Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 329: Rất không bình thường (1)

Cô gái đang rất gần Lục Tân, và cô ấy sát lại gần nhìn Lục Tân.

Điều này khiến cho Lục Tân có cảm giác như khi anh đang xem một bộ phim cũ trước trận thảm họa, anh lại gần màn hình để xem cận cảnh các nhân vật bên trong.

Có một chiếc xe jeep ở đằng sau, khiến Lục Tân có muốn trốn cũng không có chỗ, cho nên anh chỉ có thể nhìn cô gần như vậy, thậm chí có thể thấy rõ ràng cô dường như làn da không có lỗ chân lông, còn có thể ngửi thấy mùi thơm dịu mát trên người cô.

Chiếc mũi nhỏ xinh của cô gái trước mặt vừa nâng lên, có vẻ như cô ấy cũng đang ngửi cơ thể của Lục Tân.

Tuy nhiên, cô bé không có bất kỳ phản ứng gì đối với bàn tay anh đưa ra.

Chỉ biết cúi gằm mặt và có chút bất lực.

Thế là Lục Tân mỉm cười, chủ động kéo tay cô qua nắm lấy.

Nhìn xuống đôi tay đang nắm lấy nhau, đôi mắt to hờ hững của cô gái hơi tập trung. Biểu cảm trên gương mặt cô cũng trở nên sinh động hơn

“Đơn binh, anh đang làm gì vậy?”

“Tại sao anh lại kéo tay cô bé?”

Trên đài phát sóng, Trần Tinh lo lắng đưa ra câu hỏi.

Điều này làm cho Lục Tân có chút đỏ mặt, quay đầu lại muốn giải thích: “Tôi không có, tôi đang bắt tay với cô bé…”

Sau đó không đợi Lục Tân trả lời, Trần Tinh nói: “Đeo tai nghe vào.”

Lục Tân mới có phản ứng, kéo túi ra, lấy ra tai nghe, đeo vào tai. Cùng lúc đó, âm thanh trong đài phát sóng biến mất, như thể micrô trực tiếp bị tắt, nhưng sau một tạp âm nhỏ trong tai nghe, giọng nói của Trần Tinh vang lên: “Kênh của đội ứng cứu khẩn cấp đã được thành lập.... bây giờ chúng ta hãy kiểm tra xem...... đơn binh, có nghe thấy tôi nói không?”

“Có..”

Trần Tinh ở trong kênh, lập tức hỏi: “Giờ anh đang thấy gì?”

Lục Tân thấy cô gái trước mặt đang nghiêm túc nhìn anh, không dám nói lên giọng quá cao.

Nhỏ giọng nói “Tôi thấy cô ấy rất đẹp …”

Trần Tinh im lặng một lúc, sau đó nói: “Tôi đang hỏi anh, cô ấy có gì bất thường không?”

Lục Tân suy nghĩ một hồi và nói “Cô ấy trông giống như một chú cún con, ngửi mùi trên người tôi thì có được xem là bất thường không?”

Trần Tinh lại im lặng.

Một lúc sau, cô ấy mới thông thoáng mạch suy nghĩ và nói: “Bây giờ, trước tiên anh có thể thử giao tiếp với cô ấy ...”

“Nhớ chú ý, nói chuyện nhẹ nhàng một chút.”

Lục Tân suy nghĩ một chút, sau đó thì thầm: “Thế này có được coi là nhẹ nhàng chưa?”

Trần Tinh lần thứ ba im lặng, sau đó nói: “Giọng nói hiện tại của anh coi như ổn rồi đó”

“Được rồi …”

Lục Tân không hiểu sao có chút chột dạ, cảm giác phản ứng của cấp trên dường như không hài lòng với anh.

Nhưng lệnh của cấp trên phải được thực hiện, vì vậy anh ngẩng đầu nhìn cô gái trước mặt, và nghiêng đầu nhìn cô.

Cô bé mặc một chiếc váy có xếp nếp rất đẹp như lần trước nhìn thấy cô, nhưng lần này cô lại mặc đồ đen, mái tóc đen rất mềm được chải thành một kiểu tóc rất dễ thương. Cả người lặng lẽ lơ lửng ở vị trí cách mặt đất 30 xăng-ti-mét.

Mang đến cảm giác như thoát khỏi lực hấp dẫn.

Nhưng khi Lục Tân ở gần cô như vậy, cô có thể cảm nhận được rất nhiều sức mạnh tinh thần vô hình đang quấn lấy mình.

Chính loại sức mạnh tinh thần này đã khiến cô ấy lơ lửng trên không dưới dạng tâm lực.

Chỉ là Lục Tân không hiểu, nếu cô cứ dùng sức mạnh tinh thần như thế này, làm sao có thể giữ được lâu như vậy mà không cảm thấy mệt mỏi?

Gạt bỏ những suy nghĩ lung tung trong lòng, Lục Tân nhìn cô gái một cách nghiêm túc.

Sau đó nói với giọng điệu rất dịu dàng: “Em đang nhìn cái gì vậy?”

Cô gái trước mặt, hay nói đúng hơn là một con búp bê, chớp chớp mắt không trả lời câu hỏi của Lục Tân.

Trên kênh, Trần Tinh thấp giọng nói: “Đây là cách anh nhẹ nhàng nói chuyện với con gái sao?”

Lục Tân có hơi bất lực: “Vậy phải nói sao?”

Trần Tinh im lặng một lúc, nói: “Anh thử xem, có đem được cô bé về lại phòng an toàn không.”

Lục Tân gật đầu, lại nhìn vào cô gái trước mặt, cử chỉ nhẹ nhàng, nói: “Cùng đi với anh nào.”

Cô bé không có phản ứng gì với lời nói của Lục Tân

Nhưng khi Lục Tân bắt đầu quay người đi vào khách sạn, anh cảm thấy một làn gió nhẹ.

Cô gái cầm ô đi theo sau anh từng bước.

Cả Lục Tân, còn có Trần Tinh- người đang theo dõi hiện trường qua giám sát, rõ ràng đều thở phào nhẹ nhõm.

“Sau khi vào sảnh, rẽ phải vào phòng thang máy.”

“Đi thang máy và lên tầng 33.”

Trần Tinh chỉ đường cho Lục Tân qua kênh, dọc đường dẫn theo Oa Oa, đi vào khách sạn.

Ban nãy vẫn còn rất nhiều nhân viên tập trung trong hội trường, và lúc này có vẻ như hoàn toàn trống. Chỉ có một cái bàn tiếp tân không người, ngồi một mình trong đại sảnh, xung quanh còn có một số tài liệu và thùng hồ sơ lộn xộn. Như thể bị sức mạnh tinh thần phát ra từ cô gái này làm rối loạn, ánh đèn trong đại sảnh khẽ nhấp nháy, nhưng không tắt.

Điều này có nghĩa là sức mạnh tinh thần của cô gái rất mạnh, không bị thu lại mà rất ổn định.

Sau khi ấn nút lên, cửa thang máy nhanh chóng mở ra, lúc này những thang máy này dường như không có người.

Lục Tân bước vào thang máy trước, rồi đợi cô gái bay vào.

Nhìn chiếc ô trong tay đã gần chạm nóc thang máy, Lục Tân nói: “Đừng cầm ô trong phòng, sẽ gặp ma đó.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận