một người có công.

Có điều sau khi đám người Hạ Trùng nghe thấy Lục Tân nói như thế, ánh mắt lại chỉ có càng thêm kỳ quái, tất cả đều trở nên trầm mặc.

Hạ Trùng thậm chí còn đang cau mày nghĩ lại: Có phải là khả năng nghe hiểu của mình đang gặp vấn đề hay không?

Nếu không thì vì cớ gì mà mình cứ luôn cảm thấy có chỗ nào đó quái quái?

“Hô…”

Cũng may, Hạ Trùng cũng coi như là một người phản ứng rất nhanh, cô ấy đã điều chỉnh lại cảm xúc của bản thân ngay sau đó, cánh tay mũm mĩm thịt duỗi về phía anh.

“Cho dù là như thế nào, cảm ơn sự viện trợ của anh, đồng chí Đơn Binh!”

Nhìn thấy dáng vẻ nghiêm túc đến thể của cô, tảng đá ở trong lòng của Lục Tân cuối cùng cũng đã có thể rơi xuống đất.

Mang theo hy vọng đầy cõi lòng, anh trịnh trọng bắt tay với cô ấy, cười nói: “Cô cảm thấy cách xử lý nhiệm vụ lần này của tôi ổn chứ?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận