Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1067: Tập đoàn Hỏa Chủng Khai Thải (3)

Lúc này Lục Tân mới bừng tỉnh đại ngộ, nói: “Vậy phải làm sao bây giờ?”

Thủ Thuật Đao nói: “Còn có thể làm sao bây giờ, nhất định vẫn phải thiết đặt bẫy rập ở nơi này rồi, vốn dĩ là không có lựa chọn khác.”

Lục Tân giật mình, cẩn thận liếc mắt nhìn Hạ Trùng một cái, nói: “Vậy cô ấy còn đang suy nghĩ điều gì nữa?”

Thủ Thuật Đao cười nói: “Tiểu đội trưởng Hạ Trùng cũng có những nhược điểm như người bình thường thôi, dù cho không có sự lựa chọn nào khác thì cô ấy cũng sẽ suy xét thật lâu. Mà sau khi không còn cách nào khác phải quyết định chỗ này là nơi cuối cùng, thì sẽ dặn dò một số điều mà chúng tôi đều đã hiểu, chưa bao giờ cảm thấy như thế là lãng phí thời gian cả.”

Lục Tân tức khắc dùng ánh mắt có chút kỳ lạ mà liếc mắt nhìn Thủ Thuật Đao một cái.

Thủ Thuật Đao nhún vai, nói: “Cũng không riêng gì đội trưởng Hạ Trùng, trên thế giới này có rất nhiều người giống như thế.”

Tuy rằng Lục Tân cảm thấy mấy lời này có chút không thể hiểu được, nhưng sau khi suy nghĩ một hồi, vẫn gật gật đầu: “Lời anh nói quả thực rất đúng.”

“Đúng không…”

Quả nhiên, sau khi rơi vào trầm tư được hai phút, Hạ Trùng trịnh trọng gật đầu: “Vậy thì cứ quyết định là chỗ này đi.”

Thủ Thuật Đao lập tức liếc mắt nhìn Lục Tân một cái, giống như đang nói, thế nào, tôi nói không sai chứ?

Hạ Trùng lại nói: “Có điều, nếu như đã lựa chọn chỗ này để bố trí bẫy rập, vậy bắt buộc phải chú ý đến hiệu suất và sự nghiêm túc trong quá trình bắt giữ, một khi cho con quái vật kia cơ hội lây nhiễm ô nhiễm, vậy thì toàn bộ cư dân của thị trấn nhỏ Hồng Nê đều sẽ phải chịu ảnh hưởng……”

“Mặt khác, thị trấn nhỏ Hồng Nê vốn dĩ cũng tiếp giáp với khu vực hỗn loạn kia, chỉ e sẽ không dễ dàng đồng ý với lời mời hợp tác trong công việc của chúng ta.”

“Vấn đề này bắt buộc phải giải quyết.”

Lục Tân tức khắc nhìn về phía Thủ Thuật Đao, quả thực có chút bội phục đối với anh ấy.

“Chuyện nhỏ như thuyết phục thị trấn nhỏ Hồng Nê phối hợp cứ giao cho tôi là được rồi.” Cũng đúng lúc này, Thuần Thú Sư thấy Hạ Trùng nói dứt lời thì gật gật đầu, cười ngâm ngâm nói: “Tôi rất am hiểu cách thuyết phục người khác.”

Lục Tân theo bản năng nhìn cô ấy một cái, cứ luôn cảm thấy cái “Thuyết phục” mà cô ấy nhắc đến, không phải là cái “Thuyết phục” mà anh vẫn luôn biết trước giờ.

“Chuyện bố trí bẫy rập để tôi làm đi.”

Thủ Thuật Đao cũng cười giơ tay lên, nói: “Trong vòng ba tiếng đồng hồ, đảm bảo có thể hoàn thành công việc.”

“Rất tốt.”

Hạ Trùng gật gật đầu, cái đầu không cao, nhưng rất có uy nghiêm, quay đầu nhìn về phía Lục Tân, nói:

“Nếu đã như vậy, vậy tôi sẽ phụ trách đưa đồng chí Đơn Binh đến……”

Ánh mắt cô ấy quét ở trên bản đồ điện tử một cái, rất nhanh đã quyết định được địa điểm cần đến, giơ tay lên chỉ vào một chỗ, nói: “Nơi này.”

“Có một điều mong đồng chí Đơn Binh chú ý chính là, điểm quan trọng nhất trong kế hoạch lần này của chúng ta chính là buộc con quái vật kia phải quay đầu lại.”

“Cơ sở thành công của kế hoạch này chính là khi con quái vật kia nhìn thấy anh thì phải ngay lập tức quay đầu lại.”

“Nếu không làm được như thế, thì dù cho nó có chuyển hướng sang bất cứ một chỗ nào thì bẫy rập lần này của chúng ta sẽ mất đi tác dụng vốn có.”

Nhận lấy cái gật đầu đầy nghiêm trọng của cô ấy, Lục Tân nghiêm túc gật đầu, nói: “Được.”

Hạ Trùng lại tiếp tục rơi vào trầm mặc, giống như đang suy nghĩ một điều gì đó vậy.

Lục Tân nhìn thoáng quá về phía Thủ Thuật Đao.

Thủ Thuật Đao dùng giọng nói chỉ có bọn họ có thể nghe được mà nói với anh: “Cô ấy đang suy nghĩ xem liệu có bỏ sót chỗ nào……”

Lục Tân cũng đè thấp thanh âm, thấp giọng hỏi: “Vậy có hay không?”

Thủ Thuật Đao nói: “Nghiêm khắc mà nói thì chỗ bỏ sót rất nhiều, nhưng dựa vào đầu óc bình thường của cô ấy nhất định là không thể nghĩ ra được đâu……”

“Có điều chuyện này cũng không sao cả, tôi sẽ thay cô ấy bổ khuyết vào…”

Hai người vẫn đang thương lượng, Hạ Trùng đã ngẩng đầu lên lần nữa, nói: “Đã không còn gì thiếu sót nữa, mọi người chuẩn bị xuất phát đi!”

Mọi người trong phòng nhanh chóng lên tiếng đồng ý.

Lục Tân cũng nhìn thoáng qua Hạ Trùng, vội duỗi tay bắt lấy cánh tay của cô ấy.

Hạ Trùng liếc mắt nhìn Lục Tân một cái, sau đó tùy ý để anh dắt lấy, đi về phía cửa phòng, nhẹ nhàng mở ra, vặn nắm cửa rồi đi ra ngoài.

Sau khi ra khỏi cửa thì hai người đi xuống tầng, đi qua phòng khách, đi đến trước con xe jeep đậu trước nhà.

“Hửm?”

Lục Tân vẫn luôn chờ Hạ Trùng mở thông đạo ra, lúc này mới có chút kinh ngạc hỏi: “Chúng ta không đi thông qua vực sâu sao?”

Hạ Trùng liếc mắt nhìn Lục Tân một cái, nói: “Từ nơi này đến chỗ mà anh cần ngăn chặn con quái vật tinh thần kia, ít nhất còn đến hơn 300 dặm nữa, năng lực hiện tại của tôi vẫn còn chưa đủ để đưa một người vượt qua khoảng cách xa đến như thế, cho nên, chúng ta cứ lái xe trước……”

“Chuyện này…”

Lục Tân lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ, thì ra Hạ Trùng cũng không phải có thể đi lại tùy ý ở trong vực thẳm à.

Hạ Trùng lại ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn Lục Tân một cái, bỗng nhiên nói: “Tay của tôi có mềm không?”

Lục Tân theo bản năng mà nhéo một cái, nói: “Cũng được.”

Hạ Trùng gật đầu, nói: “Vậy là tốt rồi. Hiện tại anh có thể buông tôi ra, nắm tay như vậy tôi không thể lái xe được.”

“A?”

Lục Tân lúc này mới phản ứng kịp, vội vàng buông tay cô ấy ra, mặt cũng đỏ bừng lên.

Hiểu lầm thôi….
Bạn cần đăng nhập để bình luận