Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1080: Vật phẩm ký sinh, tôi cũng có (1)

“Mày thực sự cho rằng tao không thể nhìn ra sao?”

Khi Lục Tân bị những đứa trẻ model nhựa kia bao vây lấy, trên mặt lộ ra nét hoài niệm, tổ trưởng Long mặc đồ Đường đằng kia cũng đang kêu to.

Thời điểm anh ta thả những đứa trẻ model nhựa kia ra, những chiếc bình pha lê ở dưới thùng xe kia mở ra, cũng đang có những sợi tơ kỳ quái nửa trong suốt tràn ra từ miệng bình, dần dần tràn về phía chân của anh ta, hơn nữa còn quấn quanh một tầng lại một tầng.

Điều này khiến cho thân thể của anh ta như được quấn một lớp kén thật dày.

Cùng lúc đó, sức mạnh tinh thần của anh ta cũng càng lúc càng cường đại.

Giọng nói của anh ta vừa áp lực mà nghẹn ngào, giống như đang kêu to, dường như đang mượn những tiếng kêu to ấy để phát tiết những nỗi thống khổ của bản thân: “Mày mạnh hơn so với tao, chỉ là bởi vì cấp tinh thần lượng của mày mạnh hơn so với tao mà thôi, mày hẳn đã từng trải qua đợt cải tạo người có năng lực của thành phố trung tâm rồi có đúng không, dựa vào sức mạnh tinh thần cực đại mà ảnh hưởng đến đối thủ sao? Chỉ tiếc, kỹ thuật của thành phố trung tâm, cũng chưa chắc đã đủ để cho để cho mày hoành hành ngang ngược ở chỗ này đâu……”

“Kẽo kẹt…”

Cùng với giọng nói của anh ta, những thanh âm vặn vẹo khác thường khác cũng xuất hiện, đó là tiếng vặn vẹo của lan can thùng chứa của xe tải, kẽo kẹt khiến cho người ta phải ghê răng.

“Hô…”

Tổ trưởng Long hít vào một hơi thật sâu.

Xung quanh bỗng nhiên xuất hiện một đợt sóng tỏa ra xung quanh, cuộn thành một khối tròn thật lớn.

Những đất đá ở khu vực quanh đó, bỗng nhiên như là bị cuồng phong gợi lên, nhanh chóng lăn về phía trước.

Sáu con mắt của anh ta bỗng dưng soạt một cái đồng loạt nhìn về phía Lục Tân.

Sức mạnh tinh thần vô hình giống như những đợt sóng cuộn trào, cuồn cuộn vọt tới trước mặt Lục Tân..

Dường như muốn bao phủ lấy anh.

Đồng thời, những đứa trẻ model nhựa kia đang đứng xung quanh anh kia, chợt lập tức reo hò vui vẻ, như là có người đang phát kẹo.

Trên khuôn mặt cứng đờ quái dị của chúng nó bỗng nhiên nứt ra một cái hố rộng, hàm răng sắc bén lạnh lẽo, thân thể từ trên mặt đất nhanh chóng phi lên, vọt về phía Lục Tân, như là từng con thú non tàn nhẫn, hung tợn, tham lam nhìn chằm chằm vào một thân máu thịt này của Lục Tân.

“Xuy!”

Lục Tân lui về phía sau một bước, né tránh mấy nhóc con kia.

Thế nhưng những đứa trẻ nhựa lao về phía anh có quá nhiều, anh vẫn bị một vài trong số chúng cắn phải, ra sức cắn xé.

Lục Tân sinh ra một loại cảm giác cực kỳ quái dị, nơi bị những đứa trẻ nhựa kia cắn qua đều mang đến cảm giác đau đớn rất kịch liệt, thế nhưng khi cúi đầu nhìn xuống thì lại phát hiện trên cơ thể mình không hề có một vết thương nào, nhưng thật ra trên phương diện sức mạnh tinh thần của anh tựa như bị khuyết thiếu đi một chút, mà những nhóc con cắn được anh rồi thì rõ ràng lại càng thêm hưng phấn, vẻ hung ác trên khuôn mặt cùng với tốc độ hung tàn càng được đẩy lên cao hơn nữa.

“Đây là…”

Lục Tân nghiêm túc suy tư một chút: “Đang cắn xé sức mạnh tinh thần của mình sao?”

Thảo nào tên tổ trưởng Long kia lúc nãy lại hét lớn lên như thế, còn nói không sợ sức mạnh tinh thần của anh cường đại…

Là bởi vì mấy nhóc con làm từ nhựa này đã được đặc biệt chế tạo ra nhằm vào những người có sức mạnh tinh thần cường đại hay sao?

“Đừng có bắt nạt anh trai…”

Khi Lục Tân bị một đám trẻ con nhựa kia điên cuồng vây quanh, em gái tức giận vọt lên.

Đôi tay nhỏ nhắn của cô bắt được hai đứa, trong sự liều mạng dãy giụa của chúng nó, dùng sức va chạm, đập chúng nó thành những mảnh nhỏ.

Sau khi chúng rơi xuống đất chỉ là mấy mảnh nhựa vụn mà thôi.

Thế nhưng số lượng của mấy đứa trẻ nhựa tái nhợt này thực sự quá nhiều, mang theo mùi của dung dịch formalin gay mũi, sôi nổi nhảy về phía thân thể của Lục Tân, tuy rằng động tác của em gái rất nhanh, cũng đủ hung ác, thế nhưng một mình cô cũng không có cách nào ngăn cản được toàn bộ những đứa trẻ đang leo lên trên người Lục Tân kia, chúng nó đang leo lên trên vai anh cắn xé, cô cũng chỉ có thể đứng ở bên cạnh vừa lôi kéo, vừa tức giận kêu: “Anh ấy sẽ tức giận, sẽ đánh chết mấy đứa……”

“Mấy đứa đáng yêu đến như thế, chị không muốn để mấy đứa bị anh ấy đánh chết đâu mà…”

“Tổ trưởng, kia rốt cuộc là kẻ nào vậy?”

Cũng đúng vào lúc này, tên tổ trưởng Long vừa phóng thích một trận tinh thần tập kịch, dường như đã sắp hư thoát luôn rồi, anh ta nhìn vô số những đứa trẻ nhựa tái nhợt kia vậy quanh thân thể của Lục Tân, nhảy nhót lao về phía Lục Tân, trong ánh mắt lộ ra những ánh sáng khốc liệt.

Những nhân viên vũ trang kia lúc này mới dám lại gần anh ta, bao thành một vòng tròn, bảo vệ anh ta ở bên trong.

“Đó chính là một kẻ…”

Tổ trưởng Long cắn chặt khớp hàm, thừa nhận sức mạnh tinh thần mà từng sợi tơ đang truyền lại đây, thân thể có một loại cảm giác bành trướng hư không, rõ ràng thân thể không có một chút biến đổi nào, ở trong cảm giác của anh ta, lại giống như thân thể đang không ngừng phát trướng, đặc biệt là đầu, nếu chỉ dựa vào cảm giác, anh ta thậm chí còn cho rằng, đầu mình đã trướng đến mức sắp nổ tung, như là một cái khinh khí cầu thật là lớn vậy.

Đây là bởi vì nguyên nhân những đứa trẻ nhựa kia đang hút lấy sức mạnh tinh thần của Lục Tân sau đó truyền đến mỗi một bộ phận cơ thể của anh ta.

Thậm chí anh ta còn cảm thấy hốt hoảng, rốt cuộc là quái vật dạng gì, mới có thể có được sức mạnh tinh thần cường đại đến cỡ này?

Cũng chỉ là một bộ phận bị cắn xé thôi, cũng đã đủ khiến cho anh ta không thể chịu nổi rồi?

Nhưng khi cấp dưới đặt ra câu hỏi, trong lòng anh ta dù có khủng hoảng nữa cũng chỉ có thể tập trung lại, biến thành phản cảm cùng thống hận vô tận.

Cắn răng trả lời: “Bệnh tâm thần!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận