Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1614: Kế hoạch “thông minh” (3)

“Nhanh cút đi mau!”

Cùng lúc đó, trong một phòng thí nghiệm bí mật, một người đàn ông với thân hình cường tráng và sức mạnh kỳ lạ đã ném Số Tám ra khỏi cửa.

Sau đó cánh cửa phòng thí nghiệm đột ngột đóng lại một cách nặng nề.

"Chị Năm... Số Năm… Cái người họ Chu đó hiện tại..."

Số Tám cuối cùng cũng được tự do, nhưng anh ta lại không chịu rời đi, anh ta đứng ở bên ngoài đập mạnh vào cửa mà hét lớn: “Em thấy không cần thiết phải từ chối số Chín đâu. Những gì cậu ta vừa nói thực sự rất có lý. Vì cái gì không nhẹ nhàng giúp đỡ cậu ta lần này một chút chứ?"

"Những chuyện mà chúng ta trải qua ngày còn bé đều chỉ là sai lầm thôi mà..."

"Quả thực là không đúng, nhưng bây giờ chị cũng làm gì có chỗ nào để đi tố cao nữa, phải không?"

Trong phòng thí nghiệm, khuôn mặt tái nhợt của số Năm từ sau lưng nam nhân cường tráng thò ra, xuất hiện ở trên cửa sổ nhỏ thủy tinh, lạnh lùng nhìn số Tám:

"Hơn nữa, cậu phải thừa nhận, đây quả thực là một cơ hội hiếm có."

"Dưới tình huống ngoài dự đoán của tất cả mọi người, sở vụ Hắc Đào đã nắm bắt cơ hội duy nhất để thực hiện một cuộc ám sát phản công."

"Nếu như Số Chín thật sự chết đi, như vậy viện trưởng già kia sẽ thất bại, ông ta mà thất bại, chúng ta sẽ có thể kiếm được. . . "

"Không được, không đời nào..."

Số Tám chợt trở nên ngẩn ngơ, chợt càng dùng sức đấm cửa: “Như vậy là không đúng, không đúng đâu!”

“Chị làm như thế đúng là rất thông minh, thế nhưng chị làm như thế là không đúng…”

“Ha…”

Ở trên không trung, Lục Tân hít vào một hơi thật sâu, sau đó anh chậm rãi giang hai cánh tay của mình ra, giống như đang bay vậy.

Không đợi xe mô tô rơi xuống đất, anh đã liếc nhìn em gái và Tiểu Thập Cửu một cái.

Trong quá trình trao đổi ánh mắt cũng đã xác định mỗi bên cần phải làm gì.

Sau đó thân thể anh rướn về phía trước, đạp lên yên của xe mô tô, mượn lực bay lên không trung, xe mô tô bị một sức lực to lớn đụng phải, rơi thật mạnh xuống mặt đất, mà anh cùng với em gái và Tiểu Thập Cửu thì cùng nhau vọt tới lỗ hổng trên không của khu vực cấm.

“Anh trai lúc nào cũng là kẻ ngốc hết…”

Cùng thời điểm kêu lên những lời này, em gái nóng nảy nắm chặt lấy bím tóc có chút rối loạn của mình.

Cô bé rõ ràng còn quá nhỏ, không hiểu được tầm quan trọng của mái tóc, một nắm này của cô đã nhanh chóng bứt được một nắm to tóc.

Thế nhưng cô bé vẫn có thể rơi một cách chính xác vào trong đám trẻ đang bị hấp dẫn tiến vào bên trong khu vực cấm kia.

Đôi tay nhỏ bé mũm mĩm của cô bé bám lấy một đứa nhỏ bất kỳ trong số đó, thân thể của đứa nhỏ đó đã không tự chủ được mà đẩy vào người trước mặt, sau đó cứ theo thứ tự mà đổ dần về phía trước, khiến cho đám trẻ đang nổi đuôi nhau đi vào trong khu vực cấm trở nên lộn xộn.

Sau đó em gái dùng sức kéo bọn chúng ra bên ngoài.

Đám quái vật tinh thần đang khoác trên mình bộ trang phục nữ tu nhanh chóng trở nên cảnh giác, bọn chúng tấn công về phía em gái.

Mà vào lúc này, Tiểu Thập Cửu đã nắm chặt con dao sáng bóng trong tay mình.

Cô vốn dĩ có chút hoảng hốt, bởi vì một cảm giác không xác định nào đó khiến cho cô ta hết sức cáu kỉnh, thế nhưng khi nhìn thấy ánh mắt tỉnh táo của Lục Tân, ngược lại cô ta lại trở nên bình tĩnh lạ thường, giống như, cô đã đã tiếp nhận được một tín hiệu nào đó từ trong đôi mắt của Lục Tân, khiến cho cô ta trở nên kiên định vô cùng.

Mười năm phút sau, thân thể của cô ta giống như là bị những sợi tơ vô hình điều khiển, tốc độ nhanh tới chóng mặt, trong nháy mắt đã xoẹt qua mắt những nữ tu kia.

“Xoẹt xoẹt.”

Hai tiếng vang thật nhỏ cất lên, chỉ thấy thân thể của hai con quái vật tinh thần đã bị chia năm xẻ bảy.

Mà khi hai bạn nhỏ một thì đang giúp những đứa trẻ thoát khỏi vòng vây, một thì đang xử lý những thể ô nhiễm thứ cấp đang không ngừng tuôn trào cuồn cuộn trong khu vực cấm, Lục Tân lại chuyển hướng đi vào sâu bên trong khu vực cấm, xuyên qua làn sương mù đen đặc, đưa tay trái của mình về phía xa xa.

Những hạt màu đen lúc này lại bắt đầu xuất hiện thật nhanh, sức mạnh to lớn chấn động trong không khí, tầng tầng lớp lớp tiến về đám sương mù du đãng phía trước.

“Chi chi chi…”

Một đám sương đen dày đặc bị xé rách, cuối cùng Lục Tân cũng có thể nhìn thấy rõ khung cảnh bên trong khu vực cấm.

Tay phải của anh cũng đã sớm chuẩn bị xong, chỉ đợi khi nhìn thấy rõ những sự vật bên trong thì sẽ có thể tiến hành cướp lại những đứa trẻ đang bị uy hiếp.

Thế nhưng sau khi nhìn thấy được những thứ bên trong, động tác của anh lại hơi chững lại.

Bởi vì, ở bên trong đó, anh nhìn thấy có chừng mấy chục đứa trẻ đang bao vây lấy một người phụ nữ có dáng vẻ cao lớn nhưng sưng vù, hay cũng có thể nói, đó thậm chí không được xem là một con người, nó chẳng qua chỉ là một đống thịt to lớn mà thối rữa, có màu da đen, tỏa ra thứ mùi vị tanh hôi.

Lúc nó ngồi xếp bằng ở trong khu vực cấm, mái tóc xốc xếch chất thành đống ở hai bên thân thể.

Trong miệng nó ê a thứ gì đó, trên thân thể lại sinh ra một số cánh tay trẻ con mập mạp.

Những cánh tay ấy đang từ từ đưa ra, bắt lấy những đứa trẻ kia, kéo vào bên trong thân thể của mình.

“Rào…”

Trong lòng của Lục Tân trở nên căng thẳng tột độ, anh mạnh mẽ vung tay trái của mình về phía con quái vật tinh thần xấu xí khổng lồ kia.

Những hạt màu đen ma sát kịch liệt ở trong không khí, sinh ra từng tầng từng tầng sóng gợn, trong nháy mắt đã bắt được thân thể của con quái vật tinh thần kia, sau đó giống như cắt đậu hũ vậy, không tốn chút sức lực nào mà đã có thể xuyên thủng thân thể của nó, mười năm phút sau thì đã hoàn toàn xé nát thân thể to lớn của con quái vật này ra.

“Chi chi…”

Đầu tiên thực sự vô cùng thuận lợi, sức mạnh của những hạt màu đen căn bản không phải thứ mà những con quái vật tinh thần trong khu vực cấm này có thể ngăn cản được.

Lục Tân thành công xuyên thủng nó, hủy diệt phân nửa thân thể của nó.

Nhưng cũng đúng vào lúc này, sắc mặt của anh bỗng dưng biến đổi.

Anh cảm nhận được, có thứ đang nắm lấy cánh tay trái của mình, cũng đang nắm lấy những hạt màu đen tuôn ra khỏi người mình.

Tay phải của anh đột nhiên duỗi về phía trước, bởi vì tốc độ quá nhanh, thoạt nhìn giống như cánh tay phải tái nhợt, đột ngột hóa thành mười mấy cái, chuẩn xác tóm lấy những đứa trẻ đang đứng bên cạnh thân thể của con quái vật tinh thần kia, kéo lấy từng đứa trẻ ra bên ngoài, ném cho em gái đang đứng ở bên ngoài khu vực cấm, sau đó thân thể của anh cũng cấp tốc lui về phía sau, giống như một cái bóng mờ mơ hồ trong không khí tràn ngập mùi ôi thiu.

Thế nhưng anh lại lui không được.

Thân thể của con quái vật tinh thần kia bất thình lình chia năm xẻ bảy, một cục thịt to lớn thối rữa, cứ như thế mà bắn tung tóe ra bốn phía.

Bất chợt, đất đai xung quanh thân thể Lục Tân như là đã sống dậy.

Những chồi hạt màu đen chậm rãi vặn vẹo, dường như đang chui ra khỏi mặt đất với một nhịp điệu và hoạt động kỳ lạ.

Vào giờ phút này, ngay cả sức mạnh từ những hạt màu đen của Lục Tân cũng mơ hồ bị áp chế.

“Đây…”

Đối mặt với những chồi mầm màu đen bao vây lấy mình từ bốn phương tám hướng, trái tim của Lục Tân bỗng nhiên trầm xuống đáy vực.

Trước kia lúc ở chỗ này, Lục Tân vẫn luôn vô cùng tò mò, những sát thủ này dùng phương pháp gì mới có thể giết chết anh.

Vào giờ phút này, cuối cùng anh cũng đã hiểu được.

Là Ban đầu.

Bọn họ dẫn động sức mạnh của Ban đầu, ở chỗ này chờ anh…
Bạn cần đăng nhập để bình luận