Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 186: Năng lực của mẹ (1)

Chiếc xe mô tô phát ra âm thanh yếu ớt vô lực.

Sau khi Lục Tân bị trúng năng lực “Cưỡng chế bắt chước” của người có năng lực hệ con rối thì người đàn ông mặc bộ âu phục đỏ kia cũng đã chạy vọt ra đến cửa bên hông của kho hàng, định trực tiếp chạy trốn nhưng mà chiếc xe mô tô vừa chạy ra đến cửa thì đột nhiên bị tắt máy. Cho dù anh ta có dùng cách nào đi nữa thì nó cũng chỉ phát ra những tiếng động cơ yếu ớt, không cách nào có thể nổ lên lại được.

“Đáng chết!”

Người đàn ông chửi thề, sau đó bỏ xe mô tô ra, hai tay nắm lấy không trung.

Hai tay anh ta nắm lấy không khí, trông rất giống như anh ta đang nắm lấy một cái gì đó vô hình, sau đó cơ thể anh ta đột nhiên bật ra.

Anh ta dường như đang bị một thứ gì đó kéo lên và đang chuẩn bị để bay lên.

Nhưng mà đáng tiếc, khi cơ thể người đàn ông mặc bộ âu phục màu đỏ vừa thoát ra khỏi chiếc xe mô tô khoảng một mét thì Lục Tân lại xuất hiện bên cạnh anh ta một cách rất quỷ dị, hai tay Lục Tân nắm lấy chân của anh ta, kéo anh ta từ trên không trung xuống, để cho anh ta ngồi lại trên chiếc xe mô tô một lần nữa.

Lục Tân đặt tay lên vai anh ta, biểu cảm trên mặt anh cuối cùng cũng có thể giãn ra.

Sợi dây tâm linh.

Thông qua sự biến đổi tâm linh của sợi tơ, vật thể mục tiêu sẽ được sợi tơ quấn lại, có thể điều khiển và di chuyển vật thể đó trong không khí trong một khoảng cách nhất định.

Trước đây Lục Tân đã từng nhìn thấy năng lực này ở trên người cải tạo tinh thần đột nhập vào thành phố vệ tinh số hai.

Đây chính là khả năng cấp ba trong các cấp bậc khả năng của người có khả năng hệ con rối, cho phép người đó có thể di chuyển như đang bay.

Nhưng khả năng này thường được người cải tạo tinh thần tự sử dụng cho mình nhiều hơn.

Người có năng lực hệ con rối bởi vì thân hình khá nặng nề nên không có khả năng phản ứng nhanh và giữ thăng bằng cho nên bọn họ rất ít khi sử dụng khả năng này.

Ngoài ra, khi sử dụng năng lực đó, người được chuyển hóa linh hồn do mình điều khiển sẽ đi vào trạng thái ngủ.

“Bạch!”

Người đàn ông bị Lục Tân kéo trở lại xe mô tô thì sắc mặt trở nên vô cùng tái nhợt.

Anh ta chuẩn bị bảy người bị cải tạo tinh thần đã hoàn toàn dùng hết rồi.

Năng lực “Cưỡng chế bắt chước” vừa rồi hình như Lục Tân đã có biện pháp để đối phó rồi.

Xe mô tô không biết đã xảy ra vấn đề gì, không thể nào nổ máy lên được.

Mà ở tình huống Lục Tân đang ở gần như thế này, cho dù muốn sử dụng năng lực sợi dây tâm linh cũng không thể nào chạy thoát được.

Khoảnh khắc bị lôi trở về ngồi lại trên xe mô tô, rồi bị Lục Tân khoác tay lên vai mình, tâm trạng anh ta lập tức căng thẳng đến cực độ.

“Pằng!”

Người đàn ông mặc bộ âu phục đỏ bỗng nhiên lấy ra một khẩu súng bên hông, anh ta xoay người và chỉ vào đầu của đối phương rồi liên tục bóp cò...

“Đoàng đoàng đoàng!”

Tiếng súng chói tai vang lên trong không gian chật hẹp làm cho mọi người chấn động.

Ngọn lửa từ họng súng chiếu sáng khuôn mặt đang tươi cười của Lục Tân.

Cổ của Lục Tân nhanh chóng vặn vẹo hai cái, phát ra âm thanh rắc rắc thanh thúy.

Toàn bộ đạn đều bắn trượt.

Tay của người đàn ông mặc bộ âu phục đỏ vẫn cầm súng, đạn bên trong vẫn chưa bắn hết.

Nhưng bàn tay cầm súng của anh ta đã run lẩy bẩy, anh ta bị người có năng lực hệ người nhện đến gần như vậy...

“Ào ào ào!”

Lục Tân chẳng qua chỉ đơn giản khoác tay lên vai của người đàn ông mặc bộ âu phục đỏ kia thôi, không hề làm cái gì khác nữa cả.

Nhưng mà từng bộ phận của khẩu súng ở trong tay anh ta cứ lần lượt từng món từng món bay ra ngoài, sau đó là đến lượt ngón tay của anh ta, rồi đến cổ tay, sau đó nữa là cánh tay, từng thứ từng thứ một đều bay ở giữa không trung, sau đó rơi xuống mặt đất, nhìn qua giống như những cánh hồng tàn đang rơi xuống.

“A!”

Anh ta hét lên một tiếng thảm thiết rồi ngã từ trên xe mô tô xuống đất.

Anh ta nằm vặn vẹo trên mặt đất, cổ họng liên tục phát ra những âm thanh nghe vô cùng thê lương, cả người cứ co quắp lại.

Nhưng may mà cảm giác thống khổ này chỉ kéo dài trong một khoảng thời gian ngắn ngủi.

Không biết anh ta làm cách nào mà chỉ thấy anh ta vùng vẫy một chút thì dừng lại.

Sau khi nằm trên đất được một lúc, anh ta thở hổn hển, gượng đứng dậy khỏi mặt đất, vẻ mặt trông có vẻ như không còn đau đớn gì nữa cả.

“Nhìn anh không giống như là một người có năng lực hệ người nhện...”

Sau khi đứng lên, người đàn ông mặc bộ âu phục màu đỏ có vẻ như hoàn toàn từ bỏ việc chống cự và chạy trốn.

Anh ta nở một nụ cười miễn cưỡng trên khuôn mặt đã trắng bệch như không còn một chút máu nào, nhìn Lục Tân và nói: “Tôi nhớ người có năng lực hệ người nhện không đáng sợ đến như vậy...”

“Không phải chỉ có mỗi anh nhận xét về tôi như vậy.”

Lục Tân không hề trả lời thêm mà chỉ cười một tiếng, sau đó rút chìa khóa xe mô tô của anh ta và nhét vào trong túi áo.

Trong đầu anh lại bắt đầu nhớ lại về những ghi chép trong tài liệu giới thiệu về người có năng lực hệ con rối, mấy vị giáo sư đã ghi chú rất rõ trong tài liệu về nhược điểm của người có năng lực hệ con rối là ở chỗ cơ thể. Chỉ cần tìm được đúng cơ thể anh ta, sau đó đến gần thì có thể khống chế người có năng lực hệ con rối dễ dàng hơn.

Nhưng mà không nghĩ đến lại phải tốn nhiều công sức như vậy.

Cho dù chỉ là người ngụy trang thành người bình thường rồi trốn cạnh những người bị cải tạo tinh thần hay là những người đã bị cải tạo tinh thần trong bụng có mang bom cũng đều rất khó đối phó.

Lục Tân nhớ lại trên tài liệu mà anh đọc được còn có ba dòng được in đỏ, đó là lời cảnh báo đặc biệt của bộ, đồng thời cũng là bài học đầu tiên của khóa huấn luyện chiến đấu dành cho những người có năng lực, trong đó chủ yếu nhất chính là ba nguyên tắc lớn nhất trong một cuộc đấu:

Thứ nhất, những người có năng lực sẽ không bao giờ được chủ động khiêu khích những cuộc chiến không có sự chuẩn bị trước.

Thứ hai, trận chiến không phải là vấn đề mấu chốt để quyết định kết quả mà là sự chuẩn bị cho trận chiến đó.

Thứ ba, điều quan trọng nhất là phải đảm bảo bản thân không được mất kiểm soát vì kết quả thắng thua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận